Nghe Lâm Hiên nói xong, Lâu Mãn Nguyệt mới yên lòng.
Đúng lúc này, một âm thanh khiến người ta xấu hổ truyền đến.
Nhất thời, bầu không khí trở nên quái dị.
Bốn nữ nhân trước mắt.
Đều từng có quan hệ với Lâm Hiên.
Tuy một mình các nàng khẳng định không thành vấn đề.
Nhưng bây giờ, bốn người ở bên nhau.
Rõ ràng là không thể.
"Nếu không, chúng ta tránh xa một chút?" Khóe miệng Lâm Hiên giật giật.
Hắn ta không muốn trở thành một con thú.
"Ừ."
đám nữ nhân dùng sức gật đầu.
Bởi vì, bọn họ đều biết Lâm Hiên có thể biến thân.
Lỡ như chịu phải kích thích bởi âm thanh xấu hổ do Lâu Kim Phượng phát ra, Lâm Hiên cũng biến thân, vậy thì không vui nổi rồi.
Mọi người lại rời xa mấy cây số mới không nghe được âm thanh uyển chuyển kia.
Không có cách nào, thực lực càng mạnh thính lực lại càng mạnh.
Kỳ thật, tuy rằng đám nữ nhân đã hoàn toàn nghe không thấy âm thanh của Lâu Kim Phượng, nhưng Lâm Hiên vẫn nghe được.
Nhìn bốn nữ nhân thiên tư tuyệt sắc trước mắt, Lâm Hiên bị dày vò.
Tình cờ, thấy có thỏ rừng đi ngang qua.
"Ta đi bắt hai con thỏ tới đây nướng thịt cho mọi người!" Lâm Hiên nói một câu, sau đó đuổi theo con thỏ.
Kỳ thật, bốn nữ nhân sao có thể không cảm nhận được sự biến đổi của Lâm Hiên.
Nhưng, giữa bốn người dù sao cũng không quen thuộc lắm.
Đặc biệt là Lâu Mãn Nguyệt và ba cô gái khác.
Lâu Mãn Nguyệt đã từng là thánh nữ Lâu tộc cao cao tại thượng.
Là đại biểu của Lâu tộc.
Nhưng hiện tại, vậy mà cũng trở thành nữ nhân của Lâm Hiên.
"Bây giờ Lâm thiếu cần chúng ta, chúng ta không thể lùi bước. Ta biết hai người thẹn thùng, cho nên ta nói thẳng, trong chúng ta, phải có một người đi cùng Lâm thiếu." Cuối cùng, vẫn là Hà Hoan tương đối ngay thẳng, trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng.
Các cô gái khác không nói gì.
Cũng không phải là không thể đi bồi tiếp Lâm Hiên.
Chỉ là, ai đi mới đó mới là vấn đề.
"Đầu tiên, ta không thể đi, Ngọc Nữ Tâm Kinh ta tu luyện sẽ hấp thu công lực của Lâm thiếu." Hà Hoan nói tiếp.
"Vậy, ta cũng không thể đi, ta cũng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh!" Đinh Đang yếu ớt giơ tay lên.
"Chút tu vi của ngươi so với Lâm thiếu chỉ là chín trâu mất một cọng lông." Hà Hoan liếc Đinh Đang một cái.
Làm Đinh Đang sợ tới mức vội
vàng buông bàn tay nhỏ bé xuống.