Trong suốt khoảng thời gian ở Nam Thành thì cả hai vẫn thường xuyên trò chuyện với nhau, đến cả chuyện Tống Dao chính là con cháu của Tống gia thì Lý Giai Thù cũng đã sớm nói cho Thẩm Định Phi biết. Cho nên khi Tống Dao kể đến thân thế của mình thì người bạn này hoàn toàn không hề có chút gì gọi là ngạc nhiên.
Nhưng rồi sau đó thì người ngạc nhiên lại là cô dâu mới Chu Tiểu Đồng khi vào một ngày nọ, lúc này là ngày hai mươi chín Tết, đột nhiên Thẩm Định Phi lại đến nhà của Chu Tiểu Đồng và hỏi cô ấy về những việc mà bạn nữ thích làm vào ngày cuối năm, ban đầu thì Chu Tiểu Đồng còn không hiểu và cho rằng Thẩm Định Phi có ý đồ gì đó không tốt.
Nhưng cuối cùng sau khi Chu Tiểu Đồng biết Thẩm Định Phi và Lý Giai Thù có hẹn cùng nhau đi dạo vào buổi tối hôm giao thừa thì liền há hốc, cô ấy hoàn toàn không ngờ cô chị Lý Giai Thù đã nắm được con tim của Thẩm Định Phi rồi sao? Cũng nhanh quá chứ?
- Thẩm Định Phi, cậu nghiêm túc đó hả?.. Với chị Giai Thù í?
- Cũng không biết nữa, nhưng chị ấy nói là muốn thử cảm giác mới lạ, tớ thấy chị ấy cũng tốt, nên đã đồng ý, còn tới đâu thì tớ cũng không biết nữa.
Chu Tiểu Đồng thật sự kinh ngạc đó, với một người trầm ngâm ít nói, là kiểu người hoàn toàn hướng nội như Thẩm Định Phi mà lại có thể suy thoáng như thế thì đúng là kì tích… Mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, phải nói là bà chị Lý Giai Thù này đúng là cao thủ rồi, chắc hôm nào Chu Tiểu Đồng phải bái sư học nghề mới được.
[…]
Quả thật thì vào đêm giao thừa Lý Giai Thù và Thẩm Định Phi đã cùng nhau đánh lẻ đi chơi riêng. Bình thường nhắn tin thì anh nhìn thấy cô gái này rất hoạt ngôn, nói chuyện cứ phải nói là lia lịa nói không kịp thở, nhưng sao hôm nay đột nhiên lại im lặng bất thường như vậy chứ? Đương nhiên là với một trực nam như Thẩm Định Phi thì không hiểu được cái gì gọi là thiếu nữ thẹn thùng rồi, nhưng Lý Giai Thù vẫn muốn cái tên ngốc này tinh tế lên một chút.
Tuy nhiên, Thẩm Định Phi có thể không quá tinh tế khi nhìn thấy Lý Giai Thù cố ý thẹn thùng, nhưng anh chắc chắn là kiểu người bạn trai chuyên bảo vệ bạn gái. Trong khi hai người đang đi song song với nhau thì có một nhóm bạn nhỏ chạy đùa xung quanh, anh sợ Lý Giai Thù sẽ bị tông phải nên đã nắm lấy tay cô rồi kéo cô về phía mình. Lúc này quả nhiên có một cô bé đã đụng trúng Lý Giai Thù và suýt chút nữa đã khiến cô ngã xuống đất, nhưng cũng may là từ đầu Thẩm Định Phi đã nắm lấy tay cô, nên anh đã nhanh chóng kéo cô lại rồi ôm vào lòng.
Nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy thì trái tim của Lý Giai Thù càng rộn ràng hơn, làm sao mà trên đời lại có một người đẹp trai như vậy chứ? Đúng là chết rồi, chết rồi!
Nhưng Thẩm Định Phi cũng không gắt gỏng với đám trẻ mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở bọn nó cẩn thận, sau đó thì lại nhìn sang Lý Giai Thù, nhỏ giọng nói:
- Chị không sao chứ?
