Tử Hiên lão tổ nói với Bạch Linh.
- Đa tạ Tử Hiên lão tổ thành toàn.
Lục Thiếu Du tiến lên, đứng song song với Bạch Linh rồi cung kính hành lễ với Tử Hiên lão tổ.
- Long Nguyệt, Long Bích Hàm Thanh Long Hoàng tộc tới chúc mừng Kim Hoàng chủ kết hôn với Bạch Linh của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.
- Hổ Lực, Hổ Y của Bạch Hổ Hoàng tộc chúc mừng Kim Hoàng chủ thành hôn với Bạch Linh của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.
- Huyền Vũ, Huyền Kình, Huyền Doanh của Huyền Vũ Hoàng tộc tới chúc mừng đại hôn của Kim Hoàng chủ và Bạch Linh.
Không gian bốn phía gió nổi mây phun, ngay sau đó từng cỗ yêu khí, linh khí mang theo uy áp khủng bố kéo tới. Lập tức đám người Long Bích Hàm, Hổ Y, Chu THần Nhu, Chu Thần Hi, Huyề Doanh, những nữ tử tuyệt mỹ của Tứ đại Thú Hoàng tộc cùng đám người Huyền Hạo, Long Nguyệt cùng các cường giả Tứ đại hoàng tộc xuất hiện trên không trung Phi Linh môn.
- Hiên Viên Triệt của Hiên Viên Hoàng tộc đến đây chúc mừng Kim Hoàng chủ thành hôn với Thần nữ Bắc Cung Hoàng tộc và Thần nữ Độc Cô Hoàng tộc.
- Công Tôn Tông Nguyên tới đây chúc mừng đại hôn của Kim Hoàng chủ và Thần nữ Độc Cô Hoàng tộc, Bắc Cung Hoàng tộc.
Cơ hồ cùng lúc với Tứ đại Thú Hoàng tộc, lần nữa trên không trung gió nỏi mây phun, gợn sóng yên tĩnh đột nhiên lắc lư. Trên phía chân trời lập tức có từn gđạo lưu quang nhanh chóng phóng tới rồi lập tức nhảy xuống phía dưới. Từng đạo thân ảnh mang theo khí tức kinh người chấn động. uy áp Hoàng khí thuộc tính lan tràn ra chung quanh.
- Gần như các Hoàng tộc đều tới a.
- Nhân Hoàng tộc, Thú Hoàng tộc đều tới.
Giờ phút này cơ hồ tất cả khách nhân trong lúc vô hình đều bị ảnh hưởng. Chân khí, linh khí trong cơ thể giống như đình trệ. Khiến cho mọi người khiếp sợ chính là Ngũ Hành Đại Đế thành hôn, gần như tất cả Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc đều tới, cùng với tất cả các thế lực trên đại lục. Tăng thêm Nhân Hoàng tộc và Thú Hoàng tộc, cảnh tượng đồ sộ như vậy chưa từng có ai làm được.
Giờ phút này tất cả mọi người mới ý thức được giờ phút này Ngũ Hành Đại Đế Lục Thiếu Du đã đạt tới độ cao nào rồi.
Thánh Thủ Linh Đế mỉm cười, mỉm cười vì địa vị của đệ tử mình lúc này. Tự hào tự tận đáy lòng, ngày đệ tử hắn đại hôn cơ hồ tất cả các thế lực, gần như tất cả các Hoàng tộc đều tới. Từ thời viễn cổ tới nay còn chưa từng có ai có thể đạt tới một bước này.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, Hiên Viên Triệt, Công Tôn Tông Nguyên, Thái Công Tĩnh NHiễm, Huyền Doanh, Chu Thần Nhu... Tất cả Nhân Hoàng tộc và Thú Hoàng tộc đều phái cườn giả tới, mà tất cả đều là người quen của hắn.
- Lục Thiếu Du cảm tạ chư vị không quản ngại đường xa tới đây.
Lục Thiếu Du nhìn cường giả các đại Hoàng tộc khẽ mỉm cười, trong mắt hiện lên chút dị sắc. Trong lục đại Nhân Hoàng tộc chỉ có Thác Bạt Hoàng tộc kia là không có tới. Xem ra lần sau hắn gặp lại Thác Bạt Hoàng tộc không thể không đề phòng một chút.
- Hoàng tộc, trong mắt chỉ có Hoàng tộc a.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên cùng với cường giả của các thế lực lực lớn trầm xuống. Tất cả các đại Hoàng tộc đều tới, đều gọi Lục Thiếu Du là Kim Hoàng chủ. Điều này cũng đồng nghĩa với việc trong mắt của bọn họ chỉ nhìn thấy Kim Hoàng nhất tộc. Về phần Phi Linh môn sợ rằng bọn họ cũng coi như không nhìn thấy. Chỉ có Hoàng tộc nắm giữ Hoàng khí thuộc tính mới có thể đánh đồng với bọn họ.
