Đương nhiên là Đàm Tuyết Du cũng không hẳn là một kẻ ngốc, cô ta chắc chắn sẽ không dễ dàng bị lừa một lần, hơn nữa là ngay sau khi bị chơi một vố lớn như vậy vào lúc sáng. Đến lúc này thì mới cần sự xuất chiêu của Chu Tiểu Đồng.
Ngày hôm sau thì Đàm Tuyết Du đã hẹn với Lý Giai Thù để nói chuyện trực tiếp, hiển nhiên thì do cô ta cũng là gia đình hào môn, nên nếu như Lý Giai Thù ra gặp mặt thì chắc chắn cô ta sẽ không tin, hơn nữa chính bản thân Đàm Tuyết Du cũng biết mối quan hệ giữa Lý Giai Thù và Lục Nam Kỳ rất tốt, nên sẽ không có chuyện cô ấy ghét cay ghét đắng Lục gia.
Vì thế cho nên diễn viên lần này sẽ là Chu Tiểu Đồng. Đương nhiên thì Chu Tiểu Đồng cũng không từ chối, dù sao thì đối với loại người như Đàm Tuyết Du thì cô ấy gặp cũng nhiều rồi, nhưng ngu đến mức này thì đúng là lần đầu gặp gỡ đó, ít nhất thì Chu Tiểu Đồng cũng phải trò chuyện đàng hoàng thử xem trí tuệ của Đàm Tuyết Du tới đâu.
Lúc này thì Lý Giai Thù và Lục Nam Kỳ đã đến quán cafe mà Đàm Tuyết Du đã hẹn trước, hiển nhiên hai người họ đã trưng diện đến mức khó ai có thể nhận ra, thì Đàm Tuyết Du cũng không quá chú ý đến xung quanh, nhưng khi cô ta thấy được Chu Tiểu Đồng đang bước đến chỗ mình thì liền có chút nhíu mày, nhưng rồi ngay sau đó Chu Tiểu Đồng lại bắt đầu diễn xuất, cô ấy có chút khoa trương đi đến chỗ của Đàm Tuyết Du, sau đó còn liên tục tâng bốc cô ta.
- Cô là Đàm tiểu thư đúng không? Quả là không hổ danh đại mỹ nhân danh bất hư truyền, tôi thật sự chưa từng nhìn thấy ai xinh đẹp như cô vậy đó.
Với một kẻ cuồng tự luyến như Đàm Tuyết Du thì ngay sau đó liền buông bỏ phòng bị, trực tiếp gật đầu rồi bảo Chu Tiểu Đồng ngồi xuống, không chỉ thế mà còn giả vờ tỏ ra ngại ngùng nhưng nội tâm sớm đã kêu gào rồi. Nhưng nếu bây giờ Đàm Tuyết Du có thể đọc được nội tâm của Chu Tiểu Đồng chắc hẳn là sẽ không vui sướng như thế này đâu nhỉ.
- Cô tên là…
Đương nhiên là Chu Tiểu Đồng đã được Lý Giai Thù rào trước là đừng nói tên thật cho cô ta nghe, ngay đến đây thì cô ấy liền lấy bừa một cái tên nào đó rồi nói ra.
- Tôi họ Hạ, gọi tôi là Mạnh Chi được rồi.
- Mạnh Chi tiểu thư, không biết tại sao cô lại nói cho tôi biết chuyện của Trần Dao sẽ đến Nam Thành vậy?
Ngay lúc này thì Chu Tiểu Đồng liền bùng nổ diễn xuất, phải nói là không còn từ nào để diễn tả cảnh tượng bây giờ. Nghe đến một lúc mà đầu óc của Lục Nam Kỳ cũng sắp điên theo rồi, quả nhiên là một biên kịch xuất sắc thì cũng có một diễn viên xuất sắc không kém, nhìn cái nét mặt kia của Chu Tiểu Đồng đi… Nếu nói cô ấy là thủ khoa trường kịch cũng có người tin đó. Còn bây giờ thì Lý Giai Thù đang rất vui vẻ hóng chuyện, để cô ấy nghĩ xem làm sao có thể đẩy lên cao trào được nhỉ?
Nhưng Lục Nam Kỳ lại có chút lo lắng, còn nhẹ nhàng huých tay của cô ấy, rồi nhỏ giọng nói:
- Giai Thù, chuyện kế tiếp phải làm sao đây? Mọi chuyện có đi quá xa không vậy?
- Yên tâm đi, có tớ ở đây thì xa đi đâu được. Mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu thôi.
Lúc này thì Lý Giai Thù đã ra ám hiệu cho Chu Tiểu Đồng ra chiêu quyết định, hiển nhiên thì ám hiệu cũng chỉ có cô ấy và Chu Tiểu Đồng hiểu thôi, nên ngay lập tức Chu Tiểu Đồng liền nắm lấy tay của Đàm Tuyết Du, sau đó nói:
- Đàm tiểu thư, tôi thật sự rất thương cô nên mới nói những lời này với cô. Chứ cô nghĩ mà xem, nếu cô thuận lợi gả vào Lục gia thì tôi cũng đâu có được lợi ích gì đúng không? Nhưng tôi nhìn ra tâm tình của cô vốn rất lương thiện, chỉ có cô mới có thể là chủ mẫu của Lục gia thôi. Chỉ có cô, chỉ có cô thôi!
Trong lúc Đàm Tuyết Du vẫn còn đang sung sướng vì được khen thì Chu Tiểu Đồng đã nhanh chóng đặt máy theo dõi vào túi xách của cô ta. Chỉ có như vậy thì họ mới có thể tính toán thời gian hợp lý mà hành động thôi, còn Đàm Tuyết Du thì vẫn ngu ngơ không biết chuyện gì.
Sau đó thì Chu Tiểu Đồng còn được lợi một bữa ăn no nê nữa chứ.
Kết thúc buổi biểu diễn thì Hạ Minh và Lục Nam Kỳ phải vỗ tay cho sự ăn ý của hai người này, không chỉ vậy mà Hạ Minh còn nói:
- Lý tiểu thư không làm biên kịch, Tiểu Đồng nhà cậu không làm diễn viên thì đúng là uổng phí tài năng.
Đừng nói Hạ Minh đồng tình, đám Lục Nam Kỳ và Thẩm Định Phi cũng phải gật đầu khẳng định. Hai người này cũng may là theo phe của Trần Dao, chứ nếu để hai con người này đối địch với họ thì chắc là… À đâu, họ đang đối địch với Lục Nam Trấn mà, đúng là khổ ông anh này rồi, bây giờ Lục Nam Kỳ cũng chỉ biết cầu phúc cho anh thôi chứ biết sao giờ… Hai người này mạnh quá, không đấu lại.
Còn Lý Giai Thù và Chu Tiểu Đồng trải qua vài giờ đồng hồ trò chuyện thì thấy rất hợp nhau, hơn nữa ngay cả thần tượng cũng giống như nhau luôn, nên ngay tức khắc cả hai cô nàng đã thân thiết với nhau từ lúc nào không hay.
Hơn nữa thì cuối tuần này Lý Giai Thù thật sự phải về Nam Thành rồi, cũng không biết đến bao giờ mới có thể quay lại Tây Thành, nên cô ấy cũng đành làm liều, liền kéo Chu Tiểu Đồng sang một bên rồi nhỏ giọng, nói:
- Tiểu Đồng nè… Em có thể cho chị xin cách liên lạc với Thẩm Định Phi được không?
Chu Tiểu Đồng liền ngạc nhiên, cô ấy còn đưa mắt nhìn về phía Thẩm Định Phi, rồi lại nhìn vào cặp mắt si tình của Lý Giai Thù, thật không ngờ đó nha… Một kẻ không thích nói chuyện như Thẩm Định Phi lại được cầm sư nổi tiếng yêu thích? Nếu bị truyền ra ngoài thì chắc cũng thú vị lắm đây nè.
- Chị Giai Thù, chị thích Thẩm Định Phi sao? Tên này… Nhìn thì hơi đần, nhưng nhân cách thật sự rất tốt, nếu chị thích thì em sẽ tác hợp cho hai người.
- Thật sao? Thật ra thì chị rất thích kiểu người như cậu ấy, nhưng chị không biết cậu ấy có thích chị gái lớn tuổi không nhỉ?
Đến đây thì Chu Tiểu Đồng cũng lắc đầu, quen biết Thẩm Định Phi cũng lâu rồi, nhưng cô ấy chưa từng nghe đến chuyện Thẩm Định Phi có bạn gái. Ngoại trừ việc thổ lộ với Trần Dao ra, thì từ trước đến giờ cậu ta đều hoàn toàn trong sạch đến mức tinh khiết luôn.
Nghe đến đây thì Lý Giai Thù liền mỉm cười, quả nhiên là tiểu bạch kiểm cần được nuôi nấng mà! Cô ấy thích!
Đột nhiên sau khi nhìn thấy ánh mắt háo sắc của Lý Giai Thù thì Chu Tiểu Đồng lại thấy thương cho thỏ con nhà mình quá, rốt cuộc cũng chẳng biết ai là sói, ai là cừu… Nhưng thôi thì cũng chúc mừng cậu bạn vì cuối cùng cậu ấy cũng được đã bị một người con gái nhắm trúng.
