Hiện tại mới biết là đây chính là một lá chắn lực lượng, hẳn là do vị cường giả lúc trước đã phá huỷ khôi lỗi thất cấp này lưu lại, những người đã từng kiểm tra qua nó không biết được nguyên nhân, vì không ai nhìn ra cả.
Cho nên Linh hồn lực tiến vào bên trong liền hoá thành một quang trụ cực nhỏ, chui vào trên lá chắn lực lượng ở trong não hải của khôi lỗi này bắt đầu khơi thông.
- Rầm!
Bất quá đúng vào lúc này, lá chắn không gian vốn đang yên tĩnh không có gì đột nhiên lại phát ra một tiếng vang kỳ lạ, không gian đột nhiên bắt đầu ba động, có vẻ như là vì cảm nhận được Linh hồn lực của Lục Thiếu Du cho nên lập tức hoá thành một đạo quang đoàn khổng lồ trực tiếp tấn công tới.
- Không xong, lá chắn lực lượng này còn có thể tấn công kẻ khác nữa,
Trong lòng Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy trầm xuống, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lục Thiếu Du, từ độ dao động của lực lượng này mà xem thì cỗ lực lượng này nhất định vô cùng khủng bố, lực đạo của một chiêu đã có thể trực tiếp phá huỷ khôi lỗi thất cấp sơ giai thì đương nhiên sẽ không hề kém rồi, tuy đã yếu bớt đi, nhưng vẫn vô cùng đáng sợ.
- Thu.
Thủ ấn cấp tốc biến hoá, Linh hồn lực nhanh chóng rút lui ra ngoài, Lục Thiếu Du cũng bị doạ cho đổ một thân mồ hôi, nếu như Linh hồn lực bị đả thương thì mình coi như xong đời.
Trong không gian não hải của khôi lỗi thất cấp sơ giai này còn có một đạo lực công kích do vị cường giả kia lưu lại, đây tuyệt đối là chuyện vô cùng phiền phức, nếu như không giải trừ nó thì không cách nào sửa được khôi lỗi này, Lục Thiếu Du tự biết bản thân mình sợ là khó mà làm được, cổ lực lượng kia có vẻ không hề tẹ chút nào, nếu như thanh trừ với quy mô gây ra động tĩnh quá lớn thì nói không chừng khôi lỗi này sẽ bị huỷ mất, Lục Thiếu Du thật sự không ngờ là vị cường giả kia còn có thủ đoạn như thế này nữa.
- Nói không chừng là có thể thôn phệ...
Lục Thiếu Du nhíu mày lại, sau đó liền mỉm cười, mình có được Âm Dương Linh Vũ Quyết, thì chuyện này sẽ khác đi rồi, trên lý thuyết mà nói thì có lẽ Âm Dương Linh Vũ Quyết của mình hình như có thể thôn phệ được lực lượng này.
- Xuy xuy..
Lục Thiếu Du lại tiếp tục kết xuất thủ ấn lần nữa, trong tay lúc này mang theo một dòng chân khí nho nhỏ, một cỗ lực lượng quỷ dị xuyên thấu qua, đồng thời Lục Thiếu Du liền trực tiếp ấn một đạo chưởng ấn lên trên mi tâm giữa trán của khôi lỗi thất giai này.
Một đạo chưởng ấn này đánh xuống cũng có cảm giác lặng yên không tiếng động gì, nhưng lúc này Lục Thiếu Du lại cảm nhận rõ ràng là theo lực thôn phệ của mình tiến vào bên trong không gian não hải của khôi lỗi thất cấp này, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được có một cỗ lực thôn phệ khổng lồ đang tuôn trào dữ dội từ bên trong không gian não hải của khôi lỗi thất giai, dường như muốn thôn phệ hết sạch chân khí của mình vậy.
- Âm Dương Linh Vũ Quyết, thôn phệ.
Sắc mặt của Lục Thiếu Du lúc này lại càng trầm xuống, trong lòng thầm hét một tiếng, đã bắt đầu vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết.
- Vù vù.
Lúc này, dòng xoáy trong tay của Lục Thiếu Du nháy mắt lại tăng vọt, không gian não hải của khôi lôi thất cấp sơ giai, có một tia năng lượng của lá chắn lực lượng kia bị dòng xoáy do Lục Thiếu Du ngưng tụ thành thôn phệ mà vào.
Lòng bàn tay của Lục Thiếu Du chấn động, một cỗ năng lượng tinh thuần rất nhỏ từ trong lá chắn năng lượng kia bị mình thôn phệ mà vào đều đang dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của mình như thuỷ triều, mà cỗ năng lượng kia cũng hoàn toàn tương tự với năng lượng của Lục Thiếu Du, hoàn toàn có thể luyện hoá được.
Trong lòng Lục Thiếu Du nháy mắt liền cảm thấy kinh dị, lực lượng này cũng không nhỏ tí nào, sợ là sau khi mình luyện hoá xong thì có thể mang tới không ít chỗ tốt cho tu vi Vũ giả của mình rồi, xem ra, vị cường giả đã phá huỷ khôi lỗi thất cấp này lúc trước ít nhất cũng là một vị Vũ Vương cao giai, nếu như không có thực lực cỡ thất trọng hoặc bát trọng Vũ Vương thì muốn một chiêu phá huỷ được khôi lỗi thất cấp sơ giai này tuyệt đối là chuyện không thể nào.
Cỗ năng lượng kia sau khi bị thôn phệ thì trong nháy mắt liền vận chuyển bên trong kinh mạch, hoá thành chân khí tiến nhập vào bên trong đan điền khí hải, trong quá trình thôn phệ và luyện hoá này, thời gian cứ thế trôi qua.
***
Trên Vân Dương Tông, trong tay Vân Tiếu Thiên đang cầm một khối ngọc gian truyền tin, ngọc giản tràn ngập hào quang tiếp theo liền dần mờ đi.
Thu hồi ngọc giản, Vân Tiếu Thiên nhấc mắt, ánh mắt trong suốt sáng ngời mang theo chút thâm thuý, khiến cho không ai có thể nhìn thấu, khuôn mặt lãnh tuấn góc cạnh rõ ràng, trường bào xanh nhạt run lên, đứng chắp tay, cả người có vẻ cuồng dã không câu nệ, tà mị gợi cảm, lại phát ra một loại khí chất của Phách giả uy chấn thiên hạ.
- Tông chủ, chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh xuất hiện ở cạnh Thành Cự Giang, Tông chủ có quyết định gì không.
Ánh mắt của đại hộ pháp nhìn về phía Vân Tiếu Thiên, nhẹ giọng hỏi.
- Huyền Thiên Bí Cảnh quan hệ trọng đại, nếu như rơi vào trong tay người của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang thì sẽ là uy hiếp đối với Tam Tông Tứ Môn của chúng ta, huống hồ gì, nếu như có thể rơi vào trong tay của Vân Dương Tông ta thì đối với Vân Dương Tông chúng ta mà nói, chính là có thêm một tầng đảm bảo rồi.
Trên gương mặt của Vân Tiếu Thiên lộ ra một nụ cười tà.
- Có lời đồn nói chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh này phải có đủ ba cái thì mới có thể biết được địa điểm, hiện tại chỉ mới xuất hiện một cái, sợ là cũng không tìm được địa điểm của Huyền Thiên Bí Cảnh ngay được.
- Tin này chắc là tất cả mọi người đều đã biết hết cả rồi, đại lục Linh Vũ, Cổ Vực, thậm chí là thành Ma Vân nhất định cũng đã biết, ta nghĩ người sở hữu hai chiếc chìa khoá còn lại, biết rõ lại có thêm một chiếc chìa khoá nữa xuất hiện nhất định sẽ muốn tới xem xét một phen, tới lúc đó muốn tập trung cả ba chiếc chìa khoá lại cũng không phải là không thể, cho nên, Vân Dương Tông ta nhất định phải đi.
Vân Tiếu Thiên nói.
- Chỉ là ở bên trong Cổ Vực, nếu Vân Dương Tông chúng ta tới đó, sợ là sẽ bị người của Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang ngăn cản.
Sắc mặt của Đại hộ pháp trầm lại rồi nói.
- Lần này tới đó không cần phải giống trống khua chiên, ta sẽ tự mình mang theo mấy vị trưởng lão tới đó một chuyến là được.
Vân Tiếu Thiên nói.
- Tông chủ, ngươi muốn đích thân tới đó?