Chương 542
“Được, tôi trở về báo cho đạo diễn biết, nếu ông ấy đồng ý thì có thể đổi người.”
Nói thì nói thế nhưng anh ta vẫn nghi ngờ An Diệc Diệp.
Sau khi người kia rời đi, An Diệc Diệp tò mò hỏi: “Ông Bành, chuyện gì vậy?”
“Trước đây vì muốn thăm dò một ngôi mộ cổ bí ẩn mà thầy đã ký hợp đồng với bọn họ. Một trong những phần thù lao là giúp họ làm giám khảo giám định thưởng thức một thời gian.”
“Vốn đã bàn bạc xong hết rồi, ai biết bọn họ một mực mời hai đối thủ không đội trời chung của thầy cùng tham gia, mà thầy thì không muốn thấy mặt bọn họ.”
Ông Bành hơi tức giận nói.
“Cô nhóc, em hãy giúp thầy đi, chỉ tham gia vài tập thôi. Nếu em thật sự không thích, thì thầy đành phải đích thân đi vậy.”
An Diệc Diệp thấy dáng vẻ sầu não của ông Bành đành đồng ý.
“Nếu thầy không tham gia được, em sẽ đi giúp thầy.”
“Được!”
Ông Bành lập tức vui vẻ hẳn lên lên, cười nói: “Chỉ tham gia vài tập thôi, nếu bọn họ gây khó dễ cho em, em hãy báo cho thầy biết.”
Ngày hôm sau, người của ekip lại đến thăm.
Bọn họ vui vẻ đồng ý với lời đề nghị cho An Diệc Diệp tới tham gia chương trình thay ông Bành.
Thật ra, tỷ lệ xem đài của tiết mục giám định như vậy cũng không cao lắm.
Ban đầu họ mời ông Bành vì ông khá nổi tiếng trong giới đồ cổ, chỉ cần mời được ông tham gia thì chất lượng chương trình có thể được cải thiện.
Bây giờ khi nghe nói An Diệc Diệp sẽ thay mặt ông Bành, mấy người bọn họ càng là cầu mà không được.
Bởi vì một số việc gần đây mà An Diệc Diệp đã được công chúng biết đến, bản thân cô vốn đã là chủ đề hot.
Nếu lúc này được ê kip chương trình của bọn họ kéo qua, chắc chắn tỷ lệ người xem sẽ tăng mạnh.
Còn việc giám định đồ cổ gì đó, đến lúc đó vẫn còn nhiều giám khảo đưa bọn làm là được.
Phải nâng tỷ lệ người xem lên trước, những chuyện khác nói sau.
Đạo diễn và trợ lý đạo diễn hôm qua đến nhà ông Bành, vui vẻ nhìn An Diệc Diệp, muốn cô gia nhập tiết mục ngay.
An Diệc Diệp bị vẻ nhiệt tình của bọn họ làm cho giật mình, ngập ngừng gật đầu.
Lúc đi ra, trợ lý đạo diễn đưa nội dung tiết mục trong tay cho An Diệc Diệp để cô làm quen trước.
Hai người vừa đi vừa thảo luận.
Xe của Khúc Chấn Sơ vừa lúc đậu trước nhà họ Nguyễn, thấy An Diệc Diệp ở bên ngoài vừa định chào cô thì nhìn thấy một người đàn ông lạ đang đi chung với cô.
Động tác của hai người có phần thân mật, vai kề vai cùng xem tài liệu, thỉnh thoảng còn nói với nhau vài câu.
Khúc Chấn Sơ lập tức cau mày, ngồi trong xe nhìn nơi thân thể hai người chạm vào nhau, bàn tay nắm vô lăng vô thức chậm rãi siết chặt.
Anh nhìn chằm chặp người ngoài xe, ánh mắt tối sầm.
An Diệc Diệp mơ hồ nhận ra điều gì đó, ngẩng đầu lên, thì thấy xe của Khúc Chấn Sơ đang đậu bên ngoài.