Nói chung thì sống chết có số, phú quý do trời!
Ngày hôm sau thì Đàm Tuyết Du đã hẹn với Lý Giai Thù để nói chuyện trực tiếp, hiển nhiên thì do cô ta cũng là gia đình hào môn, nên nếu như Lý Giai Thù ra gặp mặt thì chắc chắn cô ta sẽ không tin, hơn nữa chính bản thân Đàm Tuyết Du cũng biết mối quan hệ giữa Lý Giai Thù và Lục Nam Kỳ rất tốt, nên sẽ không có chuyện cô ấy ghét cay ghét đắng Lục gia.
Vì thế cho nên diễn viên lần này sẽ là Chu Tiểu Đồng. Đương nhiên thì Chu Tiểu Đồng cũng không từ chối, dù sao thì đối với loại người như Đàm Tuyết Du thì cô ấy gặp cũng nhiều rồi, nhưng ngu đến mức này thì đúng là lần đầu gặp gỡ đó, ít nhất thì Chu Tiểu Đồng cũng phải trò chuyện đàng hoàng thử xem trí tuệ của Đàm Tuyết Du tới đâu.
Lúc này thì Lý Giai Thù và Lục Nam Kỳ đã đến quán cafe mà Đàm Tuyết Du đã hẹn trước, hiển nhiên hai người họ đã trưng diện đến mức khó ai có thể nhận ra, thì Đàm Tuyết Du cũng không quá chú ý đến xung quanh, nhưng khi cô ta thấy được Chu Tiểu Đồng đang bước đến chỗ mình thì liền có chút nhíu mày, nhưng rồi ngay sau đó Chu Tiểu Đồng lại bắt đầu diễn xuất, cô ấy có chút khoa trương đi đến chỗ của Đàm Tuyết Du, sau đó còn liên tục tâng bốc cô ta.
- Cô là Đàm tiểu thư đúng không? Quả là không hổ danh đại mỹ nhân danh bất hư truyền, tôi thật sự chưa từng nhìn thấy ai xinh đẹp như cô vậy đó.
Với một kẻ cuồng tự luyến như Đàm Tuyết Du thì ngay sau đó liền buông bỏ phòng bị, trực tiếp gật đầu rồi bảo Chu Tiểu Đồng ngồi xuống, không chỉ thế mà còn giả vờ tỏ ra ngại ngùng nhưng nội tâm sớm đã kêu gào rồi. Nhưng nếu bây giờ Đàm Tuyết Du có thể đọc được nội tâm của Chu Tiểu Đồng chắc hẳn là sẽ không vui sướng như thế này đâu nhỉ.
- Cô tên là…
Đương nhiên là Chu Tiểu Đồng đã được Lý Giai Thù rào trước là đừng nói tên thật cho cô ta nghe, ngay đến đây thì cô ấy liền lấy bừa một cái tên nào đó rồi nói ra.
- Tôi họ Hạ, gọi tôi là Mạnh Chi được rồi.
- Mạnh Chi tiểu thư, không biết tại sao cô lại nói cho tôi biết chuyện của Trần Dao sẽ đến Nam Thành vậy?
Ngay lúc này thì Chu Tiểu Đồng liền bùng nổ diễn xuất, phải nói là không còn từ nào để diễn tả cảnh tượng bây giờ. Nghe đến một lúc mà đầu óc của Lục Nam Kỳ cũng sắp điên theo rồi, quả nhiên là một biên kịch xuất sắc thì cũng có một diễn viên xuất sắc không kém, nhìn cái nét mặt kia của Chu Tiểu Đồng đi… Nếu nói cô ấy là thủ khoa trường kịch cũng có người tin đó. Còn bây giờ thì Lý Giai Thù đang rất vui vẻ hóng chuyện, để cô ấy nghĩ xem làm sao có thể đẩy lên cao trào được nhỉ?
Nhưng Lục Nam Kỳ lại có chút lo lắng, còn nhẹ nhàng huých tay của cô ấy, rồi nhỏ giọng nói:
- Giai Thù, chuyện kế tiếp phải làm sao đây? Mọi chuyện có đi quá xa không vậy?
- Yên tâm đi, có tớ ở đây thì xa đi đâu được. Mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu thôi.
