Quán rượu, tại phòng bao VIP
Ba người đàn ông điển trai cùng một cô gái xinh đẹp quyến rũ. Người đàn ông ngồi sát bên ôm cô gái xinh đẹp lên tiếng:
– Gia Huy, hôm nay cậu bị sao mà kêu đi muốn rượu thế.
Gia Huy vẫn chẳng trả lời câu hỏi mà tiếp tục nâng ly rượu lên uống cạn. Người đàn ông đó bị Gia Huy bơ không trả lời thì đen mặt, nhưng anh ta cũng mai chóng trở lại bình thường giở ra giọng điệu châm chọc:
– Không lẽ tổng giám đốc Gia Huy cãi nhau với vợ, rồi bị vợ đuổi ra khỏi nhà hay gì mà giờ này lại đến đây uống rượu.
Vừa nghe câu đó, Gia Huy bắt đầu sa sầm mặt, sát khí từ chỗ anh ngồi tỏa ra khắp nơi, cất giọng quát:
– Câm miệng. Tôi cũng đâu kêu cậu tới, nếu cứ lải nhải thì cậu biến ngay đi cho tôi.
Thấy tình hình có chút căng thẳng, người nãy giờ không lên tiếng là người đàn ông tên Louis Nguyễn, anh ta là người lai giữa dòng máu phương đông và phương tây, cụ thể mẹ anh ta là người Việt, còn bố anh ta là người Anh. Thế nên anh ta mang vẻ đẹp vừa Á vừa Âu, sống mũi cao, đôi mắt màu hổ phách. Nói chung là đẹp trai chuẩn phong độ, tuy vẻ ngoài đẹp xuất sắc thế nhưng anh ta lại khá lạnh lùng, nhìn ra có một chút bá đạo. Hiện tại anh ta là chủ của một dãy nhà hàng khách sạn xuyên Á, có hơn 200 chi nhánh khắp toàn quốc.
Có thể thấy nãy giờ anh ta không nói một lời nào, chỉ chăm chú lắc ly rượu đỏ trong tay, quan sát tình huống diễn ra trong phòng bao. Thế nhưng thấy Gia Huy bị chọc giận mà quát lớn, anh ta có chút hiếu kì, cất giọng:
– Thành Luân, cậu bớt nói đi.
Người đàn ông nãy giờ châm chọc Gia Huy bị nhắc đến thì miệng vẫn cười tươi, cứ như chuyện chẳng liên quan tới anh ta. Anh ta là Lê Thành Luân, lúc trước đã được nói tới trong chuyến đi ra đảo, anh ta cũng là thiếu gia của tập đoàn chuyên về xây dựng, vẻ ngoài thì anh tuấn, điển trai, có sức hút. Nhìn phong cách cùng thái độ cũng cho biết anh ta vốn là một người ăn chơi, phong lưu, chắc là cũng khá sát gái. Nhìn cô gái bên cạnh anh ta thì biết, lần trước là một cô gái khác, lần này lại là một người khác. Nhưng cô gái này có vẻ không giống những người trước đó.
Cô ta tên Mai Thiên Ân, cũng là một mỹ nữ, nhưng không ăn mặc lòe loẹt, hở hang mà lại nhìn rất thanh tao, nhẹ nhàng, nhìn ra còn có chút ngây thơ, trong sáng. Nhưng đi theo Thành Luân thì không biết trong sáng được bao lâu đây.
Còn về mối liên quan giữa ba người Gia Huy, Thành Luân, Louis là bạn thân với nhau. Họ quen nhau khi Gia Huy đi du học bốn năm ở mỹ. Trở thành bạn thân suốt từ lúc đó tới giờ. Louis và Thành Luân cũng biết chuyện tình yêu của Gia Huy và Bảo Vy. Lúc trước họ cũng rất tò mò về cô gái đã làm cho một chàng trai soái ca, phong độ như Gia Huy luôn từ chối những lời tỏ tình của các cô gái ở đây. Khi nghe tin Gia Huy kết hôn họ còn nghĩ cô dâu chính là cô gái Bảo Vy đó, thế vậy mà lại không phải, cô dâu lại là người khác. Họ đã rất bất ngờ nhưng cũng không tiện hỏi chuyện riêng tư, bởi họ là nhà kinh doanh luôn biết một quy luật, biết nhiều chưa chắc đã tốt.
Trở lại với tình huống hiện tại, vẫn là im lặng đến nỗi có chút nghẹt thở. Người đàn ông tên Louis lại cất giọng lạnh lùng thêm một lần nữa:
– Gia Huy hôm nay cậu có chuyện gì thế?
Kết thúc câu hỏi của Louis, bầu không khí lại trở về im lặng. Bỗng một lúc sau, giọng trầm trầm của Gia Huy cất lên:
– Gia Hân đòi ly hôn.
Thành Luân đang cười vui vẻ, ôm cô gái khia vào lòng vuốt ve, bỗng nghe Gia Huy mở lời như thế liền hết sức bất ngờ, miệng há hốc như không thể tin. Sau đó lại cười hố lên như nghe được mtj câu chuyện hài hết sức hài. Gia Huy nghe thấy Minh Luân cười thì mặt lại càng đen hơn, nhưng vẫn không nói thêm bất cứ gì. Còn Louis lại hơi nhăn mày khó hiểu, cũng có chút bất ngờ, anh ta cất giọng:
– Chuyện là thế nào? Sao cậu lại ly hôn, mà Gia Hân là ai thế?