Lý Giai Thù liền ngượng ngùng lắc đầu, lúc này thì Thẩm Định Phi mới nhận thức được là bản thân đang ôm con gái nhà người ta cứng ngắc, anh liền có chút hốt hoảng mà buông ra. Nhưng đến đây thì Lý Giai Thù chỉ thấy buồn cười mà thôi, vừa rồi còn mang gương mặt bạn trai kiểu mặt lạnh, ngầu lòi… Quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ lại biến thành cún con ngượng ngùng rồi. Quả nhiên là Thẩm Định Phi rất thú vị.
Sau đó thì cả hai người cùng nhau bước tiếp, rồi lại dừng lại ở ven hồ để ngắm cảnh biển đêm, lúc này Lý Giai Thù mới hỏi:
- Lúc trước tại sao cậu lại thích Dao Dao vậy?
Thẩm Định Phi cũng không giấu đi, anh nhẹ nhàng cười một cái, rồi nói:
- Vì Dao Dao là người dịu dàng nhất mà em đã gặp. Có lẽ do em lớn lên bên cạnh mẹ, mà mẹ em lại là một người phụ nữ mạnh mẽ… Bà ấy ngoan cường đến mức suýt chút nữa là quên đi bản thân bà ấy cũng là phụ nữ.
Đến đây thì Thẩm Định Phi lại cúi đầu, cha của anh mất sớm, bỏ lại anh và mẹ phải đương đầu với sóng gió. Nhưng mẹ anh lại là một nữ cường nhân, bà ấy không chỉ giúp gia đình ổn định mà còn nuôi anh trưởng thành, nói thẳng ra thì mẹ anh xuất thân là dân lao động, nên ăn to nói lớn chứ chẳng dịu dàng, đoan trang gì cả… Vì vậy cho nên bà ấy vẫn luôn nhắc nhở anh sau này có lấy vợ thì nên tìm một cô gái dịu dàng, nhỏ nhẹ, như vậy thì mới có thể ngoan ngoãn cho anh bảo vệ… Phụ nữ mà, một khi đủ mạnh mẽ thì sẽ chẳng cần ai khác nữa… Bà ấy chính là ví dụ điển hình nhất.
Cho nên khi thấy Tống Dao, lần đầu tiên anh nhận ra trên đời này cũng có một người dịu dàng nhưng không yếu đuối, đoan trang nhưng ngoan cường, rồi cũng chẳng biết từ khi nào anh lại thích Tống Dao nữa.
Lý Giai Thù nghe Thẩm Định Phi nhắc đến Tống Dao mà ánh mắt vẫn còn chứa đựng nhiều tâm tư tình cảm lắm, có lẽ anh chưa buông được cô ấy thì phải… Nhưng cũng không để cảm xúc bị chi phối, Lý Giai Thù lại nhanh miệng, nói:
- Vậy bây giờ thì sao? Cậu còn thích Dao Dao không?
Thẩm Định Phi trực tiếp lắc đầu, giữa anh và Tống Dao đã có một trò chuyện cách đây rất lâu rồi. Khi đó là lúc anh muốn hỏi cưới Tống Dao, nhưng cô gái tưởng chừng nhỏ bé đó lại hỏi anh yêu cô sao? Nhưng yêu cô ở điểm nào… Khi đó Thẩm Định Phi cũng có nói là yêu cô vì cô dịu dàng, vì cô đoan trang… Nhưng lúc này Tống Dao lại bật cười, sau đó nói:
- Tính cách của một người rồi sẽ thay đổi thôi, anh có thể yêu sự dịu dàng đó, nhưng lỡ như một ngày nào đó em không còn dịu dàng nữa thì phải làm sao? Định Phi, yêu không có chuẩn mực hay hình thức nhất định… Thứ tồn tại mãi mãi là tình cảm mà cả hai dành cho nhau, chứ không phải vì tính cách hay là nhan sắc đâu.
Ban đầu nghe thấy thì Thẩm Định Phi còn tưởng Tống Dao chỉ muốn từ chối mà nói như vậy, nhưng rồi sau đó khi anh nhìn thấy tình cảm mà Lục Nam Trấn dành cho Tống Dao thì anh đã biết khi đó cô nói đều là lời thật lòng.
