Mục lục
Đỉnh Phong Thiên Hạ - Lục Lâm Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Thiếu Du nhìn qua Độc Cô Băng Lan cùng La Phi trên lôi đài, kết cục hẳn không có bao nhiêu lo lắng, lập tức ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm lên người Thúy Ngọc, nha hoàn Thúy Ngọc kia dường như cũng đang nhìn qua Lục Thiếu Du, nhìn Lục Thiếu Du sau đó khẽ gật đầu, đối với tiểu thư nhà mình cũng không cảm thấy có chút lo lắng gì.

Hô.

La Phi hít sâu một hơi, trường kiếm trong tay bắn ra ánh sáng lăng lệ cắt một vết sâu trên bệ đá. Mang theo hoa lửa đánh thẳng vào Độc Cô Băng Lan.

Thần sắc Độc Cô Băng Lan không có quá nhiều biến hóa, thân ảnh La Phi tiếp cận năm mét thì nàng mới hành động, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, thân thể giống như lá rụng trong gió, phiêu đãng lóe lên, trong thời gian ngắn thân ảnh giao thoa với La Phi.

Trong nháy mắt này, Độc Cô Băng Lan kết xuất thủ ấn, lam sắc quang mang trên người đại thịnh, cổ tay trắng ưu mỹ duỗi ra, lập tức hình thành năm cột nước và biến thành băng nhận cắt vỡ không khí lao thẳng về phía La Phi.

Thần sắc La Phi trầm xuống, trường kiếm trong tay bắn ra năm bóng kiếm, phân biệt va chạm với năm băng nhận kia, bóng kiếm cắt vỡ không khí, cũng mang theo âm thanh xé gió chém tới.

XIU....XIU... XÍU...UU!...

Lực lượng này sắp va chạm nhau, tuy băng nhận bị bóng kiếm nghiền nát nhưng thân thể La Phi vẫn lảo đảo lui ra phía sau hơn mười bước, trường kiếm trong tay cắm thẳng xuống bệ đá mới dừng lại được.

Mà vào lúc này, thân ảnh Độc Cô Băng Lan lóe lên lần nữa, thân ảnh uyển chuyển cánh tay huy động, trong tay ngưng tụ thủy cầu to nửa mét, mang theo khí kình hung hãn nện thẳng vào La Phi, khí kình trên thủy cầu áp bách, không khí rung động, thực lực Vũ Sĩ cửu trọng tuyệt đối không thấp.

Thần sắc La Phi trầm xuống, trường kiếm trong tay rút ra khỏi bệ đá, hắn đánh thủ ấn, chân khí quán chú, thân kiếm kêu ông ông, lập tức cắn răng thả người bay lên, trường kiếm đâm ra đầy hung mãnh, trường kiếm lưu lại hư ảnh chói mắt trong không khí, mũi kiếm sắc nhọn xuyên thấu hư không.



Mũi kiếm và thủy cầu va chạm vào nhau, âm thanh thanh thúy vang vọng, trong lúc va chạm hai khí kình nổ tung, mũi kiếm bị thủy cầu thôn phệ, trường kiếm trong tay La Phi căn bản không thể nhúc nhích.

Thủy cầu thôi động nhanh chóng, thân kiếm đã bị áp lực uốn cong lại, giống như sắp bẻ gãy kiếm, ánh mắt La Phi kinh hãi, lập tức lui lại,

Nhìn thấy một màn này, không ít người cũng đổ mồ hôi lạnh thay La Phi, thực lực La Phi trên thực tế kém đối phương quá lớn.

Xùy.

Vào thời điểm này thân ảnh Độc Cô Băng Lan lóe lên đầy quỷ dị, bàn tay trắng nõn đánh ra một chưởng, một đạo chưởng ấn màu xanh da trời bắn ra, chân khí thủy thuộc tính cuồng bạo lao ra ngoài, đánh vào vai phải La Phi, lực lượng cường hãn nghiền nát cương khí hộ thể của La Phi, ngọc chưởng đánh thân thể La Phi bay đi như diều đứt dây.

Bành!

Âm thanh rơi xuống đất xuất hiện, thân hình La Phi rơi khỏi bệ đá.

- Độc Cô Băng Lan thắng.

Chấp sự Vân Dương Tông nói ra, dựa theo quy củ, rơi khỏi bệ đá là thua, trận đầu, Độc Cô Băng Lan thành công trở thành đệ tử tiến vào Vân Dương Tông.

Bóng hình xinh xắn của Độc Cô Băng Lan nhanh chóng rời khỏi bệ đá, đến bên người Lục Thiếu Du mỉm cười, dường như tất cả sớm nằm trong dự tính của nàng, cũng không có cảm thấy có bất cứ cái gì ngoài ý muốn.

- Một vạn năm nghìn kim tệ ah.

Lục Thiếu Du lúc này càng vui mừng trong lòng, Độc Cô Băng Lan chiến thắng, chính mình đặt cược một ngàn năm trăm kim tệ, trong vòng ba ngày lại kiếm được gấp mười lần, sớm biết như vậy gom thêm một ít tiền cược thêm vào.

- Trận thứ hai, Lục Thiếu Hổ, Dương Khánh.

Chấp sự Vân Dương Tông móc hai khối ngọc bài ra, chính là Lục Thiếu Hổ và Dương Khánh.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Dương Khánh, tên Dương Khánh này ngay từ đầu đã theo sau lưng Dương Diệu, tuổi chừng mười tám, một thân hoa phục, trong mắt mang theo ngạo khí của thiếu niên, tu vị chỉ là Vũ Sĩ nhị trọng, nhưng cũng xem như không tệ, nhưng mà ở trong đám người lại chẳng khác gì La Phi cả.



Lục Thiếu Hổ mỉm cười, trong nội tâm âm thầm cao hứng, bản thân mình gặp phải Dương Khánh chính là vận khí tốt, nếu đụng phải Vương Quang thì đúng là không may.

Thả người nhảy lên, động tác Lục Thiếu Hổ gọn gàng tiến vào bệ đá, chính mình Vũ Sĩ tam trọng đã chiếm cứu ưu thế to lớn.

Lúc này sắc mặt Dương Khánh trở nên khó coi, trong nội tâm cũng biết chính mình có chút không ổn, nhưng động tác vẫn ưu nhã đi lên bệ đá.

- Dương Khánh, ngươi xuống dưới cho ta!

Dương Khánh vừa lên bệ đá, Lục Thiếu Hổ quát một tiếng xen lẫn chân khí, thân thể khẽ run, một đạo chân khí màu vàng đất bao trùm thân thể, trước người hình thành khí kình, hắn rống to trầm thấp:

- Đại Địa Man Quyền. .

Truyện đề cử: Vật Thay Thế - Bán Tiệt Bạch Thái

Lục Thiếu Hổ quát xong, thủ ấn ngưng tụ, hai tay giao nhau trước người, một quyền kình đánh tan không khí, tiếng xé gió mang theo khí kình hung hãn tấn công Dương Khánh.

Dương Khánh cảm giác thực lực của đối phương thì cả kinh, sắc mặt biến hóa, tay của hắn đánh thủ ấn, tay phải đột nhiên chém ra phía sau, một đạo kình khí từ tay phải của hắn đánh ra ngoài.

Hai lực lượng không kém mang theo cuồng phong quét qua bệ đá, cuối cùng hai lực lượng này cũng va chạm vào nhau.

Bành!

Hai kình khí này va chạm thật mạnh, khí kình quanh người hai người tạo thành vòng xoáy giống như vòi rồng, Dương Khánh dường như yếu thế, thân hình lảo đảo lui ra phía sau, thực lực kém một trọng là kém nhau thật lớn.

- Dương Khánh, ngươi không phải đối thủ của ta, đi xuống đi.

Lục Thiếu Hổ quát lạnh, bàn chân đạp mạnh lên đất, thân ảnh lướt tới, đánh ra một quyền thật mạnh.

- Hừ, Lục Thiếu Hổ, ngươi không cần hung hăng càn quấy.

Dương Khánh hét lớn một tiếng, thân hình hơi nghiêng lùi lại, nghiêng người hiểm hiểm tránh một quyền của Lục Thiếu Hổ.



- Hung hăng càn quấy thì thế nào, ai bảo thực lực ngươi không đủ.

Lục Thiếu Hổ quát lạnh, Dương Khánh vừa mới lùi lại, bàn chân Lục Thiếu Hổ đột nhiên đạp lên mặt đất, thân ảnh biến hướng, thủ ấn biến hóa, mười dây mây xuất hiện xuyên qua gợn sóng vô hình, lập tức lao tới quấn quanh Dương Khánh, âm thanh xé gió vang vọng.

Cảm nhận được kình phong bén nhọn, sắc mặt Dương Khánh ngưng trọng, vũ giả song hệ còn mạnh hơn vũ giả bình thường không ít, song hệ thuộc tính làm cho người ta khó lòng phòng bị.


- Không hổ là vũ giả song hệ, thực lực phát huy ra mạnh hơn đồng cấp không ít.


Trên ghế trọng tài, Dương Hướng Phong nói ra, Dương Khánh trong tộc bị khắc chế là trong dự liệu của hắn.


- Dương tộc trưởng, Dương gia của ngươi không phải cũng có vũ giả song hệ sao?


Lục Đông mỉm cười nói ra.


- Vậy cũng còn kém Lục gia của ngươi, Lục gia còn có một vũ giả tam hệ đấy.


Dương Hướng Phong nói nhỏ.


Mà lúc này trên bệ đá có hơn mười dây mây xuất hiện, thân thể Dương Khánh hơi nghiêng, bước chân nhanh chóng thối lui, chân khí trong người khởi động nhanh chóng, tay phải của hắn bất tri bất giác cầm một thanh đại đao, đao mang hiện ra bổ vào dây mây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
LD
07 Tháng mười, 2023 11:18
thằng nvc và team nó thật ko ngửi nổi. vô lý và mất dạy vl.
BÌNH LUẬN FACEBOOK