Một lát sau, trên hỉ đào, Đại trưởng lão Long Nguyệt của Thanh Long Hoàng tộc cùng với Đại công chúa Long Bích Hàm, Huyền Hạo, Tử HIên lão tổ đều ngồi ở vị trí cao đường.
- Giờ lành đã tới. Nhất bái thiên địa.
- Nhị báo cao đường.
Âm thanh vang vọng, sự náo nhiệt tới đỉnh điểm. Âm thanh chúc mừng đinh tai nhức óc quanh quẩn trên không trung giống như sấm sét, quanh quẩn mãi không tiêu tán.
Vào đêm, Trong Phi Linh môn vẫn đèn đuốc sáng trưng, sự náo nhiệt này còn kéo dài tới sáng.
Trên một hành lang, Hoa Mãn Ngọc và Diệp Mỹ nhìn về phía Ngũ Hành DIện, Diệp Mỹ nhỏ giọng nói với Hoa Mãn Ngọc:
- Như vậy được chứ? Ta cảm thấy không ổn cho lắm.
- Chưởng môn nói để cho ta sắp xếp thế nhưng ta lại không biết sắp xếp thế nào a. Chỉ có thể làm như vậy.
Hoa Mãn Ngọc mỉm cười, nhìn qua có chút bướng bỉnh, khóe miệng nhếch lên, ghé sát tai Diệp Mxy nói:
- Nói không chừng trong lòng chưởng môn còn thích như vậy hơn. Chỉ là không có một cơ hội nào như vậy, đồng thời cùng động phòng với sáu nữ tử khuynh quốc khuynh thành. Chậc chậc, đây là chuyện mà bất kỳ nam nhân nào cũng tha thiết ước mơ a.
- Từ khi nào ngươi đã xuân tâm nhộn nhạo như vậy? Chưởng môn nhất định sẽ không giống như lời ngươi nói.
Khuôn mặt Diệp Mỹ ửng đỏ, trừng mắt nhìn Hoa Mãn Ngọc.
- Chưởng môn không phải là Liễu Hạ Huệ, bằng không tại sao lại có nhiều phu nhân như vậy.
Hoa Mãn Ngọc cười hắc hắc, ánh mắt biến ảo, nhìn Diệp Mỹ nói:
- Có phải ny tử nhà ngươi ưa thích chưởng môn? Nhiều năm như vậy, trên đại lục có không ít người nguyện quỳ gối dưới váy ngươi, thế nhưng cho tới bây giờ ta còn chưa thấy thanh niên tài tuấn nào lọt vào trong mắt ngươi. Thế nhưng nói tới chưởng môn xuân tâm của ny tử ngươi lại nhộn nhạo.
- Ngươi mới thích chưởng môn, ta thấy chính ngươi mới xuân tâm nhộn nhạo a.
Diệp Mỹ càng thẹn thùng, dường như bị nói trúng tâm can, có cảm giác giống nhưu bị bắt tại trận, khuôn mặt ửng đỏ.
- Xuân tâm ta nhộn nhạo cũng chỉ vì chưởng môn mà thôi. Chỉ tiếc tâm tư của chưởng môn lại không ở trên người ta. Nếu như hiện tại chưởng môn để cho ta đi vào Ngũ Hành Điện ta sẽ không chút do dự đi vào, đem bản thân mình giao cho chưởng môn. Đáng tiếc ta không có phúc phận như vậy.
Hoa Mãn Ngọc ưỡn ngực một cái, bướng bỉnh nói. Toàn thân nhìn qua càng thêm động lòng người. Bộ ngực sữa như ẩn như hiện, vô cùng sống động.
Ngày hôm sau, sơn mạch Phi Linh được bao phủ bởi một tầng sương mù mỏng. Lúc này đã là giữa hè, trong không gian có cơn gió nhẹ thổi qua mang theo sự mát lạnh. Từng cành lá phất phơ trong gió.
Trong Ngũ Hành điện, trong phòng tân hôn, trên một chiếc giường to lớn, Lục Thiếu Du nhìn sáu thân thể hoàn mỹ không chút tỳ vết bên cạnh mình, khóe miệng không khỏi nở nụ cười.
Tới phòng tân hôn, Lục Thiếu Du mới biết được hóa ra sáu vị lão bà đều ở trong phòng. Lúc động phòng, trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ tuyệt đối không thể đối xử người này tốt hơn người kia. Hắn đều yêu thương sáu người, hoặc là không làm, hoặc là làm cho xong, dù sao lão bà đều là của hắn. Sau khi mở cái khăn đỏ trên mặt sáu người, dưới ánh mắt kinh ngạc của chúng nữ, Lục Thiếu Du lập tức như sói đói nhào về phía sáu vị kiều thê của mình.