Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - An Diệc Diệp - Khúc Chấn Sơ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 527

“Cảm ơn.”

An Diệc Diệp đáp, rồi đi nhanh qua đó.

Cô mở cửa ra, thở hồng hộc nhìn người đang ngồi sau bàn làm việc ở trước mặt, vành mắt hơi đỏ lên.

Khúc Chấn Sơ nghe thấy tiếng mở cửa thì ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy cô đã ngạc nhiên hỏi: “Sao cô lại tới đây?”

Nhưng An Diệc Diệp không đáp lại, mà xoay người đi thẳng vào trong.

Hình như Khúc Chấn Sơ cảm nhận được điều khác thường, nên tò mò nhìn cô, rồi đứng dậy.

Anh đang định nói, thì An Diệc Diệp bỗng giang tay ôm chặt lấy anh ngay.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Khúc Chấn Sơ ngạc nhiên khi nhìn thấy hành động này của cô, nên dò hỏi, rồi vỗ vai An Diệc Diệp cười nói: “Cô nhớ tôi đến thế à, nên mới nóng lòng tới đây gặp tôi đúng không?”

An Diệc Diệp nghe anh nói vậy, thì không khỏi bật cười, rõ ràng vành mắt vẫn còn ươn ướt.

Cô ngẩng đầu nhìn Khúc Chấn Sơ, không nói một câu, mà chỉ lẳng lặng nhìn anh.

Cô nhìn anh bằng ánh mắt mà ngay cả Khúc Chấn Sơ cũng không thể nào hiểu được.

Thấy vành mắt cô đỏ ửng, Khúc Chấn Sơ khẽ cau mày hỏi: “Ai đã chọc cô khóc, cô cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ dạy bảo người đó giúp cô.”

An Diệc Diệp lắc đầu, vội kéo áo Khúc Chấn Sơ.

“Khúc Chấn Sơ…” Cô bỗng im bặt, cô ngẫm nghĩ nhưng lại không biết phải nói thế nào.

Nếu trước đây Khúc Chấn Sơ luôn không muốn nói cho cô biết, thì có nghĩa là anh không muốn để cô biết.

Cô do dự một hồi mới nói: “Tối nay chúng ta cùng đi ăn đi?”

Khúc Chấn Sơ bỗng nghe thấy câu này thì trợn tròn mắt nhìn cô: “Vì chuyện này ư, vậy cô khóc làm gì?”

An Diệc Diệp lắc đầu nói: “Đây là lần đầu tiên tôi mời anh đi ăn, anh có đi hay không?”

Đây là lần đầu tiên An Diệc Diệp mời Khúc Chấn Sơ ăn cơm, anh đương nhiên phải đi, hơn nữa còn phải đi ngay lập tức.

Hai người đi thẳng tới nhà hàng Talia, vừa mới vào, An Diệc Diệp lập tức dẫn anh đi thẳng đến tầng cao nhất.

Khúc Chấn Sơ nhìn thấy cô đi một mạch như đã có kế hoạch từ trước, hơi nhướng mày cười nói: “Xem ra cô đã chuẩn bị sẵn từ trước rồi.”

Thật ra An Diệc Diệp không hề chuẩn bị sẵn gì cả, trước khi đến đây, cô chỉ lợi dụng thế lực của nhà họ Nguyễn, nếu không, muốn ăn cơm ở nơi này phải đặt trước một thời gian dài mới có chỗ.

Cô không trả lời, mà lại nhanh chóng đi thẳng vào trong cùng Khúc Chấn Sơ.

Khúc Chấn Sơ vừa ăn bò beefsteak vừa liên tục ngẩng đầu nhìn An Diệc Diệp, cứ có cảm giác vẻ mặt của An Diệc Diệp không được đúng cho lắm, lập tức hỏi: “Cô đã biết được chuyện gì sao? Có việc gì cứ nói thẳng.”

An Diệc Diệp vẫn không nói gì, Khúc Chấn Sơ dứt khoát hỏi thẳng: “Vậy cô nghe được chuyện của nhà họ Khúc sao?”

Không ngờ anh lại đoán được nhanh như thế, An Diệc Diệp do dự một lúc mới gật đầu nói: “Không sai.”

Khúc Chấn Sơ hỏi: “Cô biết được cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK