- Ngươi diệt Thiên Thủy môn, động tĩnh lớn như vậy sợ rằng không bao lâu nữa, đám người bên trên Chiến Thiên liên minh sẽ phái người tới đây.
Tam Kỳ lão nhân nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nói:
- Tới thì cứ tới, thế nhưng Vô Minh thế giới này cũng không phải là vật của Chiến Thiên liên minh, binh đến tướng ngăn, nước đến tường chặn, dù sao ta cũng đã diệt Thiên Thủy môn.
- Diệt thì diệt, chỉ cần lúc đó ngươi lấy được vị trí tốt trong Vạn Thế quyết đấu tự nhiên sẽ có người che chở cho ngươi. Chiến Thiên liên minh khi đó cũng không dám động tới ngươi.
Tam Kỳ lão nhân nói.
Sau khi trò chuyện với Tam Kỳ lão nhân một lúc, Lục Thiếu Du mới khoanh chân bắt đầu điều tức.
Thời gian một đêm dần dần trôi qua, trong một đêm này vẫn có khong ít chuyện xảy ra trong Thiên Thủy thành.
Tất cả thanh niên đồng lứa tham gia Vạn Cổ quyết đấu xuất hiện, năm người dẫn đầu có ba người hoàn toàn là do bảo lãnh, chuyện này khiến cho vô số người đánh cuộc táng gia bại sản, bồi không ít tiền, khóc không ra nước mắt.
Tình huống này đối với tất cả đại thương hội và chú điểm mà nói tuyệt đối là chuyện khiến cho người ta cao hứng. Thế nhưng lúc này lại khiến cho tất cả đại thương hội cùng với chú điếm như ngồi trên bàn chông, cuộc sống yên bình bị phá nát, trong tay bọn họ lúc này nhận được không ít đơn đặt cược cực lớn, đúng là những đơn đặt vào ba người đột nhiên bạo phát kia.
Loại kết quả bất ngờ này chỉ một người đã khó rồi, thế nhưng lại là ba. Cho nên khiến cho cơ hồ tất cả chú điếm cùng với đại thương hội táng gia bại sản. Bởi vì số lượng đặt cược thực sự quá lớn.
Phù.
Một ngụm trọc khí từ trong đan điền được Lục Thiếu Du thở ra, hai mắt mở, một cỗ khí tức mang hoang, thượng cổ lan tràn ra, thời gian hai tháng trong tầng thứ bảy Thiên Trụ giới đã khiến cho Lục Thiếu Du khôi phục hoàn toàn.
Tầng thứ bảy Thiên Trụ giới trôi qua bảy mươi ngày, bên ngoài mới chỉ là một ngày mà thôi. Lục Thiếu Du cũng không có sốt ruột rời khỏi Thiên Trụ giới mà móc hai chiếc nhẫn trữ vật ra kiểm tra.
Thứ Lục Thiếu Du đang kiểm tra chính là hai chiếc nhẫn trữ vật trên người Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ cùng với Phạm Sàm. Nhẫn trữ vật trên người Phạm Sàm có bố trí cấm chế, chỉ là cũng không làm khó được Lục Thiếu Du, hắn chỉ dùng một ít thời gian là có thể phá bỏ.
Thứ bên trong nhẫn trữ vật của hai người khiến cho Lục Thiếu Du cũng rất thỏa mãn, chỉ tiếc sau khi Lục Thiếu Du dò xét toàn bộ, thân thể Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ bị nghiền nát, hai kiện linh khí Tiên theine trên người dường như cũng bị nghiền nát. Thứ có thể khiến cho Hỏa Quỷ Đạo nhân Phạm Anh Kỳ vừa mắt có lẽ cũng không phải là linh khí Tiên Thiên bình thường.
Sau khi Lục Thiếu Du rời khỏi Thiên Trụ giới, bên ngoài đã là buổi trưa.
Nơi đặt chân của Phi Linh môn lúc này vốn là hang ổ của Thiên Thủy môn lúc trước, không ít kiến trúc hùng vĩ vốn thuộc về Thiên Thủy môn, Thiên Thủy môn đã bị diệt cho nên tất cả hiện tại đã là của Phi Linh môn. Trong đại điện của Phi Linh môn, Lục Thiếu Du ba người Bạch Kinh Đường,Viêm Hỏa còn có Âm Minh Dạ Xoa. Từ trong miệng ba người Lục Thiếu Du biết được đệ tử Phi Linh môn lúc này đang phân tán tiếp quản Phi Linh môn. Cơ hồ tất cả địa phương tiếp quản cũng không gặp bất luận một sự ngăn cản nào.
Đồng thời không ít địa phương trong Thiên Thủy thành bị san bằng, lúc này cũng đang được kiến tạo lại.
- Bọn họ đâu rồi?
Những việc lặt vặt này Lục Thiếu Du cũng không quá để ý, ngược lại đám người Phạm Thống, Vấn Thân Mạc, Hữu Quỷ, Kim Viêm Thái A không có mặt khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc.
- Chưởng môn, Kim cung phụng, Phạm đường chủ, Thái A, Âm Phó chưởng môn đều đi thu tinh thạch thế giới a.
Nói tới chuyện này, khuôn mặt Bạch Kinh Đường lập tức nở nụ cười vui vẻ rồi nói với Lục Thiếu Du:
- Chưởng môn, tiểu tử Phạm Thống kia quả thực có chút bổn sự và phách lực, chuyến này chúng ta phát tài rồi.
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
- Chưởng môn, là thế này.
Lập tức từ trong miệng ba ngời Âm Minh Dạ Xoa, Viêm Hỏa, Bạch Kinh Đường Lục Thiếu Du mới biết được, hóa ra mấy ngày trước Phạm Thông đi tới Vô Minh thế giới, vận dụng tất cả tài nguyên của Kim đường, đặt cược một khoản lớn ở tất cả thương hội và chú điếm. Đương nhiên Phạm Thống đặt cược Kim Viên, Thái A, còn có bản thân hắn.
Lúc này Phạm Thống bỏ ngoài tai sự ngăn cản của mọi người, cơ hồ vận dụng tất cả tài nguyên của Kim đường, khoản tiền đặt cược khiến cho đám người Địa Long, Âm Quỷ hãi hùng khiếp vía.
Cộng lại, Phạm Thống tổng cộng đặt cược trong các đại thương hội và chú điếm ở Vô Minh thế giới hai trăm vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm. Mà khi Phạm Thống đặt cược, ba người Lục Thiếu Du, Thái A, Kim Viên chỉ là hạng người vô danh, thậm chí tư liệu còn không có kỹ, cho nên tỷ lệ đặt cược tuy rằng không cao nhất, thế nhưng cũng không thấp, một ăn một ngàn.
Hai trăm vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm, một ăn một ngàn, nếu như thắng đồng nghĩa với việc thu hồi hai mươi vạn vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm.
Hít.
Nghe con số như vậy Lục Thiếu Du cũng không khỏi hít sâu một hơi, tinh thạch thế giới trong Vạn Thiên tạp Hồng cấp mà sư phụ lão nhân gia lưu lại cho hắn cũng chỉ có một trăm vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm mà thôi. Tương đương với của cải của một người có tu vi Niết Bàn cảnh.
Mà bây giờ lại có hai mươi vạn vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm chẳng khác gì tương đương với thân gia của hai ngàn cường giả Niết Bàn cảnh. Đây tuyệt đối là một con số lớn, so với số tinh thạch thế giới mà Thiên Đế đưa cho Phi Linh môn còn lớn hơn một nửa.
- Vô Minh thế giới căn bản không thể nào trả nổi.
Sau khi rung động Lục Thiếu Du lại nghĩ tới một chuyện, đây chính là một con số tinh thạch thế giới trung phẩm khổng lồ, cả Vô Minh thế giới coi như cả Vô Minh tiểu thiên thế giới căn bản cũng không có cách nào trả nổi.
Thân gia của hai ngàn cường giả Niết Bàn cảnh a, cả Vô Minh tiểu thiên thế giới có mấy Niết Bàn cảnh, hiện tại Thiên Thủy môn lớn nhất còn rơi vào trong tay hắn.
Cho nên Lục Thiếu Du hiểu rất rõ, coi như bán cả Vô Minh tiểu thiên thế giới thì trong lúc nhất thời cũng khó có thể giao ra hai mươi vạn vạn tinh thạch thế giới trung phẩm, con số này quá lớn, sợ rằng ngay cả người có tu vi Tuyên Cổ cảnh cũng không có của cải như vậy.
Sau khi rung động lập tức nói với Âm Minh Dạ Xoa:
- Dạ tỷ, nhiều tinh thạch thế giới như vậy, thương hội trong Vô Minh thế giới này căn bản không có cách nào trả nổi.
- Phạm Thống đã sớm biết như vậy.
Âm Minh Dạ Xoa mỉm cười nói:
- Tất cả đều nằm trong sắp xếp từ trước của Phạm Thống và Âm Quỷ. Bọn họ đã sớm tính toán qua của cải của tất cả thương hội, định khiến cho tất cả thương hội giao ra một nửa của cải của mình. Còn lại Phi Linh môn lại dùng phương thức cổ phần gia nhập tất cả các thương hội. Về sau mỗi một năm các thương hội này phải giao ra một nửa lợi nhuận, mãi đến khi bồi thường hết mới thôi.