Và bây giờ, anh cũng hiểu rồi.
- Dao Dao thật sự là người khiến người khác không thể không yêu thích… Nhỉ?
Thẩm Định Phi không nói gì mà chỉ gật đầu. Lúc này Lý Giai Thù đang quay lưng với anh cho nên không nhìn ra ánh mắt dịu dàng mà Thẩm Định Phi đang dành cho mình.
Sau đó thì hai người cũng đi về nhà, lúc Lý Giai Thù định vào nhà thì Thẩm Định Phi đã nắm lấy cô rồi ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc của cô, nói:
- Giai Thù, suy nghĩ của em về chị không giống với Dao Dao.
Lý Giai Thù cũng có chút ngạc nhiên vì hành động này của anh, nhưng rồi cô cũng đưa tay từ từ ôm lấy anh, nhỏ giọng, nói:
- Vậy cậu nói xem… Suy nghĩ của cậu về tôi là gì?
Mặc dù là một câu hỏi phải trả lời, nhưng thay vì dùng lời nói thì Thẩm Định Phi lựa chọn dùng hành động. Anh nhẹ nhàng hôn lên môi của cô một chút, hành động này còn khiến cho Lý Giai Thù ngạc nhiên hơn, nhưng rồi sau đó thì cô cũng nhắm mắt chấp nhận.
Một lúc sau thì hai người cũng lưu luyến mà tách rời, Lý Giai Thù còn nhỏ giọng, nói:
- Vậy tiểu thịt tươi như cậu đã thuộc về chị rồi đấy.
Thẩm Định Phi cũng chỉ bật cười, sau đó còn cố ý cọ cọ mũi mình với mũi của cô, rồi nhỏ giọng đáp:
- Của chị, tất cả đều là của chị… Anh yêu em, Giai Thù.
Lý Giai Thù thật sự có chút không ngờ, hai mươi bốn năm sống trong cô độc thì cuối cùng cô ấy cũng có bạn trai rồi, mà còn là một người bạn trai siêu cấp đáng yêu nữa chứ.
Đời này sống không uổng phí rồi!
#Yu~
Nhưng rồi sau đó thì người ngạc nhiên lại là cô dâu mới Chu Tiểu Đồng khi vào một ngày nọ, lúc này là ngày hai mươi chín Tết, đột nhiên Thẩm Định Phi lại đến nhà của Chu Tiểu Đồng và hỏi cô ấy về những việc mà bạn nữ thích làm vào ngày cuối năm, ban đầu thì Chu Tiểu Đồng còn không hiểu và cho rằng Thẩm Định Phi có ý đồ gì đó không tốt.
Nhưng cuối cùng sau khi Chu Tiểu Đồng biết Thẩm Định Phi và Lý Giai Thù có hẹn cùng nhau đi dạo vào buổi tối hôm giao thừa thì liền há hốc, cô ấy hoàn toàn không ngờ cô chị Lý Giai Thù đã nắm được con tim của Thẩm Định Phi rồi sao? Cũng nhanh quá chứ?
- Thẩm Định Phi, cậu nghiêm túc đó hả?.. Với chị Giai Thù í?
- Cũng không biết nữa, nhưng chị ấy nói là muốn thử cảm giác mới lạ, tớ thấy chị ấy cũng tốt, nên đã đồng ý, còn tới đâu thì tớ cũng không biết nữa.
Chu Tiểu Đồng thật sự kinh ngạc đó, với một người trầm ngâm ít nói, là kiểu người hoàn toàn hướng nội như Thẩm Định Phi mà lại có thể suy thoáng như thế thì đúng là kì tích… Mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, phải nói là bà chị Lý Giai Thù này đúng là cao thủ rồi, chắc hôm nào Chu Tiểu Đồng phải bái sư học nghề mới được.
