- --
Cố Nam Sơn và Giang Bích Nhân gần đây vẫn không có tiến triển gì quá lớn. Anh họ hắn đề nghị, để Học Ủy tận mắt nhìn thấy cảnh hắn làm tình với Giang Bích Nhân, thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Nhưng hắn cứ mãi chậm chạp không dám hạ quyết tâm, có thể là bởi vì quá thích nên mới cẩn thận do dự như vậy.
Tóm lại mặc kệ nói như thế nào, hắn gần đây thật sự rất khó chịu.
Sau đó anh họ liền đề nghị hắn nên ra ngoài thư giãn.
"Bạn gái anh mở tiệc sinh nhật, có rất nhiều người tới dự, mỹ nữ chắc chắn không thiếu, em nếu được thì đi giải sầu một chút đi."
Trong lòng Cố Nam Sơn thật sự rất phiền muộn, vì vậy nhanh chóng bị đối phương thuyết phục, cùng đi đến dự sinh nhật bạn gái hắn ta.
Nhưng do tâm trạng hắn không tốt, nên dù bữa tiệc có thú vị đến đâu đi chăng nữa hắn cũng cảm thấy không hề hứng thú. Trong bữa tiệc có một số người đến bắt chuyện, nhưng đều bị Cố Nam Sơn khéo léo từ chối.
Sau đó hắn uống vài ly rượu, rồi đi vào WC tầng một. Kết quả nghe được một loạt âm thanh quen thuộc...
...
Thời gian kéo ngược về hiện tại.
Giang Bích Nhân một lòng ăn dương v*t, nghe thấy giọng nói của Cố Nam Sơn cũng không buồn ngẩng lên.
Vẻ mặt Nhậm Sâm Ngôn hơi chút ngạc nhiên: "Nam Sơn?"
Cô gái hắn thích vì sao lại phát sinh quan hệ với anh họ của hắn ta?!
Cố Nam Sơn nhất thời không biết đối mặt với cục diện trước mắt như thế nào, lạnh lùng trầm mặc một lúc, sau đó kêu lên một tiếng: "... Anh họ."
"Em vào bằng cách nào?" Nhậm Sâm Ngôn đỡ ót Giang Bích Nhân, ở một bên hưởng thụ hỏi.
"…Cạy khóa." Cố Nam Sơn thoáng chốc im lặng, cuối cùng cũng không nhịn được mà chửi bậy: "Con mẹ nó hai người như thế nào mà cùng nhau làm."
"Anh nhớ rõ trước kia đã từng nói với em, tiểu tao hóa này là bạn thân của bạn gái anh. Ngày hôm đó khi đến nhà bạn gái, anh không cẩn thận thao sai người, đem em ấy phá thân." Quan hệ giữa Nhậm Sâm Ngôn và Cố Nam Sơn rất tốt, nên hắn cũng không có ý định giấu diếm.
Cố Nam Sơn nóng nảy, một quyền đấm thẳng lên mặt Nhậm Sâm Ngôn.
Đối phương ngây ngốc: "Em đang làm cái quái gì vậy?!"
Cố Nam Sơn lại giơ cao một quyền đấm xuống: "Anh thao chính là người mà tôi thích!"
côn th*t trong miệng Giang Bích Nhân đột nhiên mất đi, cô giương đôi mắt mờ mịt nhìn hai người đàn ông đang đánh nhau túi bụi.
Hôm nay không biết vì cái gì mà dục vọng của cô vô cùng mãnh liệt, tiểu huyệt vừa nóng vừa ngứa, cơ khát không ngừng chảy nước, cực kỳ khó chịu.
Cô liếm liếm môi, hồi tưởng lại tư vị của côn th*t. Tùy tiện ôm chặt lấy người đàn ông gần cô nhất, kiều mị làm nũng: "Ông xã… Tiểu huyệt thật ngứa… Muốn ăn dương v*t… Mau thao em được không…"
Cố Nam Sơn cảm giác được vú lớn mềm mại đè ép lên eo hắn ta, động tác không khỏi tạm thời dừng lại.
Nhậm Sâm Ngôn nhe răng trợn mắt mà xoa mặt, đại khái hiểu được chuyện gì đang diễn ra.
Hắn ta ở trong lòng cũng không nhịn được mà mắng mỏ: "Mẹ kiếp, sao lại thành ra thế này?" Thật vất vả mới tìm được một mỹ nhân hợp ý, thế mà đây lại là người mà em họ hắn yêu thích?
Hắn ta thuộc kiểu người chỉ thích chơi đùa hoa cỏ, không có ý định phát triển lâu dài, quen bạn gái lâu nhất thì cũng chỉ ba tháng sau đó liền đổi người. Hắn từ sớm đã muốn cùng Ngô Tiểu Kiều chia tay, kiên trì được đến bây giờ hoàn toàn là bởi vì sự tồn tại của Giang Bích Nhân.
