Giống như áo giáp, trong nháy mắt bao phủ toàn thân Lâm Hiên!
“Ngươi, ngươi thật đúng là thú!” Lâu Mãn Nguyệt kinh ngạc há to miệng.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô chỉ có thể phát ra âm thanh ú ớ.
Nhìn thấy sự biến hóa của Lâm Hiên, Lâu Mãn Nguyệt có chút kinh ngạc nhưng cũng không sợ hãi.
Dù sao cô cũng là Thánh nữ Ẩn tộc, kiến thức mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường khác.
Giống như Hà Hoan, cô ấy cũng chỉ nghe qua võ giả thú hóa.
Còn Lâu Mãn Nguyệt là tự mình xem võ giả thú hóa.
Tuy nhiên, đó là đặc quyền mà một số Vương tộc mới có được.
Dù là ngay cả với Ẩn tộc, việc lấy được máu của dị thú thậm chí còn khó khăn hơn.
Chỉ có Vương tộc mới tương đối dễ dàng một chút.
Bởi vậy, trên cơ bản cũng chỉ có võ giả đến từ Vương tộc mới có khả năng thú hóa.
Sau khi võ giả thú hóa, sức mạnh chiến đấu của họ tăng lên hơn một chút.
Tuy nhiên, bởi vì một khi thú hóa sẽ hiện ra một số hình thái nguyên bản của dị thú, vì vậy, võ giả sau khi thú hóa thì dáng vẻ sẽ trông lạ và kỳ dị.
Hầu hết đều thoạt nhìn trông dữ tợn và đáng sợ.
Nhưng người trước mắt này lại rất đẹp.
Tuy rằng Lâu Mãn Nguyệt không cách nào chỉ thông qua đặc điểm xuất hiện của Lâm Hiên để phán đoán ra thú huyết trong cơ thể anh rốt cuộc là loại nào.
Nhưng cô có thể khẳng định, con dị thú này tuyệt đối phi thường xinh đẹp!
Bởi vì sau khi Lâm Hiên thú hóa còn nhìn rất đẹp.
Những chiếc vảy nổi lên trên bề mặt cơ thể giống như những viên hồng ngọc.
Hai cái sừng kia, con ngươi đỏ tươi kia, thoạt nhìn trông hung dữ và độc đoán.
Ban đầu, Lâu Mãn Nguyệt và Lâu Kim cho rằng họ đã có đủ nhận thức về Lâm Hiên.
Nhưng hiện tại Lâu Mãn Nguyệt mới phát hiện, cô vẫn không thể hoàn toàn hiểu rõ Lâm Hiên.
Thế mà Lâm Hiên lại có thể thú hóa.
Trước khi thú hóa, anh đã có đủ sức mạnh để giết Lôi Vạn Trọng, người vừa mới đột phá tới Chuẩn Thánh.
Như vậy sau khi thú hóa, sức mạnh chiến đấu còn phải tăng lên mấy cấp bậc.
Trách không được, thời điểm Lâm Hiên nghe Lâu Kim nói đến dị thú thì cũng không có quá nhiều biến hóa trong biểu cảm.
Cảm giác, tên này đã thấy thú huyết từ lâu, thậm chí còn thức tỉnh thú huyết.
Chỉ là, trên mặt Lâu Mãn Nguyệt hiện lên một chút chua xót.
Xem ra đời này của cô cuối cùng vẫn rơi vào tay một con dị thú.
Nhưng lần này, cô bằng lòng.
Người bình thường khi nhìn thấy Lâm Hiên giống như thế nhất định sẽ sợ hãi và khiếp sợ.
Nhưng đối với Lâu Mãn Nguyệt mà nói, phát
hiện Lâm Hiên là võ giả thú hóa, cô càng thích Lâm Hiên hơn.