Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em - An Diệc Diệp - Khúc Chấn Sơ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 533

Gần như muốn cắn đứt lỗ tai của người đó!

Một người già khác cũng đang xé quần áo của anh ta, họ xúm vào đánh nhau.

Chỉ chốc lát sau, hai y tá mới vất vả cứu được mình ra.

“Đúng là già rồi hồ đồ, sao mỗi lần tôi tới đưa thuốc đều cắn tôi thế? Một ngày nào đó cái tai này sẽ bị ông cắn đứt đấy!”

Y tá kia mới nói một câu, vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Khúc Chấn Sơ đang đứng phía sau. Sắc mặt lập tức trắng bệch.

Anh ta vội đứng thẳng người, gật đầu.

“Anh Khúc, sao anh lại tới? Không nói cho chúng tôi một tiếng để chúng tôi còn chuẩn bị.”

Khúc Chấn Sơ khoát tay, đi tới nói: “Sức khỏe của bọn họ vẫn tốt chứ?”

Hai tên y tá vội gật đầu: “Sức khỏe hai người đều rất tốt, tuyệt đối có thể sống được tới chín mươi tuổi.”

Khúc Chấn Sơ nghe xong, cười một cách thỏa mãn.

“Chăm sóc tốt cho họ, đừng để họ chết sớm quá.”

An Diệc Diệp nghe thấy câu này, mở to hai mắt, nhìn về phía Khúc Chấn Sơ.

Chú ý tới ánh mắt của cô, Khúc Chấn Sơ quay đầu lại, kéo tay cô, khẽ hôn lên mu bàn tay cô một cái.

“Sao thế? Sợ à?”

An Diệc Diệp lắc đầu, nhìn hai người già trước mặt.

“Hai người họ chính là ông bà nội của anh à?”

Khúc Chấn Sơ nhếch môi, lộ ra nụ cười trào phúng.

“Xét từ quan hệ máu mủ thì đúng là vậy.”

Hai người già trước mặt tóc bạc phơ, mặc dù sạch sẽ nhưng dáng vẻ ngu dại, ánh mắt đờ đẫn nhìn vào một điểm nào đó trong không trung.

Chỉ cần có người khẽ lại gần, bọn họ sẽ điên cuồng nhào tới cắn xé, nhìn qua thì hoàn toàn điên rồi.

Nếu người không biết tình hình cụ thể, sẽ thương cảm khi nhìn thấy dáng vẻ này của họ.

Nhưng An Diệc Diệp vừa mới nghe Khúc Chấn Sơ chính miệng nói ra những chuyện mà họ đã làm với anh, lúc này không sinh ra bất cứ cảm tình gì.

An Diệc Diệp nhìn bọn họ, hỏi: “Mấy người Khúc Kiều có đến thăm bọn họ không?”

Khúc Chấn Sơ gật đầu.

“Lúc bị điên nhất, anh mời bọn họ tới xem. Sau không biết thế nào, thần trí như bắt đầu từ từ khôi phục, anh liền tách bọn họ ra.”

“Có lẽ tin tức nơi này không cẩn thận bị truyền ra ngoài, Khúc Kiều nghe thấy, cho nên ông ta mới tìm tới anh, yêu cầu anh thả hai người họ ra.”

Nói xong, Khúc Chấn Sơ ngẩng đầu nhìn quanh khu nhà một vòng.

Một y tá đang bận rộn, ánh mắt sắc bén của Khúc Chấn Sơ đảo qua từng người.

Nhất định là do y tá ở đây tiết lộ tin tức.

An Diệc Diệp nhìn thấy ánh mắt có hơi kinh khủng của anh, trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm giác sợ hãi.

Không phải sợ Khúc Chấn Sơ trước mặt sẽ tổn thương cô, mà sợ anh mất lý trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK