Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh nghe đến lý do là Phương Tiểu Anh làm hại đến người anh yêu cũng có chút kinh ngạc, Dương Hiển cũng không hiểu rõ sự tình nhưng cảm nhận của anh về Phương Tiểu Anh thì thấy cô không phải lại loại người như vậy, Dương Hiển suy nghĩ một hồi cuối cùng sâu kính mở miệng 

"Hmmm cái này tôi cũng không biết nữa" 

theo như kinh nghiệm của Dương Hiển thì anh chắc chắn là ông chủ đã rung động trước người ta rồi, 

nhưng lại nói không phải, anh ta biết tính tình anh cố chấp nên thôi vậy cứ để anh tự mình ngẫm ra đi. 

Tối hôm đó Tôn Yên Thần buồn rầu đi bar muốn giải tỏa một tí, 

ngồi ở đó anh uống từ chai này đến chai khác, 

"Này mày muốn uống chết à, rượu là để thưởng thức đừng có như vậy?" 

Đỗ Nguyên nhìn cái này thật khó chịu, đi đến giật lấy chai rượu của anh, cái hình ảnh như muốn chết đó là sao 

"Đừng có quan tâm tao" Tôn Yên Thần lớn tiếng, giật lại chai rượu, ngửa đầu trút xuống cổ họng, như là uống nước là 

"Được mày muốn uống tạo cho mày uống đến chết" 

Đỗ Nguyên thật hết nói nổi cái tên này lúc Linh Linh rời đi là bộ dạng tắm trong rượu, 

bây giờ coi như khá hơn một chút không hiểu hôm nay bị cái gì mà lại là cái bộ dạng lúc trước, 

anh ta không có nhìn ra Tôn Yên Thần giống như đang muốn chạy trốn cái gì, 

Ngoài của một cô gái rót rượu tiến đến chỗ bọn họ phục vụ, tay chân lông ngóng rõ ràng là người mới, 

cái cô gái lúc nãy muốn quyến rũ Tôn Yên Thần đã bị anh ta đạp ra khỏi cửa, nên mới có thêm người mới vào, 

Cô ta rót rượu cho hai anh rót làm sao lại để đổ hết một mảng rượu lên người của Tôn Yên Thần, 

"Cô muốn chết à" Tôn Yên Thần tâm trạng đang không vui còn bị như vậy đương nhiên là tức giận rồi, 

liền dơ chân muốn đạp cô ta một cái, nhưng mà lúc này 

"Em xin lỗi, em xin lỗi" cô gái này lại ngước mặt lên làm hành động Yên Thần liền đình chỉ 

"Linh Linh? là Linh Linh". 

Đỗ Nguyên cũng vì hai tiếng Linh Linh mà quay lại nhìn, 

mắt anh ánh lên vài phần kinh ngạc cũng nghĩ đó là Linh Linh nhưng nhìn kĩ thì không phải cô, 

cô ta rất giống Linh Linh, giống đến 7 phần nhưng vẫn là giống không phải chính chủ 

mà cái không phải là chính chủ này lại thành công thu hút được một Tôn Yên Thần đang say kia, 

"Linh Linh.." Tôn Yên Thần cứ thế ôm cô ta vào lòng 

"Tôn tổng à.." trong mắt Cố Gia Hân hiện lên vẻ đắt ý, giọng nói lả lướt nghe đến rợn người, 

Cái cảnh này rơi vào mắt của Đỗ Nguyên anh ta liền đứng dậy kéo cô ta ra 

"Cô không phải Linh Linh" 

cô ta tái mặt, chết tiệt lúc nãy cô ta lại quên ở đây còn có một Đỗ Nguyên, 

Nhưng mà rất nhanh cô ta đã nở nụ cười khi Tôn Yên Thần một lần nữa kéo cô ta vào lòng 

"Thần, cô ta không phải Ling Linh, mắt mày để dưới mông rồi à?" 

Tôn Yên Thần gắt gao ôm Cố Gia Hân, cố chấp 

"Là Linh Linh". 

sau đó kiền kéo cô ta đi ra ngoài, 

Đỗ Nguyên cũng không nói gì nữa, cái tên này nhớ Linh Linh đến hóa điên rồi à? 

nhưng anh ta không biết Tôn Yên Thần là đang chạy trốn, trốn chính bản thân anh, 

cho dù cô gái kia anh biết không phải Linh Linh cũng sẽ cho là Linh Linh, anh muốn dùng cô ta để xua đi cái ý nghĩ đáng chết ở trong đầu anh. 

Cố Gia Hân bị anh kéo một mạch đến phòng riêng ở quán bar này, liền gở bỏ vẻ lóng ngóng lúc trước, trực tiếp lại ôm Tôn Yên Thần 

"Em là Linh Linh của anh đây" 

giọng nói ủy mị lại một lần nữa vang lên như muốn câu hồn Tôn Yên Thần 

sau đó cô ta dựa sát người Tôn Yên Thần, 

mà Tôn Yên Thần cũng không từ chối trực tiếp đem Cố Gia Hân ném lên giường 

bên miệng cô ta liền nở nụ cười xảo quyệt, 

haha không uổng công cô ta sống chết đòi quản lý cho mình vào phục vụ Tôn Yên Thần,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK