- Nếu ngươi không ra được, bỏ lại ta ở bên ngoài thì ta thà đi cùng ngươi vào trong này.
Lòng Lục Thiếu Du ấm áp, ôm chặt Vô Song vào ngực. Lục Thiếu Du đăm chiêu ngước nhìn Thiên Mộc Thần Thụ bừng bừng sức sống.
Bắc Cung Vô Song tựa vào trong lòng Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt trắng nõn già nua có chút u buồn.
- Thiên Mộc Thần Thụ bừng bừng sinh cơ, không gian này cũng bừng bừng sinh cơ, tại sao không phải như vậy?
Lục Thiếu Du nghi hoặc, ở trong không gian này tràn gnajap sinh cơ, thế nhưng duy chỉ có sinh cơ trên người hắn và Vô Song đang từ từ trôi đi.
- Thiếu Du, có phải chàng phát hiện ra điều gì hay không?
Bắc Cung Vô Song từ trong ngực Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, nhìn Lục Thiếu Du hỏi.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nói:
- Vô Song, nàng thử lĩnh ngộ thuộc tính mộc xem.
- Được.
Bắc Cung Vô Song gật đầu, Lục Thiếu Du cũng khoanh chân ngồi xuống dưới Thiên Mộc Thần Thụ bắt đầu lĩnh ngộ thuộc tính mộc. Trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du cảm giác được chuyện này dường như có quan hệ với thuộc tính mộc cực lớn.
Một lát sau từng đạo lục mang quanh quẩn quanh thân Lục Thiếu Du, trong lúc vô hình tương liên với không gian này. Năng lượng thuộc tính một nồng đậm trong không gian khiến cho tốc độ lĩnh ngộ thuộc tính mộc cực kỳ kinh người. Dưới tốc độ lĩnh ngộ như vậy, Lục Thiếu Du có cảm giác như đang lĩnh ngộ bốn loại thuộc tính trong Vô Tự Thiên Thư. Tốc độ lĩnh ngộ này quả thực có thể dùng từ bay để hình dung.
- Thực sự có tác dụng.
Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, sau khi lĩnh ngộ thuộc tính mộc, Lục Thiếu Du cảm giác được sinh cơ trên người đang quay lại. Theo lĩnh ngộ trong lúc vô hình hắn tương liên với thế giới này, sinh cơ tràn ngập trong cơ thể, tình huống sinh cơ bị trôi qua trong cơ thể biến mất không thấy gì nữa. Thân thể già nua bắt đầu dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được từ từ khôi phục.
- Thiếu Du, thiếp hiểu rồi. Chỉ cần chúng ta lĩnh ngộ thuộc tính mộc tới tình trạng nhất định có lẽ có thể lập tức ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ.
Lúc này Bắc Cung Vô Song cũng mở hai mắt ra, ánh mắt mang theo sự kinh hỉ nhìn Lục Thiếu Du. Làn da nhăn nheo đang dần dần khôi phục, mái tóc trắng trên đầu bắt đầu chuyển thành màu đen.
- Đúng vậy, là lĩnh ngộ.
Lục Thiếu Du gật đầu với Bắc Cung Vô Song, bất kể như thế nào từ tình huống trước mắt xem ra có lẽ cũng chỉ có thể như vậy mới có thể rời khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ này.
Bắc Cung Vô Song gật đầu, lần nữa nhắm hai mắt lại, ngưng thần tĩnh khí quanh thân bắt đầu có lục mang quanh quẩn.
Lục Thiếu Du nhắm hai mắt lại, tiếp tục lĩnh ngộ thuộc tính mộc. Chậm rãi cảm nhận thuộc tính mộc trong cơ thể, lẳng lặng cảm ngộ không gian này. Trong năm loại thuộc tính, sau khi phát hiện trong Vô Tự Thiên Thư chỉ có bốn loại thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong, lĩnh ngộ thuộc tính mộc của Lục Thiếu Du so với bốn loại thuộc tính khác kém hơn không ít.
Mà sau khi lĩnh ngộ thuộc tính kim, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính lại cảm ngộ ra sự tương sinh tương khắc của năm loại thuộc tính. Trong lòng Lục Thiếu Du lại nghĩ tới hoàn thiện thuộc tính kim trong năm loại thuộc tính cho nên lĩnh ngộ thuộc tính mộc lại kém hơn không ít.
Cho nên trong sáu loại thuộc tính, thuộc tính mộc chính là thuộc tính mà Lục Thiếu Du lĩnh ngộ yếu nhất. Mạnh nhất có thể nói là chủ thuộc tính của Lục Thiếu Du hiện tại, cũng chính là thuộc tính kim. Đối với việc lĩnh ngộ thuộc tính kim Lục Thiếu Du cũng lĩnh ngộ cực kỳ nhanh. Tốc độ lĩnh ngộ so với bốn loại thuộc tính thổ, thủy, hỏa, phong cũng nhanh hơn không ít.
