.
Quyển II: Anh hào tụ hội
Chương 54: Chiến tranh Hồng Bàng- Nam Bình(6)
Quân Hồng Bàng đang dần lớn mạnh. Hồng Bàng có căn cứ địa nằm sâu trên rừng núi, dễ cho thủ mà khó cho công, nên quân đội của họ có thể láy ít địch nhiều, dùng thương vong nhỏ để đổi lấy thương vong lớn của quân Nam Bình. Đồng thời vì có họ Bùi trợ giúp việc tiếp vận hàng hóa, quân Hồng Bàng tưởng như bị cô lập sẽ luôn có thế phát triển, dần tăng cường lực lượng, và khi nào chúng tụ lực đủ rồi, thì nhất định sẽ đánh xuống huyện Hồng và những vùng đồng bằng từng thuộc quyền sở hữu. Mà có lại được nơi đây, nguồn dân thêm hùng hậu, chúng sẽ dần chiêu binh mãi mã, thậm chí có sức đánh lấy Châu Nam Bình.
Trần Khảng tất nhiên không mong điều này xảy ra. Y lập tức bắt đầu trù bị kế hoạch làm thế nào để đánh quỵ toàn bộ lực lượng Hồng Bàng. Vì là Tri Châu Châu Nam Bình, Trần Khảng có thể triệu tập một nhóm những kẻ có kinh nghiệm đi lên miền Thượng: thương nhân, tù tội, dân bản xứ … để tìm hiểu kỹ càng về đường xá nơi đó. Dựa vào những tin tức này kết hợp với tin tình báo do lính do thám báo về, Trần Khảng và các tướng lĩnh của y quyết định lập một kế hoạch tấn công quy mô vào căn cứ địa của đối phương để đánh nhanh thắng nhanh.
Theo kế hoạch, quân Nam Bình sẽ chia làm hai cánh, cánh thứ nhất do Lee Kang Ma chỉ huy, sẽ phối hợp với quân Thượng tạo thành gọng kìm thứ nhất. có nhiệm vụ tấn công vào Thượng Khu, gây chú ý với quân Hồng Bàng. Trong khi đó, chủ lực cho cuộc tấn công này là 2 vạn quân do Trần Khảng và Đặng Cảnh Xuyên chia nhau hành động: Đặng Cảnh Xuyên Mang 1 vạn quân đi bằng đường thủy đánh vào làng Bàng, diệt gọn ổ đề kháng và bắt sống những kẻ có giá trị, trong khi Trần Khảng sẽ mở đường bộ lên để chuẩn bị một cuộc chiến tổng lực. Ngoài ra, cha con Lee Dea Si và Lee Kang Chul sẽ ở lại trấn tọa những khu vực mà quân hồng Bàng đang ngấm ngầm xây dựng lực lượng, tránh việc nơi đó có chuyện khiến cuộc chiến bị chậm trễ.
Nhưng Trần Khảng cũng là kẻ khá đa nghi, ông ta muốn trận đánh này quân công của mình là nhiều nhất. Với Đặng Cảnh Xuyên, ông ta hoàn toàn có thể ra lệnh được, nhưng Lee Kang Ma thì là tên ngựa non háu đá, biết đâu chiến công trước mặt hắn thì hăn vội nuốt chửng. Thế nên Trần Khảng không tiết lộ toàn bộ kế hoạch cho Lee Kang Ma, hơn nữa còn có ý khiến Lee Kang MA ăn phần khó khăn, để y bị tiêu hao quân đội, khó lòng có đủ sức đánh tới cuối trận. Đây có lẽ là sai lầm lớn nhất của Trần Khảng, làm đảo lộn toàn bộ mọi nỗ lực từ đầu của ông ta, khiến toàn bộ kế hoạch tác chiến xuống sông xuống bể. Nhưng đó là vấn đề không thể thấy ngay lúc này.
Nhận được kế hoạch tác chiến, Đặng Cảnh Xuyên và Nguyễn Thông lập tức hoạch định phương án tác chiến ngay. Đặng Cảnh Xuyên cho bộ tướng tin cẩn, cũng đồng thời là một đứa em- Đặng Cảnh Xã chọn hơn 500 quân tinh nhuệ, thông thạo thủy tính đi thuyền nhẹ phía trước do thám.
Đặng Cảnh Xã tuy là em của Đặng Cảnh Xuyên, nhưng đường quan lộ là tự tay phấn đấu, là kẻ có trí có dũng. Y biết làng Bàng là chỗ khởi nghiệp của quân hồng Bàng, tất có trọng binh canh gác, nếu muốn đánh trực diện thì tổn thất kể không xiết. Y liền đóng giả lái buôn tới thăm dò, tìm cách vẽ lại bố phòng của quân Hồng bàng, đồng thời tìm cách làm thân với lính ở đó để tìm ra sơ hở. Sau khi đã có đủ thông tin, Xã liền quay về báo tin, Xuyên và Thông lấy được tin tức và bố phòng của quân Hồng Bàng thì liền lập kế hoạch.
Trận đánh vào làng Bàng là trận đánh quan trọng, thậm chí có khả năng là trận có tính quyết định, vì theo nhận định từ Nguyễn Thông, nơi đây có thể là nơi có nhiều con tin có giá trị- thân nhân của các chỉ huy cấp cao quân Hồng Bàng, nên trận này mà thắng thì có khi có thể bức hàng phần lớn quân Hồng Bàng, Đặng Cảnh Xuyên cũng vì vậy mà quyết định đích thân cầm quân đánh trận này.
Theo bản đồ mà Đặng Cảnh Xã và quân của y do thám được, làng Bàng có bố trí thủy quân khá mạnh, trạm gác kín sông, bên bờ xông có bãi cọc cắm xen kẽ nên nhiều tàu thuyền lớn đổ bộ khó cùng lúc. Bố trí như vậy thì việc buôn bán, sinh hoạt tuy ít nhiều bị ảnh hưởng, nhưng lại ngăn được việc bị thủy quân đổ bộ vào nhanh chóng. Mà nếu thủy quân đối phương chỉ có thể đưa vào từng tốp nhỏ, thì quân cảnh phòng có thể diệt những nhóm này như bẻ từng chiếc đũa. Đặng Cảnh Thông quyết định phải phá bớt một lớp phòng ngự để quân của ông ta có thời kỳ tụ họp, nên quyết định sử dụng thần công.
Sau khi Nguyễn Thông mang tin tức trình về, Trần Khảng chấp nhận kế hoạch, cho mang lên 20 khẩu thần công, Đặng Cảnh Xuyên quyết định tấn công. Đêm tới, quân của Đặng Cảnh Xuyên cho thuyến lớn mang thần công đi tới trước, thuyền nhẹ chờ sẵn, rồi bất thần nổ súng, vừa đánh phá các chốt chặn, vừa làm hiệu cho quân đội xung phong.
Quân Hồng Bàng trên bờ vội đổ ra đánh, nhưng súng thần công đã đánh rát, lại phá hủy nhiều công trình phòng ngự, quân Hồng Bàng không thể lấy chỗ đó mà chặn quân Nam Bình, thành ra quân Nam Bình đổ bộ thành công, đành vào làng Bàng. Thủy quân Hồng Bàng tuy khá nhiều, nhưng nhận thấy khó có thể giữ trận, nên chỉ huy thủy quân là Trần Thanh Toàn quyết định ra tín hiệu rút quân.
Cuộc tấn công bất thần lúc đêm, cộng thêm việc làng Bàng chưa trải qua trận tấn công nào, nên tới lúc trời sáng, thì làng Bàng thất thủ. Đặng CẢnh Xuyên cho người vào xét, thì mới biết trong làng có rất nhiều người lớn tuổi là các bô lão có tiếng nói trong làng Bàng ngày xưa, nhưng rất ít người trong số họ có quan hệ với những người làm lãnh đạo cấp cao của quân Hồng Bàng, bởi những người làm cấp cao thường mang bố mẹ họ theo luôn để tiện phụng dưỡng và nhờ bố mẹ chăm sóc cho con cái, chông coi luôn nhà cửa cơ nghiệp ở chỗ họ,…
Đây quả là điều Nguyễn Thông và Đặng Cảnh Xuyên không ngờ tới. Nhưng họ cũng đành coi đó là thắng lợi, vì có được làng Bàng, họ có thể lấy đó làm bàn đạp đánh quân Hồng Bàng. Vậy là một mặt Đặng Cảnh Xuyên cho người báo tin về cho Trần Khảng, mặt khác lại cố gắng xây dựng thêm các công trình phòng ngự, tránh việc quân Hồng Bàng đánh tới, giành lại làng Bàng.
Lại nới tới Trần thanh Toàn, chỉ huy thủy quân của Hồng Bàng, sau khi rút quân, đã cấp tốc cho lính truyền tin về cho Hoàng Anh Kiệt và báo cho các cứ điểm của quân Hồng Bàng gần làng Bàng tin làng Bàng thất thủ, nên quân Hồng Bàng có thể chủ động co cụm, tránh bị quân Nam Bình đột ngột tấn công.
Nhận được tin báo về, Hoàng Anh Kiệt lập tức cho họp ngay. Tình hình hiện tại của quân Hồng Bàng chính là bị thế gọng kìm kẹp vào giữa, phải nhanh chóng phá một trong hai, nếu không đầu đuôi đều bị đánh thì sẽ loạn trận cước mất.
Cá chỉ huy quân đội Hồng Bàng tranh cãi rất kịch liệt về phương án đối phó. Phần lớn cho rằng cánh quân của Lee Kang Ma do thiếu chỉ huy nên không đáng lo, có thể chỉ giữ một phần binh lực để đề phòng, còn lại thì đổ quân vào giành lại làng Bàng, giải cứu người dân bị bắt. NHưng một số nhỏ lại thấy cánh quân của Lee Kang MA có người Thượng hỗ trợ mới là vấn đề lớn, cần nhanh chóng giải quyết, nhất định không được để người Thượng chấp nhận chúng, nếu không sẽ là cái họa sát sườn.
Cuộc họp diễn ra nguyên hai ngày mà vẫn chưa có giải pháp cung gì cả, thì Ngụy Ngọc Lan, người vốn phải theo Võ Tông Khải làm nhiệm vụ bào vệ ông ta quay về, mang theo một bức thư tín. Đây là bức thư tin đã làm thay đổi toàn bộ cục diễn chiến trường tức khắc.