Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

cô lúc này đứng ở đó lại càng xinh đẹp, toát quanh người cô là khí chất của người phụ nữ thành công, làm cho người ta có cảm giác ngưỡng mộ 

Lần này bên anh thật sự bị đánh bại rồi, làm sao có thể vượt qua con số kỉ lục này đây, 

cô vậy mà lại đứng về phía Thương thị chèn ép anh, nghĩ đến đây anh như ăn giấm chua trong mắt có ghen tuông, anh rất ghen, không phải vì anh thua trận nên tức giận mà tức giận 

vì cô lại ở bên Thương Thụy Mặc 

Tôn Yên Thần cảm giác khó chịu đến thở không nổi, trong lúc giãy dụa anh nhìn thấy cái gì đó, đó là tâm anh, 

tờ giấy ly hôn anh vẫn chưa đưa cho chính quyền nên bây giờ cô với anh vẫn là vợ chồng, trong tâm trí anh tự nói với bản thân là mình lười biếng không muốn đi nộp nhưng sự thật là anh không đành 

mấy năm qua anh ngủ không yên giấc, lúc nhắm mắt lại liền thấy hình bóng của cô, anh tự nói với mình là anh vẫn còn hận nhưng sự thật là anh nhớ cô 

mấy năm qua anh ăn không ngon, anh tự nói với mình là anh kém ăn, nhưng sự thật là anh đã quen với mùi vị thức ăn của cô 

mấy năm qua anh vẫn ra ra vào vào dọn dẹp phòng cô, anh tự nói là anh thích sạch sẽ nhưng sự thật là anh vẫn mong chờ ngày cô quay về 

mấy năm qua anh xót cho đứa con bị sảy của cô, anh lúc trước nghĩ nó là của Thượng Thụy Mặc do anh muốn trốn tránh sự tàn nhẫn và ngu muội của mình, nhưng sự thật là anh vẫn luôn biết đứa con đó là của anh vì anh tin sự chung thủy của cô 

bây giờ anh không quan tâm cái gì hết, anh muốn có cô, một lần nữa, muốn cô? Tôn Yên Thần trầm ngâm suy nghĩ lúc trước có cô tại sao anh lại không trân trọng vậy, đến bây giờ lại thấy tiếc nuối, là do anh, tất cả đều do anh, là do anh ngu muội, 

đến bây giờ mới nhận ra tình cảm của mình, anh biết trống rỗng trong anh là gì rồi đó chính là thiếu đi Phương Tiểu Anh còn Phương Linh Linh anh chỉ xem cô là ân nhân thôi, 

nhưng mà nếu như Phương Tiểu Anh đúng như lời Phương Linh Linh nói ép cô ta rời đi, cho người làm nhục cô ta, 

vậy chẳng phải Phương Tiểu Anh rất độc ác sao, anh đột nhiên nghi ngờ về lời nói của Phương Linh Linh, cái này anh cần điều tra qua, trước kia anh một mực tin tưởng cô ta không thèm điều tra, 

còn bây giờ anh mặc kệ hết thảy, không cần biết Phương Tiểu Anh có độc ác hay không anh vẫn yêu cô. 

Phương Linh Linh nhìn trên màn hình, cảm giác lo sợ tràn ngập từ người đến từng chân tơ kẻ tóc của cô ta, trên người cô ta còn có chút run rẩy, 

đây là Phương Tiểu Anh sao? rõ ràng là như vậy rồi, cô ta khác quá, Linh Linh thấy được sự cứng rắn trên người của Tiểu Anh, hương vị này giống như là trên người của Tôn Yên Thần, đó là sự giỏi giang, 

còn Linh Linh cô ta chẳng có gì cả, lúc có thai với Hạo Dương cô ta chỉ mới tốt nghiệp đại học, chưa từng có công việc nào ổn định ra trò, 

bây giờ cô ta sống được là nhờ Tôn Yên Thần nuôi cô ta, ngay cả tự lập cô ta còn chưa biết thì làm sao sánh bằng Phương Tiểu Anh 

hít sâu một cái Phương Linh Linh vuốt ngực tự trấn an, an ủi bản thân 

"Không sao đâu Linh Linh, Tôn Yên Thần yêu mày không phải ả ta, không sao" 

đúng vậy Tôn Yên Thần yêu cô ta nhưng nó chỉ là quá khứ thôi, hiện tại cô ta vẫn chưa biết tâm của Tôn Yên Thân đã bị "ả ta" cầu đi mất mà cô ta càng không biết cái quá khứ kia là vì sợi dây chuyền đeo trên cổ Phương Linh Linh, 

cái sợi dây này đúng lý thì nó phải nằm trên cổ của Phương Tiểu Anh, năm đó là Phương Linh Linh thấy đẹp sống chết đòi mẹ lấy về cho cô ta, 

Phương Linh Linh tuy trấn an nhưng vẫn cảm thấy được sự uy hiếp nồng đậm của Phương Tiểu Anh dành cho cô ta, kế hoạch làm Tôn phu nhân của cô nhất định phải đẩy nhanh lên 

Phương Linh Linh lấy điện thoại gấp gáp ấn một dãy số rất nhanh đầu dây bên kia đã thông 

“Mới điện nhau hôm qua hôm qua hôm nay đã nhớ anh rồi sao baby" giọng nói khàn khàn của Hạo Dương vang lên, trêu gẹo Phương Linh Linh 

Linh Linh nghe được thật chỉ muốn nôn, nhưng vẫn phải điều chỉnh thật tốt giọng nói 

"Anh ngày mai về phải không?" Cô đang rất cần anh ta về nước 

"Đúng vậy, em yêu nhớ anh đến vậy sao?" 

"Về nước liền gọi cho tôi có biết chưa" Phương Linh Linh lạnh giọng dặn dò, cái tên này nói chuyện gớm chết đi được 

"Được, về liền gọi em chúng ta thực hiện kế hoạch" Hạo Dương biết rõ Phương Linh Linh chả mong mỏi gì cái việc anh ta về nước, chỉ là muốn anh ta giúp cô thực hiện kế hoạch, 

trồng trọt và chăn nuôi trên đầu Tôn Yên Thần, trồng cả một thảo nguyên xanh mướt đó 

"Ừm, cúp máy đây" Phương Linh Linh buông điện thoại ra, đứng lên thay một bộ đồ bịt kít mít ra tiệm thuốc giao dịch cái gì đó, lúc đi về trên tay cầm một bịch màu đen, cái này cũng là một phần chuẩn bị trong kế hoạch của cô ta. 

Thương thị 

Đại Hoàng Nghi nhìn con số sản phẩm được mua nhảy lên đến chóng mặt hoa mắt, cảm thấy cả kinh, lượng hàng bán được cũng thật đáng sợ đi 

làm ở đây 7 năm rồi cô ta mới thấy được cảnh này, đúng là Phương Tiểu Anh cũng có chút tài năng nhưng làm sao thoát khỏi tấm lưới của cô, 

đợi thêm một tí nữa, khi cuộc livetream kết thúc cô ta sẽ đăng bài thống kê số liệu sản phẩm chỉ rõ số liệu của Phương Tiểu Anh đưa ra là sai, đến lúc đó xem xem còn ai xem trọng cô ta, đương nhiên là cô ta dùng acc ẩn danh mà đăng, cô ta đầu ngu đến nổi dùng acc chính. 

Đợi thật lâu cuối cùng thời khắc Đại Hoàng Nghi chờ đợi đã tới, ấn một cái bài đăng cô ta liền nảy lên trong page của Thương thị, được đông đảo người quan tâm 

số lượng tương tác tăng không ngừng, điện thoại cô ta in ỏi reo 

"ting ting ting" cô ta đắt ý nhịp nhịp chân, haha đúng là thời tới 

"Hmmmm" vương tay cao ngạo mở điện thoại lên, ánh mắt đắt ý của cô ta liền biến mất, hai mắt mở ta, kinh hãi, bên dưới toàn để lại chữi cô ta ngu si, nước đi này cô ta thật không ngờ tới 

- Ảo à, số liệu của Phương giám đốc đưa ra hoàn toàn đúng, sai cái gì? 

-Mắt cô để dưới mông à, chịu khó mở mắt lên mà xem đi, làm cải trò chán hết muốn nói 

- Gì đây? bú fame chị đẹp của tao à, cút dùm 

-Động não trước khi đăng bài nha cậu gì ơi, phốt người ta mà để bị sai, quê lắm, rút kinh nghiệm lần sau nha, à mà làm gì có lần sau:)) 

Đại Hoàng Nghi hít sâu một cái, mở lại số liệu của cô ta và Phương Tiểu Anh hoàn toàn khớp 

chuyện quỷ gì đây xảy ra vậy? số liệu của Phương Tiểu Anh phải sai chứ, tại sao vậy? cô ta càng nghĩ càng đau não 

khoan quan tâm cái này, xóa bài đăng trước đã nếu không nhất định sẽ bị tế sống, nhưng mà cô ta xóa thể nào cũng không xóa được, bài đăng cô ta bị quản trị viên ghim rồi không cho xóa, mà quản trị viên kia chính là Thương Thụy Mặc a, toàn thân cô ta run rẩy, đang ngồi trong phòng máy lạnh nhưng mà kiềm không được đổ mồ hồi, cố gắng tìm lý do trấn an bản thân không sao đầu cô ta dùng acc phụ mà làm sao tra ra được không sao đâu, số liệu cũng là Lộ Tư đưa không liên quan cô ta. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK