Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - An Diệc Diệp - Khúc Chấn Sơ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 548

Bọn họ cũng không nhìn An Diệc Diệp, cau mày trở lại vị trí của mình.

Tình hình hiện trường trở nên hơi cứng ngắc, MC vội đứng lên.

Nhưng bây giờ mọi người đều cảm thấy khó tin nhìn An Diệc Diệp.

Một cô nhóc trẻ như vậy lại có thể lợi hại hơn hai vị đại sư đồ cổ khác.

Nếu không phải hôm nay cô có mặt ở đây thì có lẽ hàng giả này sẽ được xem như hàng thật mà bán đi.

Vậy phải tiêu phí bao nhiêu tiền?

Người ngồi ở phía dưới vẫn không nói gì, sắc mặt người vừa đưa đồ cổ tới kiểm tra khó chịu.

“Cái này còn có thể giám định sai ư?”

“Không phải nói xác suất thành công chương trình của các anh là 100% sao? Còn may tôi chưa mua thứ này, trước tiên đến giám định một chút, ngộ nhỡ tôi nghe lời các anh mà mua phải, không phải tôi đã chịu thiệt lớn rồi.”

Anh ta chỉ vào hai vị chuyên gia nói: “Hai người là đại sư giới đồ cổ, lại còn không hiểu biết nhiều bằng một cô nhóc, còn gọi đại sư cái gì chứ.”

Người đó lườm hai vị đại sư một cái rồi ôm bình hoa cổ trong tay quay người rời đi.

Nghe anh ta nói vậy, người phía dưới cũng thi nhau gật đầu.

Hai người này vốn có lai lịch lớn trong giới đồ cổ, thật không nghĩ đến vừa bắt đầu đã xảy ra sơ sót lớn như vậy như vậy.

Ngay khi chương trình vừa kết thúc, trợ lý đạo diễn đã tìm đến An Diệc Diệp.

Cảm kích kéo tay cô.

“Cô An, hôm nay thật sự cám ơn cô, may mà có cô ở đó.”

An Diệc Diệp cười cười, nói: “Không sao, đây là trách nhiệm của tôi.”

Cuối cùng thì đồ vật được đưa tới tham gia giám định đều phải được định giá.

Vừa rồi, nếu bình hoa kia được bán ra với giá cao, thì bọn họ cũng không cần làm chương trình này nữa.

Giờ anh ta mới biết được, người mình vốn mời đến làm bình hoa lại ngày đầu tiên đã cứu bọn họ một lần.

Tuổi còn trẻ nhưng bản lĩnh lại không tầm thường.

Hai người còn đang nói chuyện thì một cái tay đột nhiên vòng lấy eo An Diệc Diệp từ phía sau.

Khúc Chấn Sơ nở nụ cười hờ hững, ánh mắt lại như dao sắc quét qua bàn tay của hai người.

“Hai người đang làm gì thế?”

Ánh mắt đó của anh khiến người trợ lý đạo diễn run lên, lạnh cả sống lưng, chậm rãi thu tay mình lại.

“Xin chào anh Khúc.”

“Ừm.”

Khúc Chấn Sơ lạnh nhạt đáp, rồi quay đầu nhìn An Diệc Diệp: “Kết thúc được chưa?”

An Diệc Diệp không phát giác anh không thích hợp, khẽ gật đầu.

“Được rồi.”

Cô cầm lấy đồ của mình, cùng Khúc Chấn Sơ đi ra ngoài.

Đi được hai bước, Khúc Chấn Sơ lại xoay đầu lại, ánh mắt nhìn thoáng qua hai vị chuyên gia còn lại.

“Bọn họ có làm khó dễ em không?”

An Diệc Diệp lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK