Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - An Diệc Diệp - Khúc Chấn Sơ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 535

Mà khi bọn họ đang yên lòng hưởng thụ cuộc sống của hai người, chưa qua mấy ngày, khắp kinh thành lại đất rung núi chuyển!

Truyền ra một tin tức làm người ta khiếp sợ.

Nhà họ An, thân là một trong ba gia tộc lớn, lúc này nảy sinh một trận biến động rất lớn.

An Hồng Ngọc, người ban đầu được nhận định là người thừa kế tiếp theo, vào hôm nay đột nhiên bị tuyên bố hủy bỏ tư cách người thừa kế, bị trục xuất ra khỏi nhà họ An.

Trước đây, trong kinh thành hình thành nên thế kiềng ba chân. Nhà họ Khúc, nhà họ An và nhà họ Nguyễn tụ thành một phương.

Mà bây giờ nhà họ Khúc sụp đổ, nhà họ An lại xuất hiện thay đổi lớn thế, mà nhà họ Nguyễn thì hành tung kỳ quái.

Tất cả mọi người nhìn tình hình lúc này đều lo lắng không thôi, không biết phải làm sao cho phải. Chỉ lo vì chuyện này mà mang vạ tới lợi ích của mình.

Từ hôm nay trở đi, thế kiềng ba chân trong kinh thành đã thay đổi bố cục.

Lấy Khúc Chấn Sơ làm đại diện cho tập đoàn M.I, nhà họ Nguyễn và nhà họ An lần nữa tạo thành ba thế lực khác nhau.

Nhìn có chỗ giống như lại hoàn toàn khác biệt.

Mà đối với An Diệc Diệp, thế cục ba chân mà thay đổi đã mang tới ảnh hưởng đối với cô, một trong những ảnh hưởng lớn nhất là ở nhà họ Nguyễn.

Cô vừa mới vào cửa, quản gia đã bảo cô đến phòng khách một chuyến.

Lúc An Diệc Diệp đi vào, bầu không khí trong nhà họ Nguyễn không bình thường lắm.

Vừa đi vào phòng khách, đã nghe thấy tiếng nói chuyện của bà Nguyễn.

Trong ấn tượng của cô, cô chưa từng nghe giọng nói nhẹ nhàng như vậy của bà Nguyễn, mà còn lộ ra vẻ dịu dàng, không mang theo chút hung hăng nào.

“Chờ lát ông có thể thấy con bé rồi, hẳn là ông chưa từng nói chuyện với con bé.”

Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của bà ta, An Diệc Diệp tò mò đi vào.

Ngay sau đó nhìn thấy bà Nguyễn không ngồi ở vị trí cao nhất như bình thường, mà ngồi ở vị trí bên sườn.

Còn bên cạnh bà ta có một người đàn ông tuổi tác xấp xỉ đang ngồi.

Mái tóc nâu hơi xoăn, đường cong góc mặt cực kỳ mềm mại, trên mặt mang theo nụ cười mỉm, dịu dàng nho nhã.

Nhìn thì là một người có tính cách cực kỳ dịu dàng.

An Diệc Diệp lần đầu tiên thấy người này, trước đây chưa từng gặp ở nhà họ Nguyễn.

Nhưng theo thái độ của bà Nguyễn đối với ông ta, người này có vẻ không tầm thường.

Bà Nguyễn vừa mới nhìn thấy An Diệc Diệp là lộ ra một nụ cười ấm áp.

Trước đây bà ta cũng thường xuyên cười, nhưng lại là nụ cười nhạt xuất phát từ phép lịch sự. Nhưng hôm nay lại khác, ngay cả trong mắt cũng nhuộm đầy ý cười.

An Diệc Diệp không nhịn được mà nhìn lướt qua người đàn ông, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình.

Bà Nguyễn vẫy tay với cô.

“Diệc Diệp, con qua đây.”

An Diệc Diệp gật đầu, đi tới đứng bên cạnh bà ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK