Chương 462
“Hoa Ban Hổ?”
“Một trong năm thủ lĩnh của thế lực ngầm ở khu bắc thành phố Tần?”
“Tại sao hắn lại ở đây?”
Quanh năm làm ăn ở quán bar, một số người phụ nữ nhanh chóng nhận ra Hoa Ban Hổ, trước đó còn rất xảo quyệt với bọn họ, sắc mặt ai nấy cũng thay đổi, hận không thể biến mất ngay lập tức.
“Anh Hổ, cuối cùng anh cũng đến!”, nữ Báo Hoa thấy Hoa Ban Hổ, lập tức như thay đổi thành người khác, lộ ra vẻ yểu điệu lòng người nhào vào lòng hắn: “Anh Hổ, mấy người kia ăn hiếp em”.
Mạc Thiếu Dương thấy Hoa Ban Hổ, sắc mắt chợt thay đổi.
Hoa Ban Hổ!
Một trong những thủ lĩnh của khu Bắc ở thành phố Tần!
Mạc Thiếu Dương ở khu Bắc nên sao lại không biết tên tuổi hắn cho được?
Dương Hoan, Lục Tầm Dạ, Mạnh Đức Long đều là người khu Bắc, mà tên tuổi của Hoa Ban Hổ lại khá nổi ở đó. Những người có địa vị không cao không thấp như họ là người dễ dàng nghe thấy tên tuổi của hắn nhất.
Thoáng chốc, ba người lập tức trở nên lo lắng không thôi.
Ai con mẹ nó có thể nghĩ đến nữ Báo Hoa lại là người phụ nữ của Hoa Ban Hổ?
Đụng vào người phụ nữ của hắn, nghĩ lại thôi đã nổi da gà rồi.
Phút chốc, một đám ban nãy còn kiêu ngạo lập tức im lặng, không dám hó hé câu nào.
Mấy cô gái tức thì bị khí thế của Hoa Ban Hổ dọa sợ, cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, không biết làm sao bây giờ.
“Anh Hổ, sao anh lại ở đây!”, Mạc Thiếu Dương gượng cười, giành nói trước: “Ban nãy chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi!”
Hoa Ban Hổ hoàn toàn làm lơ hắn ta.
Hắn đi đến vị trí chính giữa trong bàn của Mạc Thiếu Dương rồi ngồi xuống, đàn em của hắn lại trực tiếp cầm lấy rượu, khui uống.
“Cậu Mạc, xem ra cậu biết tôi?”, Hoa Ban Hổ nhìn chằm chằm Mạc Thiếu Dương, hài hước nói: “Nếu biết tôi, thế sao còn đụng đến người phụ nữ của tôi?”
“Vâng, sao tôi lại không biết đến tiếng tăm của anh Hổ cho được”, sắc mặt Mạc Thiếu Dương chợt trắng bệch, có điều, hắn ta cũng khộng thể mất hết mặt mũi trước mặt đám bạn được: “Ban nãy chỉ là hiểu lầm thôi, chúng tôi cũng không làm chuyện gì khác người cả. Mong anh Hổ nể mặt tôi, bỏ qua chuyện này”.
“Bỏ qua? Câu đó của cậu Mạc cũng hay ghê, người phụ nữ của Hoa Ban Hổ tôi bị ăn hiếp, vậy mà cứ thế bỏ qua? Nếu truyền ra thì sau này tôi còn làm ăn gì được nữa?”
Hoa Ban Hổ rít một ngụm thuốc lá, tham lam liếc nhìn mấy cô gái bên cạnh, nhả khói nói: “Vậy đi, nể tình cậu Mạc đã mời chúng tôi uống rượu đêm nay, tôi cũng không muốn ra tay, bảo mấy cô gái này đến chỗ chúng tôi, chơi với chúng tôi thì chuyện này coi như xong”.
Vốn Mạc Thiếu Dương đã uống không ít rượu, còn vừa tiêu 1 triệu tệ, đang xuôi gió xuôi nước. Giờ Hoa Ban Hổ lại bảo muốn chơi phụ nữ do hắn ta dẫn đến, đây chẳng phải là đang vả mặt mình sao?
Hắn ta lập tức âm u nói: “Anh Hổ, nơi này là địa bàn của Tứ Gia, là khu Nam, không phải khu Bắc. Anh muốn làm cái chuyện ép mua ép bán này thật ư? Nếu Tứ gia biết, e rằng các anh sẽ không bước ra khỏi Thiên Hương Kiều được đâu”.
Mạc Thiếu Dương vừa nói ra câu đó, mọi người xung quanh lập tức im lặng.