[…]
Quả thật thì vào đêm giao thừa Lý Giai Thù và Thẩm Định Phi đã cùng nhau đánh lẻ đi chơi riêng. Bình thường nhắn tin thì anh nhìn thấy cô gái này rất hoạt ngôn, nói chuyện cứ phải nói là lia lịa nói không kịp thở, nhưng sao hôm nay đột nhiên lại im lặng bất thường như vậy chứ? Đương nhiên là với một trực nam như Thẩm Định Phi thì không hiểu được cái gì gọi là thiếu nữ thẹn thùng rồi, nhưng Lý Giai Thù vẫn muốn cái tên ngốc này tinh tế lên một chút.
Tuy nhiên, Thẩm Định Phi có thể không quá tinh tế khi nhìn thấy Lý Giai Thù cố ý thẹn thùng, nhưng anh chắc chắn là kiểu người bạn trai chuyên bảo vệ bạn gái. Trong khi hai người đang đi song song với nhau thì có một nhóm bạn nhỏ chạy đùa xung quanh, anh sợ Lý Giai Thù sẽ bị tông phải nên đã nắm lấy tay cô rồi kéo cô về phía mình. Lúc này quả nhiên có một cô bé đã đụng trúng Lý Giai Thù và suýt chút nữa đã khiến cô ngã xuống đất, nhưng cũng may là từ đầu Thẩm Định Phi đã nắm lấy tay cô, nên anh đã nhanh chóng kéo cô lại rồi ôm vào lòng.
Nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy thì trái tim của Lý Giai Thù càng rộn ràng hơn, làm sao mà trên đời lại có một người đẹp trai như vậy chứ? Đúng là chết rồi, chết rồi!
Nhưng Thẩm Định Phi cũng không gắt gỏng với đám trẻ mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở bọn nó cẩn thận, sau đó thì lại nhìn sang Lý Giai Thù, nhỏ giọng nói:
- Chị không sao chứ?
Lý Giai Thù liền ngượng ngùng lắc đầu, lúc này thì Thẩm Định Phi mới nhận thức được là bản thân đang ôm con gái nhà người ta cứng ngắc, anh liền có chút hốt hoảng mà buông ra. Nhưng đến đây thì Lý Giai Thù chỉ thấy buồn cười mà thôi, vừa rồi còn mang gương mặt bạn trai kiểu mặt lạnh, ngầu lòi… Quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ lại biến thành cún con ngượng ngùng rồi. Quả nhiên là Thẩm Định Phi rất thú vị.
Sau đó thì cả hai người cùng nhau bước tiếp, rồi lại dừng lại ở ven hồ để ngắm cảnh biển đêm, lúc này Lý Giai Thù mới hỏi:
- Lúc trước tại sao cậu lại thích Dao Dao vậy?
Thẩm Định Phi cũng không giấu đi, anh nhẹ nhàng cười một cái, rồi nói:
- Vì Dao Dao là người dịu dàng nhất mà em đã gặp. Có lẽ do em lớn lên bên cạnh mẹ, mà mẹ em lại là một người phụ nữ mạnh mẽ… Bà ấy ngoan cường đến mức suýt chút nữa là quên đi bản thân bà ấy cũng là phụ nữ.
Đến đây thì Thẩm Định Phi lại cúi đầu, cha của anh mất sớm, bỏ lại anh và mẹ phải đương đầu với sóng gió. Nhưng mẹ anh lại là một nữ cường nhân, bà ấy không chỉ giúp gia đình ổn định mà còn nuôi anh trưởng thành, nói thẳng ra thì mẹ anh xuất thân là dân lao động, nên ăn to nói lớn chứ chẳng dịu dàng, đoan trang gì cả… Vì vậy cho nên bà ấy vẫn luôn nhắc nhở anh sau này có lấy vợ thì nên tìm một cô gái dịu dàng, nhỏ nhẹ, như vậy thì mới có thể ngoan ngoãn cho anh bảo vệ… Phụ nữ mà, một khi đủ mạnh mẽ thì sẽ chẳng cần ai khác nữa… Bà ấy chính là ví dụ điển hình nhất.