Lúc này thì Lý Giai Thù đã ra ám hiệu cho Chu Tiểu Đồng ra chiêu quyết định, hiển nhiên thì ám hiệu cũng chỉ có cô ấy và Chu Tiểu Đồng hiểu thôi, nên ngay lập tức Chu Tiểu Đồng liền nắm lấy tay của Đàm Tuyết Du, sau đó nói:
- Đàm tiểu thư, tôi thật sự rất thương cô nên mới nói những lời này với cô. Chứ cô nghĩ mà xem, nếu cô thuận lợi gả vào Lục gia thì tôi cũng đâu có được lợi ích gì đúng không? Nhưng tôi nhìn ra tâm tình của cô vốn rất lương thiện, chỉ có cô mới có thể là chủ mẫu của Lục gia thôi. Chỉ có cô, chỉ có cô thôi!
Trong lúc Đàm Tuyết Du vẫn còn đang sung sướng vì được khen thì Chu Tiểu Đồng đã nhanh chóng đặt máy theo dõi vào túi xách của cô ta. Chỉ có như vậy thì họ mới có thể tính toán thời gian hợp lý mà hành động thôi, còn Đàm Tuyết Du thì vẫn ngu ngơ không biết chuyện gì.
Sau đó thì Chu Tiểu Đồng còn được lợi một bữa ăn no nê nữa chứ.
Kết thúc buổi biểu diễn thì Hạ Minh và Lục Nam Kỳ phải vỗ tay cho sự ăn ý của hai người này, không chỉ vậy mà Hạ Minh còn nói:
- Lý tiểu thư không làm biên kịch, Tiểu Đồng nhà cậu không làm diễn viên thì đúng là uổng phí tài năng.
Đừng nói Hạ Minh đồng tình, đám Lục Nam Kỳ và Thẩm Định Phi cũng phải gật đầu khẳng định. Hai người này cũng may là theo phe của Trần Dao, chứ nếu để hai con người này đối địch với họ thì chắc là… À đâu, họ đang đối địch với Lục Nam Trấn mà, đúng là khổ ông anh này rồi, bây giờ Lục Nam Kỳ cũng chỉ biết cầu phúc cho anh thôi chứ biết sao giờ… Hai người này mạnh quá, không đấu lại.
Còn Lý Giai Thù và Chu Tiểu Đồng trải qua vài giờ đồng hồ trò chuyện thì thấy rất hợp nhau, hơn nữa ngay cả thần tượng cũng giống như nhau luôn, nên ngay tức khắc cả hai cô nàng đã thân thiết với nhau từ lúc nào không hay.
Hơn nữa thì cuối tuần này Lý Giai Thù thật sự phải về Nam Thành rồi, cũng không biết đến bao giờ mới có thể quay lại Tây Thành, nên cô ấy cũng đành làm liều, liền kéo Chu Tiểu Đồng sang một bên rồi nhỏ giọng, nói:
- Tiểu Đồng nè… Em có thể cho chị xin cách liên lạc với Thẩm Định Phi được không?
Chu Tiểu Đồng liền ngạc nhiên, cô ấy còn đưa mắt nhìn về phía Thẩm Định Phi, rồi lại nhìn vào cặp mắt si tình của Lý Giai Thù, thật không ngờ đó nha… Một kẻ không thích nói chuyện như Thẩm Định Phi lại được cầm sư nổi tiếng yêu thích? Nếu bị truyền ra ngoài thì chắc cũng thú vị lắm đây nè.
- Chị Giai Thù, chị thích Thẩm Định Phi sao? Tên này… Nhìn thì hơi đần, nhưng nhân cách thật sự rất tốt, nếu chị thích thì em sẽ tác hợp cho hai người.
- Thật sao? Thật ra thì chị rất thích kiểu người như cậu ấy, nhưng chị không biết cậu ấy có thích chị gái lớn tuổi không nhỉ?
Đến đây thì Chu Tiểu Đồng cũng lắc đầu, quen biết Thẩm Định Phi cũng lâu rồi, nhưng cô ấy chưa từng nghe đến chuyện Thẩm Định Phi có bạn gái. Ngoại trừ việc thổ lộ với Trần Dao ra, thì từ trước đến giờ cậu ta đều hoàn toàn trong sạch đến mức tinh khiết luôn.
Nghe đến đây thì Lý Giai Thù liền mỉm cười, quả nhiên là tiểu bạch kiểm cần được nuôi nấng mà! Cô ấy thích!
Đột nhiên sau khi nhìn thấy ánh mắt háo sắc của Lý Giai Thù thì Chu Tiểu Đồng lại thấy thương cho thỏ con nhà mình quá, rốt cuộc cũng chẳng biết ai là sói, ai là cừu… Nhưng thôi thì cũng chúc mừng cậu bạn vì cuối cùng cậu ấy cũng được đã bị một người con gái nhắm trúng.
Nói chung thì sống chết có số, phú quý do trời!