- Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo thì sao?
Phong Vũ Tôn Giả bất đắc dĩ cắn răng nói:
- Hóa Vũ tông ta cũng đồng ý.
Phong Vũ Tôn Giả nói xong siết chặt nắm tay như cố kiềm nén tức giận ngập trời.
Yết Sát Tôn Giả trầm giọng nói:
- Hắc Sát giáo ta cũng đồng ý, mau thả người của Hắc Sát giáo ta ra.
Khóe môi Yết Sát Tôn Giả treo vệt máu, mọi chuyện đã thành kết cuộc. Lan Lăng sơn trang đồng ý rồi bọn họ còn có thể phản đối cái gì? Núi không chuyển thì nước chuyển, chờ sau chuyện đó sớm muộn gì bọn họ sẽ lấy lại.
Khóe môi Lục Thiếu Du cong lên:
- Nếu các người đều đồng ý thì cứ vậy đi. Đưa bồi thường chúng ta muốn đến Phi Linh môn, sau đó ta sẽ thả người. Ngoài ra xin Gia Cát trang chủ, Đồng giáo chủ, Công Tôn tông chủ đến Phi Linh môn thảo luận việc bồi thường năm mươi thành lớn cho các đại sơn môn chúng ta. Huống chi chưa thống kê tổn thất của các đại sơn môn, chờ khi tính rõ ràng rồi ta sẽ tiễn Gia Cát trang chủ, Đồng giáo chủ, Công Tôn tông chủ trở lại.
Lúc này chưa thể thả người đi, mấy người này ở trong tay thì Lục Thiếu Du dễ đàm phán hơn.
Liễm Linh Tôn Giả nhìn Lục Thiếu Du, trầm giọng nói:
- Nếu người xảy ra chuyện trong Phi Linh môn thì ta sẽ không tha cho ngươi!
Lục Thiếu Du nhướng mày nói:
- Chuyện này thì các ngươi cứ yên tâm. Các ngươi mau đưa bồi thường tinh thần cho các đại sơn môn chúng ta đến Phi Linh môn. Ngoài ra, trả trước một người cho ngươi.
Tay Lục Thiếu Du đang chộp Gia Cát Tử Vân run cầm cập ném hướng Liễm Linh Tôn Giả. Để lại Gia Cát Tử Vân cũng không ích gì, bây giờ Lục Thiếu Du không thèm để gã trong lòng. Có giết Gia Cát Tử Vân hay không chẳng gây ảnh hưởng gì, loại người này đã không xứng làm đối thủ của Lục Thiếu Du.
Xoẹt!
Liễm Linh Tôn Giả chộp lấy Gia Cát Tử Vân, đôi mắt gã còn đang run sợ. Mạng nhỏ đã được nhặt về, Gia Cát Tử Vân chưa muốn chết. Bây giờ Gia Cát Tử Vân hết sức e sợ Lục Thiếu Du, hắn quá khủng bố, gã không đủ sức đối phó.
Phong Vũ Tôn Giả nhìn Lục Thiếu Du, các cường giả Cùng Kỳ Tôn giả, Bạch Long Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Kim Lang Tôn giả.
Phong Vũ Tôn Giả lau máu bên khóe môi, quay đầu nói với số đệ tử còn sót lại chỉ khoảng mấy ngàn:
- Đệ tử Hóa Vũ tông đều trở về đi.
Phong Vũ Tôn Giả xé rách sóng không gian, biến mất tại chỗ.
Yết Sát Tôn Giả khẽ nói:
- Đệ tử Hắc Sát giáo, đi về hết đi.
Yết Sát Tôn Giả biến mất trong sóng không gian bị xé ra, ở lại lâu hơn cũng không có ý nghĩa gì.
Liễm Linh Tôn Giả nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt cực kỳ âm trầm, hết thảy đã thành kết cuộc, lão bất lực sửa đổi. Liễm Linh Tôn Giả mang theo Gia Cát Tử Vân biến mất trong không trung.
Phương xa, thấy cường giả trong môn đều đi, một trăm năm mươi vạn đệ tử ba sơn môn còn sống sót lục tục rút lui.
- Đi, đi mau!
Không ai dám ở lại lâu nửa giây, hàng loạt cảnh khủng khiếp đã rung động hồn họ.
Lục Thiếu Du nhìn một vạn đệ tử ba sơn môn rời đi, nhếch môi nở nụ cười. Để lại một vạn người hữu dụng hơn là giết hết. Một vạn người này sẽ truyền tin trận chiến lan khắp Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, đó mới là đả kích lớn cho ba sơn môn.
Nhìn số đệ tử ba sơn môn còn sót lại rời đi, Đông Vô Mệnh phất tay:
- Dọn dẹp chiến trường.
Đường chủ lục đường, các trưởng lão Phi Linh môn đều nhảy ra.
- Dọn dẹp chiến trường.