Cho nên khi thấy Tống Dao, lần đầu tiên anh nhận ra trên đời này cũng có một người dịu dàng nhưng không yếu đuối, đoan trang nhưng ngoan cường, rồi cũng chẳng biết từ khi nào anh lại thích Tống Dao nữa.
Lý Giai Thù nghe Thẩm Định Phi nhắc đến Tống Dao mà ánh mắt vẫn còn chứa đựng nhiều tâm tư tình cảm lắm, có lẽ anh chưa buông được cô ấy thì phải… Nhưng cũng không để cảm xúc bị chi phối, Lý Giai Thù lại nhanh miệng, nói:
- Vậy bây giờ thì sao? Cậu còn thích Dao Dao không?
Thẩm Định Phi trực tiếp lắc đầu, giữa anh và Tống Dao đã có một trò chuyện cách đây rất lâu rồi. Khi đó là lúc anh muốn hỏi cưới Tống Dao, nhưng cô gái tưởng chừng nhỏ bé đó lại hỏi anh yêu cô sao? Nhưng yêu cô ở điểm nào… Khi đó Thẩm Định Phi cũng có nói là yêu cô vì cô dịu dàng, vì cô đoan trang… Nhưng lúc này Tống Dao lại bật cười, sau đó nói:
- Tính cách của một người rồi sẽ thay đổi thôi, anh có thể yêu sự dịu dàng đó, nhưng lỡ như một ngày nào đó em không còn dịu dàng nữa thì phải làm sao? Định Phi, yêu không có chuẩn mực hay hình thức nhất định… Thứ tồn tại mãi mãi là tình cảm mà cả hai dành cho nhau, chứ không phải vì tính cách hay là nhan sắc đâu.
Ban đầu nghe thấy thì Thẩm Định Phi còn tưởng Tống Dao chỉ muốn từ chối mà nói như vậy, nhưng rồi sau đó khi anh nhìn thấy tình cảm mà Lục Nam Trấn dành cho Tống Dao thì anh đã biết khi đó cô nói đều là lời thật lòng.
Và bây giờ, anh cũng hiểu rồi.
- Dao Dao thật sự là người khiến người khác không thể không yêu thích… Nhỉ?
Thẩm Định Phi không nói gì mà chỉ gật đầu. Lúc này Lý Giai Thù đang quay lưng với anh cho nên không nhìn ra ánh mắt dịu dàng mà Thẩm Định Phi đang dành cho mình.
Sau đó thì hai người cũng đi về nhà, lúc Lý Giai Thù định vào nhà thì Thẩm Định Phi đã nắm lấy cô rồi ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc của cô, nói:
- Giai Thù, suy nghĩ của em về chị không giống với Dao Dao.
Lý Giai Thù cũng có chút ngạc nhiên vì hành động này của anh, nhưng rồi cô cũng đưa tay từ từ ôm lấy anh, nhỏ giọng, nói:
- Vậy cậu nói xem… Suy nghĩ của cậu về tôi là gì?
Mặc dù là một câu hỏi phải trả lời, nhưng thay vì dùng lời nói thì Thẩm Định Phi lựa chọn dùng hành động. Anh nhẹ nhàng hôn lên môi của cô một chút, hành động này còn khiến cho Lý Giai Thù ngạc nhiên hơn, nhưng rồi sau đó thì cô cũng nhắm mắt chấp nhận.
Một lúc sau thì hai người cũng lưu luyến mà tách rời, Lý Giai Thù còn nhỏ giọng, nói:
- Vậy tiểu thịt tươi như cậu đã thuộc về chị rồi đấy.
Thẩm Định Phi cũng chỉ bật cười, sau đó còn cố ý cọ cọ mũi mình với mũi của cô, rồi nhỏ giọng đáp:
- Của chị, tất cả đều là của chị… Anh yêu em, Giai Thù.
Lý Giai Thù thật sự có chút không ngờ, hai mươi bốn năm sống trong cô độc thì cuối cùng cô ấy cũng có bạn trai rồi, mà còn là một người bạn trai siêu cấp đáng yêu nữa chứ.
Đời này sống không uổng phí rồi!
#Yu~