Trước mắt mọi người nhìn Lục Thiếu Du và Mộc Vương đi cùng với nhau, lập tức hành lễ.
- Bái kiến chưởng môn.
- Bái kiến Mộc Vương.
Mọi người hành lễ, Lục Thiếu Du và Mộc Vương cùng ngồi xuống, nhưng mà Mộc Vương cũng rất khách khí, hoàn toàn xem mình thành hậu bối, ngược lại khách khí với Lục Thiếu Du.
Mọi người lập tức chia vị trí cho mình, Lục Thiếu Du nhìn các thân ảnh quen thuộc trong Thất Sát Môn.
Lúc này Âm Quỷ và Phong Đô Tam Hồn đều tới đại điện, Thất Kiếm, bảy sát, Âm Minh Dạ Xoa, Địa Long, Phạm Thống, Kim Viên cũng có mặt, ánh mắt Lục Thiếu Du vui vẻ tuyên bố Mộc Vương va cả Tây Vương Phủ xác nhập vào Thất Sát Môn.
- Xác nhập...
Tin tức này truyền ra, tất cả đệ tử hạch tâm của Thất Sát Môn cùng Tây Vương Phủ kinh ngạc.
Thời điểm Lục Thiếu Du tuyên bố Huyết Thiên Đế cũng gia nhập Thất Sát Môn, ánh mắt tất cả mọi người đều đặc sắc, đặc biệt là đối với đệ tử Thất Sát Môn mà nói, Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế cũng gia nhập Thất Sát Môn, về sau Thất Sát Môn có cường giả tọa trấn, nó đại biểu cho cái gì thì mọi người biết rõ.
- Thất Sát Môn sắp rầm rộ rồi.
- Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế gia nhập Thất Sát Môn, về sau Thất Sát Môn chính là bá chủ Thị Hoang Thế Giới, chúng ta cho dù đi ra ngoài cũng có chỗ dựa.
- Thất Sát Môn rầm rộ!
Trong đại điện, có người hưng phấn hoa chân múa tay, Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế gia nhập Thất Sát Môn, không thể nghi ngờ trở thành thuốc an thần cho tất cả người Thất Sát Môn.
Huyết Thiên Đế cũng gia nhập Thất Sát Môn, đối với Tây Vương Phủ mà nói, tự nhiên không có vấn đề, những năm qua đồng cam cộng khổ với Thất Sát Môn, cùng chung hoạn nạn, cũng sớm có thể dung hợp với nhau.
Cuối cùng Lục Thiếu Du tuyên bố, Mộc Vương về sau chính là Thất Sát Môn phó chưởng môn, Huyết Thiên Đế chính là Thất Sát Môn hộ môn tôn sứ.
Tuyệt hơn là, hiện tại Thất Sát Môn có chuyện gì, Lục Thiếu Du trực tiếp giao cho Mộc Vương, trong ánh mắt ngạc nhiên của Mộc Vương, Lục Thiếu Du cười hắc hắc rời khỏi đại điện.
Những chuyện rườm rà này, Lục Thiếu Du thật vất vả tìm được một người tiếp thu, tự nhiên phải bỏ chạy.
Nhưng mà ngày hôm sau, Lục Thiếu Du muốn lười biếng cũng không có biện pháp, gần đây Thất Sát Môn rất thiếu tiền, thfi ra Tây Vương Phủ đã sớm không còn đủ lương thực, so với Thất Sát Môn còn thảm hại hơn, ngay cả tất cả nhẫn trữ vật trong chiến đấu, trên cơ bản đều bị Huyết Thiên Đế đánh nát, không có quá nhiều thu hoạch.
Bởi vậy, Phạm Thống ngày hô sau đã đi tới trước mặt Lục Thiếu Du đòi tiền, cũng may Lục Thiếu Du hiện tại không thiếu tiền, bảo Phạm Thống trực tiếp đi thương hội Thải Vân đòi là được, sư phụ lão nhân gia lưu lại trong Vạn Thiên Tạp rất nhiều tinh thạch thế giới, đầy đủ tiêu hao một hồi.
Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng không có quá dễ dàng, tinh thạch thế giới nhiều, nhưng khi Thất Sát Môn phát triển, tiêu hao cũng như hồng thủy, có không thể tiêu hao nổi.
Phạm Thống rời đi đã giao một ngọc giản tin tức cho Lục Thiếu Du, nói là Linh Thứu Tháp đưa tới.
- Linh Thứu Tháp.
Lục Thiếu Du nhíu mày, những năm này Linh Thứu Tháp có tình huống gì Lục Thiếu Du cũng có biết hiểu, mấy năm qua, Linh Thứu Tháp không có hỗ trợ, nhưng cũng không bỏ đá xuống giếng.
Cầm ngọc giản tin tức, tâm thần Lục Thiếu Du quan sát, bên trong có tám chữ lớn: không mặt mũi gặp nhau, không thể tương kiến.
Hô.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, người giao ngọc giản này, Lục Thiếu Du không cần suy đoán cũng biết, trừ Ôn Tuấn Hùng ra không còn người khác.
Thời gian từ từ trôi qua, cả Thị Hoang Thế Giới mấy ngày nay cũng sôi trào không ngớt, Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế vẫn còn sống, căn bản không cần truyền ra, tất cả mọi người đều biết rõ, ngày đó Huyết Thiên Đế hét lớn một tiếng, người trong Thị Hoang Thế Giới đều rõ.
Mà nghe nói Huyết Thiên Đế giận dữ, đánh chết hai trăm vạn người của Vạn Thiên Liên Minh cùng Chiến Thiên Liên Minh, tất cả mọi người hít khí lạnh.
Chưởng môn Thất Sát Môn Tây Phương Cầu Bại đánh chết mấy cường giả cũng bị người ta thêm mắm thêm muối, sinh động như thật.
Vào thời điểm này, Thất Sát Môn cũng dùng tốc độ nhanh nhất khống chế Thị Hoang Thế Giới, Huyết Thiên Đế cũng gia nhập Thất Sát Môn, Bắc Đấu Môn bị phá hủy, Thất Sát Môn tiếp thu Thị Hoang Thế Giới, tất cả không có vấn đề, chỉ là thời gian mà thôi.
Một ít chuyện rườm rà có đệ tử hạch tâm Thất Sát Môn đi hoàn thành, Lục Thiếu Du cũng tránh quấy rầy.
Hoàng hôn, tà dương như máu, bầu trời biến hóa.
Trên ngọn núi cao vút trong mây, thân ảnh Lục Thiếu Du đứng chắp tay nhìn trời, nhìn tà dương như máu, trong đầu nghĩ đến chuyện trên đại lục Linh Vũ.
Lục Thiếu Du lĩnh ngộ tân sinh đại đạo, trong nháy mắt đó hắn tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu, dĩ nhiêncó thể tương liên với đại lục Linh Vũ Thế Giới, nhìn thấy toàn cảnh của Linh Vũ Thế Giới, cũng thấy các thân ảnh quen thuộc nhưng càng làm nội tâm Lục Thiếu Du nhớ nhung.
Hô!
Thật lâu sau đó, Lục Thiếu Du khẽ ngẩng đầu, từ từ hít sâu một hơi, tinh quang trong mắt sáng ngời, mình nhất định phải cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn mới được, chỉ có biến thành cường giả chính thức, mới có thể bảo vệ Linh Vũ Thế Giới, mà Linh Vũ Thế Giới chính là gốc rễ của hắn, hắn cũng cần Linh Vũ Thế Giới.
- Tiểu tử, đa sầu đa cảm như vậy không giống ngươi tí nào.
Trong Thiên Trụ giới, từ lần trước Lục Thiếu Du không có phong tỏa Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du vẫn không đóng Thiên Trụ giới, bởi vậy Tam Kỳ lão nhân vẫn có thể quan sát tình cảnh bên ngoài.
- Kỳ lão, ngươi không phải bế quan rồi sao?
Lục Thiếu Du nói nhỏ, Kỳ lão từ lần vào trong biển máu lúc trước, hắn đạt được rất nhiều chỗ tốt, linh hồn khôi phục rất nhiều.
- Là bế quan, nhưng đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Tam Kỳ lão nhân nói:
- Hai mươi năm sắp qua rồi, ngươi còn nhớ lời ta nói không?
- Nhớ rõ.
Lục Thiếu Du nói, lúc trước Kỳ lão bảo mình và Kim Viên đến Thị Hoang Thế Giới tôi luyện hai mươi năm, nói là hai mươi năm sau sẽ có an bài khác, tính toán ra, thời gian hai mươi năm sắp tới rồi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ:
- Tính toán ra cũng cón hơn một năm!
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, Thị Hoang Thế Giới này xong, ngươi nên chuẩn bị đi, có thể rời khỏi Thị Hoang Thế Giới, vốn cho rằng thòi gian hai mươi năm, tối đa tôi luyện cũng chỉ có thể đạt tới Ngộ Chân Cảnh là khó lường rồi, nghĩ tới ngươi lại biến thái như thế, dĩ nhiên đã đến bán đạo chi cảnh, xem ra, ta phải an bài lần nữa mới được.
Tam Kỳ lão nhân nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, mười tám mười chín năm qua, mình ở Thiên Trụ giới hơn một nửa thời gian, bởi vậy tương đương với mấy trăm năm, còn có Hỗn Độn Âm Dương Quyết, đến bán đạo chi cảnh, Lục Thiếu Du chính mình cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nhưng hắn cực kỳ thỏa mãn.