Các cường giả Phi Linh môn dẫn đầu, đám đệ tử Phi Linh môn và nhiều yêu thú, khôi lỗi trước tiên tham gia vào hàng quét dọn chiến trường. Bảo là dọn dẹp chiến trường nói thẳng ra là góp nhặt của rơi. Mấy trăm vạn người chết, trong sơn mạch Thiên Môn cốc khắp nơi có trữ vật giới chỉ, thậm chí là linh khí.
Trong đại chiến tuy một trăm năm mươi vạn người ba sơn môn tương đương toàn quân bị diệt, nhưng các đại sơn môn cũng chết nhiều đệ tử. Hại địch một ngàn tổn thương tám trăm vốn là chuyện không thể tránh khỏi.
Hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn thì có hơn năm vạn người đã chết, đây còn là vì Phi Linh môn có nhiều yêu thú, khôi lỗi hỗ trợ. Trong đại chiến Lục Thiếu Du hay cố ý điều khiển yêu thú, khôi lỗi canh chừng gần chỗ đệ tử Phi Linh môn.
Trong Linh Thiên môn vốn có năm vạn đệ tử, lúc này chỉ còn bốn vạn, khoảng một vạn người chết. Trong các đại sơn môn, Suất cấp, Vương cấp đều có người chết. Vương cấp của ba sơn môn đa phần chọn tự bạo hồn anh, cường giả Vương cấp của các đại sơn môn hay bị dính miểng chết chùm.
Nhưng Tôn cấp trở lên thì đa phần bị Lục Thiếu Du giết, không có cơ hội tự bạo hồn ảnh, nên Tôn cấp trong các đại sơn môn không sao, chỉ có vài người bị thương nặng.
Trận chiến này giết một trăm năm mươi vạn đệ tử Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông, trong đó bốn trăm cường giả Vương cấp, đây là con số khổng lồ. Quan trọng nhất là hai mươi bốn cường giả Tôn cấp chết. Ba Tôn cấp lục trọng Thanh Sát Tôn Giả, Âm Nguyệt Tôn Giả, Phá Vũ Tôn Giả cũng chết, đối với ba sơn môn đây đã là thương gân động cốt. Thoáng chốc chết tám Tôn Giả, rất khó bồi dưỡng ra trong mấy chục năm, trăm năm ngắn ngủi.
Đệ tử Phi Linh môn bắt đầu dọn dẹp chiến trường, Thanh Hỏa Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng là những trưởng lão cung phụng cũng xắn tay áo giúp một tay.
Thấy cảnh này, Vân Dương tông, Linh Thiên môn, các đại sơn môn không kiềm được:
- Hỗ trợ thu thập chiến trường đi.
Đây là nhặt trữ vật giới chỉ, một trăm năm mươi vạn người chết đi, rất nhiều cường giả Suất cấp, Vương cấp nằm trong số đó. Thứ trong trữ vật giới chỉ cộng lại tuyệt đối là thu hoạch lớn, không thể để Phi Linh môn gồm thâu hết.
Trong phút chốc sơn mạch Thiên Môn cốc rất náo nhiệt, mấy chục vạn người bắt đầu dọn dẹp chiến trường, nhưng trong quá trình cường giả các đại sơn môn biến sắc mặt, không biết nên nói cái gì.
Trong lúc dọn dẹp, người các đại sơn môn không tranh lại đệ tử Phi Linh môn. Bàn về thực lực, đệ tử Phi Linh môn rất mạnh, có thể nói Phi Linh môn từ ban đầu là môn phái nhỏ lôm côm hơn trăm người phát triển đến bây giờ, trải qua chiến trường lớn nhỏ nhiều không đếm xuể. Cộng thêm đệ tử Phi Linh môn rồng rắn hỗn tạp, trước kia đa phần là tán tu, đã quen tay công việc dọn dẹp chiến trường. Những người của đại môn đại phái không thể so sánh.
Đệ tử đại môn đại phái khi dọn dẹp chiến trường còn giữ thân phận, tránh cho mất mặt. Đệ tử Phi Linh môn thì ngay cả đám trưởng lão và cung phụng như Thanh Hỏa Lão Quỷ, Lộc Sơn Lão Nhân, Lưu Ngân Hà, Ngô Dũng cũng không chút khách sáo.
Trong lúc dọn dẹp chiến trường, đệ tử Phi Linh môn như sói như cọp, thấy người các đại sơn môn tiến đến là không chút khách sáo cướp giật. Nếu không bọn họ sẽ ra lệnh cho lũ yêu thú, khôi lỗi cố ý vô tình chắn trước mặt, không cho đệ tử các đại sơn môn đến gần.
Thấy cảnh này, khóe mắt các cường giả các đại sơn môn co giật nhưng không phàn nàn gì được, nghẹn cục tức trong bụng, đành thầm than đệ tử trong môn mình vô dụng.