- Thật đáng sợ.
- Huyền Kình và Huyền Doanh khổng hổ là người mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi của tộc ta. Là kỳ tài ít thấy của Huyền Vũ nhất tộc.
- Đầu nghiệt súc cùng nhân loại gọi là Lục Thiếu Du kia cũng là yêu nghiệt.
Vô số ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi cùng thán phục. Đối chiến bực này đã vượt quá dự đoán của bọn họ.
Trước ngọn núi có một thân ảnh sừng sững đứng đó, ánh mắt khẽ đổi thế nhưng cũng không có động tác gì.
Sưu Sưu.
Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, bốn đạo thân ảnh bị rơi xuống lần nửa nhảy lên không trung mà đứng. Khí tức trên bốn đạo thân ảnh khổng lồ này suy yếu không ít. Vừa rồi vì thúc dục công kích, mấy người đều tiêu hao rất nhiều.
Khóe miệng Lục Thiếu Du còn lưu lại vết máu, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Long, Huyền Kình, Huyền Doanh. Mỗi lần Tiểu Long thi triển Huyền Vũ nộ, đều tiêu gần như cạn kiệt, sợ rằng cũng không có cách nào chống đỡ được lâu. Thế nhưng Lục Thiếu Du phỏng đoán, hai người Huyền Kình cùng Huyền Doanh này cũng không khá hơn là bao.
Cảm nhận tình huống trong cơ thể mình, Lục Thiếu Du cũng có chút lo lắng. Hắn cũng đã tiêu hao gần hết, liên tiếp thi triển Thời Không Lao Ngục, lại còn thúc dục Tam thần quyết, tiêu hao khổng lồ, thế nhưng còn chưa tới tình trạng không có cách nào chèo chống được. Mặt khác hắn còn có tu vi linh lực. Thế nhưng lúc này cũng không phải là lúc lạc quan. Vừa rồi hắn đã bị Huyền Vũ nộ của Huyền Doanh làm bị thương, tình huống có chút không ổn.
- Lục Thiếu Du, không ngờ ngươi lại có thể chống lại công kích thiên phú của ta. Xem ra, ngươi đã chống đỡ không nổi, thúc thủ chịu trói đi.
Huyền Doanh nhìn khóe miệng Lục Thiếu Du vương vết máu, nhẹ nhàng mở miệng nói. Thanh âm vẫn lạnh lùng như vậy.
Nhìn Huyền Doanh, Lục Thiếu Du kinh ngạc. Thi triển Huyền Vũ nộ, nếu như là yêu thú bát giai hậu kỳ bình thường vừa mới đột phá không lâu, sợ rằng không chết cũng bị trọng thương.
Thế nhưng Huyền Doanh này lại không có việc gì. Lực phòng ngự của Huyền vũ nhất tộc quả nhiên đủ biến thái. Sợ rằng cho dù hôm nay hắn có xuất hết tất cả thủ đoạn cũng khó tạo thành tổn thương cho Huyền Doanh. Muốn qua được cửa ải đầu tiên này vô cùng khó khăn.
- Thật sao? Ta cũng thấy ngươi không còn bao nhiêu sức lực nữa.
Lục Thiếu Du trầm giọng nói, thúc dục Huyền Vũ nộ, Huyền Kình cùng Huyền Doanh này tuyệt đối không còn bao nhiêu khí lực. Thế nhưng chung quanh còn có không ít tộc nhân Huyền Vũ tộc nhìn chằm chằm vào. Hiện tại Tiểu Long cũng không còn bao nhiêu khí lực để đối phó với Huyền Kình kia.
- Người đâu, liên thủ bắt đám người này lại.
Ánh mắt trên bản thể khổng lồ của Huyền Kình quét qua không trung nói.
Sưu Sưu.
Mười bốn thanh niên chung quanh lập tức nhảy ra, từng đạo khí tức tập trung trên người đám người Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng, Thiên Độc Yêu Long.
- Lão đại, đệ đã tiêu hao quá nhiều, làm sao bây giờ?
Thanh âm của Tiểu Long đột nhiên vang lên trong đầu Lục Thiếu Du.
- Đệ mang đám người Tâm Đồng đi mau, ta bọc hậu. Các người đi trước một bước.
Lục Thiếu Du nói, thanh âm cũng vang lên trong đầu đám người Bạch Linh.
Sưu Sưu.
Mười bốn thanh niên nam nữ kia lập tức vây quanh Tiểu Long, Lục Thiếu Du, cùng đám người Bạch Linh. Mà ngay cả Đại hộ pháp ở một bên cũng lần nữa xuất hiện.
Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua, nếu như ở bên ngoài, chỉ bằng vào những người này hắn cũng không sợ, ít nhất hắn cũng có thể rời khỏi. Thế nhưng đây lại là hang ổ của Huyền Vũ nhất tộc, hắn cũng không có cách nào đi ra ngoài. Lại nói cũng không thể hạ sát thủ, có thể náo loạn Huyền Vũ nhất tộc, thế nhưng một khi hạ sát thủ, hậu quả sẽ không giống khi trước.
- Lục Thiếu Du, thúc thủ chịu trói đi, ngươi không chống đỡ được bao lâu nữa đâu. Cho dù ngươi có thể chống đỡ được, người ngươi mang đến cũng không thể chống lại được người của ta.
Huyền Doanh nói.
Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, nữ nhân này quả nhiên không đơn giản, hắn nhìn nàng nói:
- Thật sao? Thế nhưng chỉ bằng vào các ngươi, muốn giữ ta lại còn chưa đủ.
- Thời gian có chút gấp gáp, đừng trách chúng ta dùng nhiều người bắt nạt ít.
Huyền Doanh nhìn Lục Thiếu Du, lập tức nói với mười bốn người chung quanh:
- Động thủ đi.
Sưu Sưu.
Mười bốn đạo thân ảnh lập tức nhảy ra, khí thế trên người tràn ra, cả không trung lắc lư.
- Chúng ta đi.
Trong cái miệng dữ tợn của Tiểu Long có hỏa diễm màu vàng phun ra. Hỏa diễm trong nháy mắt bao phủ không trung, ngăn cản mười bốn người này lại. Đám người Thiên Độc Yêu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Mặc Lang thừa cơ tiến vào Huyền Vũ thần xác của Tiểu Long.
Lục Tâm Đồng có chút do dự, nàng biết rõ loại tình huống như trước mắt bản thân cũng không giúp được cái gì. Thân ảnh xinh đẹp lóe lên, cũng tiến vào bên trong Huyền Vũ thần xác của Tiểu Long.
- Muốn đi sao?
Huyền Kình khẽ quát một tiếng, bản thể khổng lồ lao thẳng về phía Tiểu Long.
- Chúng ta muốn đi, ít nhất bằng vào các ngươi còn không ngăn được.
Huyễn Ảnh Thanh Vũ khẽ vỗ, thân ảnh cự hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du lập tức ngăn cản trước người Tiểu Long. Hổ trảo nhanh chóng đánh về phía trước, quang mang màu tím tuôn ra. Một đạo tử kim huyền lôi xuyên thủng không gian bắn về phía Huyền Kình.
- Ồ?
Dưới uy thế bực này, Huyền Kình biến sắc, miệng phun ra một tấm lụa màu xanh ngăn cản.
Phanh.
Thanh âm bạo liệt kinh người vang lên, không gian trực tiếp nổ tung. Thân ảnh hai người cũng bị đẩy lui.
Sưu.
Khi thân thể Lục Thiếu Du vừa mới bị đẩy lui, thân thể khổng lồ của Huyền Doanh đã tới sau lưng Lục Thiếu Du. Một tấm lụa màu xanh trong miệng nàng cũng đánh vào lưng hổ của Lục Thiếu Du.
- Lấy nhiều bắt nạt ít, hóa ra Huyền Vũ nhất tộc cũng làm chuyện như thế này.
Thân ảnh của Bạch Linh giống như quỷ mị lóe lên xuất hiện bên người Lục Thiếu Du. Cổ tay giương lên, y phục màu trắng trên người bay phất phới. Trên cánh tay đột nhiên có một đạo quang trụ màu trắng bắn ra mang theo một cỗ năng lượng cuồng bạo. Nhanh chóng va chạm với tấm lụa màu xanh của Huyền Doanh.
Phanh.
Hai cỗ lực lượng va chạm, lập tức có một cỗ năng lượng cuồng bạo khuếch tán, giống như một cơn lốc cuồng bạo cuốn qua, cả không gian run lên.
Lục Thiếu Du quay đầu, hình thái Hổ biến của Thanh Linh Khải Giáp được thu lại, duy trì ở trạng thái hình người.
Vừa rồi hắn đã bảo Bạch Linh tiến vào Huyền Vũ thần xác của Tiểu Long thế nhưng Bạch Linh lại không tiến vào. Lục Thiếu Du biết rõ Bạch Linh không yên tâm về hắn, cho nên lúc này Lục Thiếu Du cũng không nói được câu nào.
Ngao.
Tiểu Long rít gào, thân thể khổng lồ giống như lưu quang bắn về phía trước.
- Bạch Linh, chúng ta đi.
Huyễn ảnh Thanh Vũ sau lưng chớp động, thân thể Lục Thiếu Du giống như tia chớp ôm lấy Bạch Linh, nhanh chóng theo đuôi.
- Muốn đi cũng không dễ như vậy đâu.
Huyền Doanh, Huyền Kình, Đại Hộ Pháp cùng với mười bốn đạo thân ảnh phía sau giống như thiểm điện ngăn cản ở phía trước, bọn họ cũng không phải là kẻ yếu.
Nếu nghiêm túc mà nói thì thực lực của bọn họ còn trên Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long một chút.