Cô là người phụ nữ hiếm hoi mà hắn cảm thấy hứng thú trong thời gian dài như vậy.
Kết quả nháo tới...
Nhậm Sâm Ngôn kỳ thật cũng có chút phiền não.
Nhìn Giang Bích Nhân ôm em họ nhà mình phát tao, hắn liền tiến đến bên tai Cố Nam Sơn nói: "Thứ nước mà em ấy uống lúc nãy đã bỏ thêm xuân dược, hiện tại chắc là có tác dụng rồi, em ở đây đánh anh còn không bằng nhanh chóng thỏa mãn em ấy đi."
Cố Nam Sơn trừng mắt nhìn Nhậm Sâm Ngôn.
Giang Bích Nhân ở trên người Cố Nam Sơn cọ xát, nắm lấy bàn tay đối phương sờ lên tiểu huyệt chính mình, mềm mại quyến rũ: "Ưm a… Ông xã… Tao huyệt rất ngứa… Ha a… Mau dùng dương v*t lớn thao em đi… Cầu xin ông xã…"
Cố Nam Sơn chửi thề một tiếng, xoay người ấn Giang Bích Nhân lên bồn cầu, tách hai chân cô ra, sau đó liền nhìn thấy tiểu huyệt ướt đẫm vẫn còn chảy ra tinh dịch màu trắng đục.
Hắn duỗi tay thô bạo mà moi đào tiểu huyệt, đem dục dịch bên trong lôi ra.
Giang Bích Nhân không ngừng rên rỉ: "Ưm a… Ngón tay của ông xã tuyệt quá…"
Cố Nam Sơn cởi bỏ khóa quần, một cây côn th*t to lớn lập tức bật ra. Hắn nhắm ngay tiểu huyệt Giang Bích Nhân dùng sức thúc mạnh.
Giang Bích Nhân ngâm lên một tiếng, ôm chặt lấy hắn: "dương v*t ông xã chơi rất sướng… Ưm a… Siêu thích… A a… Dùng sức thao em… Dùng dương v*t lớn của ông xã thao chết em… Ha a…"
Cố Nam Sơn nhẹ tay ôm Giang Bích Nhân bế lên, tư thế này khiến cho trọng lượng cơ thể cô giảm xuống. côn th*t dựa thế thành công phá vỡ tầng tầng lớp lớp huyệt thịt, chui thẳng đến miệng tử cung vừa nãy bị thao vẫn còn hơi mở. Cố Nam Sơn tàn nhẫn đâm vài cái liền thành công khai phá hoàn toàn, cắm vào bên trong.
"A a a… Quá sâu… Ưm… Ông xã quá lợi hại… A a a… Muốn tới a a a ——!"
Giang Bích Nhân kêu lên một tiếng thật dài, tay chân gắt gao bấu chặt trên người Cố Nam Sơn, tiểu tử cung cao trào phun nước, tựa như một cái miệng nhỏ, dùng sức mút lấy côn th*t.
Cố Nam Sơn thở dài một hơi, côn th*t ở trong thân thể Giang Bích Nhân tận tình ra vào, tựa hồ như muốn phát tiết lửa giận. Từng cái từng cái tàn nhẫn đâm chọc, nhiều lần đều phải thâm nhập vào tử cung, đưa Giang Bích Nhân lên cao trào liên tục, cả người run rẩy, không ngừng rên rỉ. Móng tay ở trên lưng đối phương lưu lại không ít vết cào.
Hai người chìm đắm trong ái dục điên cuồng, không ai thèm quan tâm đến Nhậm Sâm Ngôn.
Giang Bích Nhân mơ hồ cảm giác hậu huyệt giống như bị thứ gì đó nhét vào, nhưng dưới luồng khoái cảm cô cũng không quá để ý.
Cho tới khi Nhậm Sâm Ngôn cắm vào phía sau cô, hai người kia rốt cuộc mới tinh ý phát hiện.
Hậu huyệt Giang Bích Nhân tuy rằng đã bị khai phá, nhưng đã một thời gian chưa bị tiến vào. Lúc này tuy rằng không bị xé rách, nhưng cũng vô cùng trướng đau, mà dưới tác dụng của xuân dược loại đau đớn này dần thay đổi thành một loại khoái cảm, làm cô không nhịn được rên rỉ.
Nhậm Sâm Ngôn ấn eo Giang Bích Nhân, từng chút đẩy côn th*t đi vào. Dị vật to lớn đem nếp uốn trong hậu huyệt hoàn toàn căng ra, kéo dãn tới mức cực hạn, hai mép thịt ẩn ẩn trở nên trắng ngần.
Cố Nam Sơn trừng mắt nhìn Nhậm Sâm Ngôn: "Anh mẹ nó đang làm cái gì vậy?!"
"Em đừng nhỏ mọn như thế chứ." Nhậm Sâm Ngôn còn đang tiếp tục cắm vào, cách một tầng thịt hơi mỏng, hai người có thể cảm nhận rõ ràng côn th*t của đối phương tồn tại: "Em họ, em lui ra ngoài một chút đi, mặt sau vốn đã rất hẹp rồi, phía trước em còn ép chặt như vậy, thật sự rất khó đi vào."
Cố Nam Sơn vốn không muốn để ý tới tên anh họ mặt dày trơ trẽn này, nhưng nhìn vẻ mặt thống khổ của Giang Bích Nhân, hắn vẫn đen mặt mà đem côn th*t rút ra.
Nhậm Sâm Ngôn phá vỡ tầng tầng lớp lớp mị thịt khẩn trí, đem côn th*t cắm vào hoàn toàn. Hắn thỏa mãn thở dài một tiếng, liền bắt đầu ấn mông Giang Bích Nhân tùy ý ra vào.
Cố Nam Sơn cũng không cam lòng yếu thế, như đang tham gia thi đấu mà cuồng thao tử cung. Hai người đàn ông cách một lớp màn mỏng, thao càng lúc càng nhanh và tàn nhẫn. Giang Bích Nhân chẳng mấy chốc đã bị tra tấn tới không ngừng kêu khóc, nức nở cầu xin bọn họ: "Không… Không được… Quá căng… Huhu… Đi ra ngoài… A a a… Sẽ nứt ra mất… Hức… Cứu mạng… A a a… Chậm… Ách a… Chậm một chút… A a… Cứu mạng…"
Hai căn dương v*t đồng thời đem Giang Bích Nhân lấp đầy, song huyệt mẫn cảm trước sau đều bị kích thích, cả người cô run rẩy không ngừng cao trào, hình ảnh trước mắt lúc này đều hóa thành mảng màu đen sẫm.
"Đây thật đúng là cực phẩm, cái lỗ phía sau còn có thể cao trào. Nam Sơn, đợi lát nữa em cũng thử xem, em đã thao mặt sau em ấy chưa?" Nhậm Sâm Ngôn bị hậu huyệt gắt gao vây lấy, sung sướng hút một ngụm khí.
Cố Nam Sơn không thèm quan tâm đến hắn ta, giống như có thù với tiểu huyệt Giang Bích Nhân, thao làm càng lúc càng ác hơn. côn th*t vô tình mà xem tử cung trở thành một cái bao thịt, đâm cho bụng Giang Bích Nhân không ngừng phập phồng lên xuống.
Giang Bích Nhân bị thao như sắp mất đi ý thức, cảm giác giống như đã bị côn th*t đẩy đến cổ họng. Đầu óc không rõ, hai mắt trợn ngược, gương mặt chứa đầy nước mắt, nước miếng theo cằm chảy xuống cổ cũng không hề hay biết.
Cuối cùng trước khi Giang Bích Nhân ngất xỉu, hai người đàn ông đồng thời xuất tinh vào trong thân thể cô, tử cung cùng hậu huyệt đều bị tinh dịch rót đầy.
Toàn thân Giang Bích Nhân giống như nhiễm điện, cao trào co giật. Hai cái động trước sau gắt gao xoắn chặt, từ niệu đạo phun ra một cột nước vàng nhạt.
"Chậc chậc, đây là sướng thành cái dạng gì, đến nỗi mất khống chế luôn rồi." Nhậm Sâm Ngôn rút dương v*t ra.
Cố Nam Sơn cũng đem thứ đồ chơi của hắn rút ra, sau đó ôm Giang Bích Nhân đặt lên bồn cầu, tiểu huyệt và hậu huyệt của cô vẫn còn đang phun nước, hỗn hợp dâm dịch và nước tiểu không ngừng từ hạ thể cô chảy lên bồn cầu.
Nhậm Sâm Ngôn ở một bên quay một đoạn video: "Anh phải đem về cất giữ cẩn thận mới được, đến lúc đó cũng gửi cho em một cái?"
Cố Nam Sơn không nói chuyện, nhưng cũng không cự tuyệt.
Chờ Giang Bích Nhân thoáng bình tĩnh, Nhậm Sâm Ngôn đùa nghịch để cô quỳ trên bồn cầu. Sau đó nhắm ngay tiểu huyệt mà đi vào, hắn ta thỏa mãn rên nhẹ một tiếng, nhìn Cố Nam Sơn nói: "Nam Sơn, em đêm nay còn chưa có thao miệng em ấy đâu?"
Cố Nam Sơn trầm mặc một lúc, rồi đi tới trước mặt Giang Bích Nhân.
Cô nhìn thấy côn th*t của hắn ta, không chút do dự mà hé miệng liếm ăn.
- ---------------------------------