Nguyên nhân Lục Thiếu Du cũng không biết, chỉ là hắn có cảm giác giống như bản thân là đứa con cưng của thuộc tính kim vậy, trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính kim có thiên phú đặc biệt.
Chỉ một lát sau Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ. Thời gian chậm rãi trôi qua, lĩnh ngộ thuộc tính mộc, Lục Thiếu Du không biết từ lúc nào xuất hiện cảm giác sinh cơ dào dạt, cảm giác này khiến cho hắn thoải mái không nói nên lời. Tốc độ như vậy nếu như bị cường giả khác nhìn thấy Lục Thiếu Du lĩnh ngộ như vậy sợ rằng sẽ cực kỳ giật mình, thậm chí là rung động.
Lúc này Bắc Cung Vô Song cũng như vậy, lục mang quanh thân quanh quẩn, tốc độ lĩnh ngộ bắt đầu tăng lên, so với Lục Thiếu Du chỉ nhanh hơn chứ không chậm.
Trong lúc hai người lĩnh ngộ, ở trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ này dường như có một cảm giác không thể diễn tả bằng lời khiến cho việc lĩnh ngộ của hai người thuận buồm xuôi gió, tốc độ giống nhưu đang bay. Vốn trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính mộc của hai người gặp không ít bình cảnh lúc này phá tan không chút trở ngại.
Đương nhiên lúc này hai người còn chưa biết được nguyên nhân, Thiên Mộc Thần Thụ chính là tồn tại kỳ lạ trong thiên địa. Sủng nhi của thuộc tính mộc, thiên địa đối với vạn vật đều công bình. Càng là vật thưa thớt ở phương diện khác càng có thiên phú nổi bật. Giống như Thiên Mộc Thần Thụ này tuyệt đối thưa thớt tới cực điểm. Đồn rằng trên đời này chỉ có một cây duy nhất trong Bắc Cung gia tộc mà thôi.
Mà Thiên Mộc Thần Thụ trời sinh đã có thiên phú thuộc tính mộc. Lúc trước lão tổ Bắc Cung gia tộc cũng dựa vào Thiên Mộc Thần Thụ mà lĩnh ngộ thuộc tính mộc. Cuối cùng khi thuộc tính mộc đại thành khiến cho Thiên Mộc Thần Thụ cũng nhận được không ít chỗ tốt, cả hai hỗ trợ lẫn nhau.
CHẳng qua khi trước lão tổ Bắc Cung gia tộc cũng không có đi tới thế giới bên trong Thiên Mộc Thần Thụ. Mà bây giờ Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song lĩnh ngộ trong Thiên Mộc Thần Thụ. Thế giới trong Thiên Mộc Thần Thụ tương đương với bổn nguyên của Thiên Mộc Thần Thụ.
Hai người Lục Thiếu Du cùng Bắc Cung Vô Song lĩnh ngộ trong thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ chính là chuyển hóa lĩnh ngộ thuộc tính mộc của nó thành của mình. Tốc độ lĩnh ngộ không cần phải nói cũng biết.
Đây cũng giống như Lục Thiếu Du thôn phệ linh lực và chân khí của người khác. Dưới tác dụng của Âm Dương Linh Vũ Quyết hóa thành chân khí, linh lực cho mình sử dụng. Lúc này Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song cũng đang lĩnh ngộ như vậy. Thế giới trong Thiên Mộc Thần Thụ chính là bổn nguyên của Thiên Mộc Thần Thụ. Hai người lĩnh ngộ bên trong cơ hồ chính là đạt được lĩnh ngộ của Thiên Mộc Thần Thụ. Chỉ cần lĩnh ngộ một chút là lập tức có tiến bộ cực nhanh.
Chỉ là tất cả chuyện này hai người trong cuộc là Lục Thiếu Du và Bắc Cung Vô Song còn không hiểu rõ. Hai người chỉ muốn sớm một chút đi ra khỏi thế giới của Thiên Mộc Thần Thụ mà thôi.
Thời gian trôi qua, trong không gian này rốt cuộc cũng bắt đầu yên tĩnh.
Mà lúc này Lục Thiếu Du cùng với Bắc Cung Vô Song không biết từ khi nào đã khôi phục bộ dáng bình thường, khuôn mặt già nua biến mất nhường chỗ cho bộ dáng trẻ tuổi.
Trong không gian yên tĩnh chỉ có hai người tồn tại, tất cả đều yên tĩnh, mà tốc độ lĩnh ngộ của hai người lúc này chỉ có dùng từng bay để hình dung.