Lúc này Minh Luân cũng ngừng cười. Anh ta cũng chỉ là quá bất ngờ, không tin vào tai mình, Gia Huy mà lại bị vợ đòi ly hôn, chẳng khác nào lạ bị vợ đá sao. Cười chết anh ta mất. Nhưng không phải Gia Huy nên vui sao, cậu ta cũng từng nào không yêu Gia Hân mà. Nhưng có điều hôm ở ngoài đảo hai vợ chồng họ lại rất thân thiết, đã vậy hôm nay cậu ta còn mượn rượu giải sầu nữa. Không lẽ là rơi vào lưới tình của cô vợ xinh đẹp rồi.
Á à Thành Luân đã từng cảnh báo rồi mà, không ngờ lại như vậy thật. Thành Luân biết mình cười trên nỗi đau của bạn thân có hơi quá đáng, thế nhưng anh ta thấy anh bạn này của mình là đáng đời. Mặc dù anh ta cũng chẳng tốt lành gì, thế nhưng ít nhất anh ta rất rõ ràng, không day dưa lung tung. Còn Gia Huy có gia đình lại còn day dưa với người cũ, lúc Bảo Vy mới về nước Minh luôn đã cảnh báo Gia Huy rồi. Thế mà anh chàng này có nghe đâu, để giờ vợ đòi ly hôn lại ngồi đây buồn rầu uống rượu.
Còn về Louis, anh ta không biết Gia Hân cũng phải, bởi vì đám cưới của họ anh ta không có tham dự, lúc đó anh ta đang bận việc gì đó rất quan trọng. Anh ta chỉ biết rằng Gia Huy đã kết hôn, nhưng cũng chẳng biết vợ của cậu ta là ai.
Thành Luân biết Louis không hiểu liền đứng ra giải thích thay cho Gia Huy, con sâu rượu nãy giờ cứ uống liên tục.
– Gia Hân là vợ cậu ta. Còn việc vì sao ly hôn thì tôi không biết. Cậu hỏi cậu ta đi.
Thành Luân vừa nói vừa chỉ tay vào Gia Huy. Louis nghe Thành Luân nói thế thì đã hiểu, anh ta chỉ gật gật đầu, rồi lặng lẽ đưa ly rượu lên hớp một ngụm, cũng không nói gì. Vốn trong nhóm ba người chỉ có Thành Luân nói nhiều nhất còn hai người kia rất kiệm lời, ngồi nửa ngày với nhau có khi chẳng nói với nhau được câu nào. Nhìn thấy hai thằng bạn thân chẳng nói chẳng rằng gì nước, Thành Luân có chút bực mình quát:
– Nói gì đi chứ, tự nhiên ngồi đây uống rượu trong im lặng à.
Gia Huy cũng chẳng có phản ứng gì với câu nói của Thành Luân chỉ lo uống rượu của mình. Còn Louis thì có quay qua nhìn Thành Luân một cái, hơi nhếch mép rồi cũng quay đi. Thành Luân trấn áp lại cơn tức giận trong người nghiêm túc nói cô gái bên cạnh:
– Em ra xe chờ anh trước đi?
Cô gái gật đầu rồi cũng đứng dậy rời khỏi phòng. Lúc này chỉ còn lại ba người, Thành Luân lại tiếp tục nói:
– Rốt cuộc vì sao cô ấy đòi ly hôn?
Gia Huy đang trong cơn say, tay cầm ly rượu uống một hơi cạn ly, đặt ly xuống bàn anh ngửng mặt lên bắt đầu nói:
– Cô ấy hình như hết yêu tôi, hình như còn thích người khác.
Gia Huy vừa dứt lời, Thành Luân liền chen vào nói:
– Cậu kể chuyện cười gì thế. Gia Hân mà hết yêu cậu á.
Tuy Minh Luân không hiểu rõ hôn nhân của hai người này lắm, thế nhưng anh là là người ở ngoài nhìn ra rất rõ cô gái Gia Hân này phải nói là rất yêu Gia Huy. Cô ấy quan tâm cậu ta không phải giả bộ mà là xuất phát từ tình yêu. Nhớ có lần Gia Huy nhập viện vì xuất huyết bao tử. Thành Luân chính là người đưa Gia Huy vào viện. lúc đang cấp cứu, anh ta đứng trước phòng cấp cứu, liền có một cô gái vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa khóc rất thương tâm.
Cô ta chẳng thèm quan tâm sự có mặt của Thành Luân, vừa lúc đó phong cấp cứu mở ra, Gia Huy được đẩy ra, cô ta cũng nhanh chóng chạy theo giường bệnh. Còn Thành Luân vẫn đang ngơ ngác nhìn cô, anh ta nhận ra cô gái đó là Gia Hân, vợ của Gia Huy. Thế là anh ta cũng yên tâm vài phần, anh ta còn đang định gọi cho cô ta mà may quá cô ta đến luôn rồi. Thành Luân cũng định vào thăm Gia Huy nhưng bỗng anh ta có công việc gấp phải giải quyết, thế là bỏ về trước.