Giang Bích Nhân đầu óc mê muội trở về phòng học, trong giờ học cứ luôn thất thần.
Thế nhưng sẽ có nam sinh chủ động tỏ tình với cô? Đây thật đúng là một tin tức chấn động.
Kia... Nên đồng ý hay không đây?
Nam sinh này là người đầu tiên tỏ tình với cô a. Hơn nữa Học Ủy người này cũng rất không tồi, lúc trước còn giúp đỡ cho cô vài lần, thành tích học tập cũng rất tốt. Nếu trở thành bạn gái của hắn, Học Ủy khẳng định sẽ phụ đạo cô học tập, lại còn có thể sao chép bài tập thoải mái, nói không chừng bài tập cũng được hắn ta làm giúp nha!
Suy nghĩ suốt một tiết, Giang Bích Nhân cuối cùng hạ quyết tâm, đứng dậy đi tìm Học Ủy.
" Tôi đồng ý với cậu "
Lúc này đổi lại là Học Ủy ngây ngốc, hơn nửa ngày mới kịp phản ứng, cả người hồng giống như quả cà chua: " Thật, thật vậy sao? "
Giang Bích Nhân gật đầu: " Về sau bài tập cậu nhất định phải giúp tôi làm "
" Không thành vấn đề " Học Ủy ra sức gật đầu.
Có thêm một người bạn trai, Giang Bích Nhân cảm giác... Không có gì đặc biệt cả.
Cô quay lại chỗ ngồi, Cố Nam Sơn cười hỏi: " Cậu cùng Học Ủy làm sao vậy? "
Giang Bích Nhân cảm thấy chuyện này không có gì phải giấu giấu diếm diếm, liền nói: " Học Ủy vừa nãy tỏ tình với tôi, tôi đồng ý rồi "
Cố Nam Sơn vẻ mặt đột nhiên có chút mất mát.
" Cậu... Đồng ý rồi! "
" Đúng vậy " Giang Bích Nhân không cảm thấy có gì không đúng.
" Vì cái gì? "
" Học Ủy thành tích thực tốt a, hơn nữa người đó là Học Ủy! Làm bạn gái của cậu ấy, về sau bài tập khẳng định không thành vấn đề " Giang Bích Nhân một bên thu dọn đồ vật, một bên nói.
Cái nguyên nhân ngu ngốc gì thế này?
Cố Nam Sơn thật sự nói không nên lời, cuối cùng dùng thủ đoạn túm chặt lấy Giang Bích Nhân: " Không phải nói muốn mời tôi ăn cơm sao? Đừng dọn nữa, tôi đói bụng "
Giang Bích Nhân bị Cố Nam Sơn mạnh mẽ lôi ra khỏi phòng học.
Sau khi cùng Cố Nam Sơn ăn xong cơm trưa, Giang Bích Nhân cứ cảm thấy Cố Nam Sơn hôm nay có hơi kì quái. Ăn cơm thôi mà! Có cần bày ra dáng vẻ hung tợn như thế không? Giống như đồ ăn trước mặt có thù oán với hắn ta.
Giang Bích Nhân không biết hắn đây là bị làm sao, bất quá nghĩ không ra liền không nghĩ nữa.
Thời gian trôi qua hơn một tháng sau, trong khoảng thời gian này ngoại trừ Cố Nam Sơn có hơi kì quái, thì mọi cái khác đều bình thường.
Sau khi kì thi tháng kết thúc, lúc có bảng thành tích, Giang Bích Nhân nhìn phiếu điểm mà lệ nóng quanh tròng.
Quả nhiên làm bạn gái Học Ủy là quyết định chính xác!
Sau khi kết giao, nhờ Học Ủy ghi lại cho cô những phần kiến thức cơ bản trọng yếu. Giang Bích Nhân xưa nay chưa từng có kì khảo sát nào mà đạt thành tích tốt, cuối cùng cô cũng thoát khỏi cái lời nguyền đệ nhất đội sổ rồi!
Giang Bích Nhân vui vẻ mời Học Ủy đi ăn một bữa tiệc lớn. Buổi chiều Ngô Tiểu Kiều lại hẹn cô ra ngoài chơi, bởi vì tâm trạng đang cao hứng mà cô đồng ý rồi.
Ấn vào địa chỉ Ngô Tiểu Kiều đã gửi cho cô, Giang Bích Nhân theo đó đi tới một KTV.
Đẩy cửa phòng bao, bên trong đã ngồi khoảng tám chín người có cả nam lẫn nữ, Ngô Tiểu Kiều hôm nay trang điểm đậm hơn so với ngày thường mang theo nét phá cách, trên mặt điểm thêm một vài ngôi sao nhỏ, phát hiện ra Giang Bích Nhân đã tới, hướng về phía cô vẫy tay.
" Còn tưởng rằng cậu sẽ không tới, hôm nay là sinh nhật của bạn mình, mọi người đều tụ họp ở đây ca hát, cậu không cần khẩn trương "
Giang Bích Nhân còn đang mặc đồng phục của trường, nhìn nam nữ xung quanh ai cũng ăn mặc theo phong cách thành thục trưởng thành, cô không khỏi có chút mất tự nhiên.
Giang Bích Nhân tìm vị trí ngồi xuống, còn Ngô Tiểu Kiều thì đã đến trên đài ca hát đi.
Giang Bích Nhân có hơi hối hận khi quyết định đến đây rồi, ngồi cạnh cô là một nam nhân xa lạ, nhìn cô cười: " Em là bạn của Tiểu Kiều à? "
Giang Bích Nhân ngượng ngùng gật đầu.
" Bạn của Tiểu Kiều chính là bạn của anh, em gái nhỏ, đang học cao trung [*] sao? " Người đó áp tới gần Giang Bích Nhân, đem cô vây ở một góc, muốn tiến không được mà lùi cũng không xong.
[*] Cao trung: tương đương với cấp ba ở Việt Nam.
Giang Bích Nhân thực sự càng lúc càng khó chịu, lung tung gật gật đầu, sau đó liền muốn đứng lên tránh xa cái tên đàn ông khó hiểu này.
Đúng lúc này, bả vai hắn ta bị người nào đó đè lại.
" Hẳn là tôi nên ngồi chỗ này đi, bạn của Tiểu Kiều, tôi ít nhiều cũng phải đến chiếu cố một chút "
Cuối cùng người kia hậm hực đi ra chỗ khác, thay đổi cho Nhậm Sâm Ngôn ngồi cạnh Giang Bích Nhân.
Cô nhẹ nhàng thở ra, đối với Nhậm Sâm Ngôn nói: " Cảm ơn "
Nhậm Sâm Ngôn cười: " Không có việc gì " Sau đó giơ lên một chai rượu quơ quơ hỏi: " Muốn uống rượu không? Loại rượu này hương vị cũng không tệ lắm, thích hợp với nữ sinh "
Giang Bích Nhân lắc đầu: " Em sẽ không uống rượu "
Nhậm Sâm Ngôn cũng không khuyên nhiều, đổ rượu vào ly chính mình.
Giang Bích Nhân chuyên tâm nhìn Ngô Tiểu Kiều ở trên đài ca hát. Ngô Tiểu Kiều hát thật sự rất êm tai, hát mấy bài có giai điệu mạnh cũng thực lôi cuốn. Giang Bích Nhân xem đến hai mắt tỏa sáng lấp lánh, cảm thấy Ngô Tiểu Kiều thật là lợi hại, chẳng sợ tương lai muốn làm Idol cũng không thành vấn đề.
Thời điểm Giang Bích Nhân đặt toàn lực chú ý trên người Ngô Tiểu Kiều, cô đột nhiên cảm giác có gì không đúng, hình như có cái gì đó đang sờ soạng đùi cô.
- -----------------------------