• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Dưa Xanh

- --

Cố Nam Sơn đáp ứng rồi.

Giang Bích Nhân vô cùng vui vẻ. Cô nhìn đồng hồ, hiện tại là 12 giờ 50, buổi chiều phải hai giờ rưỡi mới vào học, còn khoảng hơn một giờ nữa, hẳn là đủ chơi một lần.

Thật vất vả mới thuyết phục được Cố Nam Sơn, vẫn là nên rèn sắt khi còn nóng.


" Trò chơi này không thể để người khác phát hiện, cho nên tốt nhất nên tìm một căn phòng trống " Giang Bích Nhân đang cân nhắc chơi ở nơi nào mới có thể tiết kiệm thời gian, đột nhiên, hai mắt sáng ngời: " Tôi nhớ cậu có một gian phòng ký túc xá, đúng hay không? "

Hay là...

Cố Nam Sơn hơi hơi do dự, sau đó vẫn thành thật gật đầu.

" Chúng ta đi ký túc xá của cậu chơi, có thể chứ? "

Cố Nam Sơn hiện tại vẫn còn ngu ngơ không hiểu cái gì, bất quá khó có việc Giang Bích Nhân chịu nhờ vả hắn ngoài nhu cầu chép bài tập, sau một hồi suy nghĩ hắn vẫn là nên đồng ý.

Cho dù đó là trò chơi nhàm chán của nữ sinh, chỉ cần Giang Bích Nhân thích, việc gì hắn cũng có thể đáp ứng.

Chỗ ký túc xá của Cố Nam Sơn được mọi người mệnh danh là uyên ương lâu, bởi vì nơi đây nam nữ hỗn loạn, nữ sinh thì ở tầng một hai ba, còn nam sinh thì ở tầng bốn năm sáu bảy. Cho nên Giang Bích Nhân muốn đi vào cũng rất đơn giản.

Sau khi tiến vào, Giang Bích Nhân vô cùng tò mò đi khắp nơi nhìn xem, cô còn chưa có từng vào ký túc xá nam sinh đâu, nhìn qua cùng ký túc xá nữ sinh không có gì khác biệt.

Cố Nam Sơn cũng giống như Giang Bích Nhân, ở ký túc xá chỉ là vì để tiện ngủ trưa mà thôi, cho nên đồ đạc bên trong cũng không nhiều lắm, thoạt nhìn vô cùng sạch sẽ.

" Trò chơi cậu nói là cái gì? " Cố Nam Sơn lúc này sinh ra một chút tò mò.

" Không thể hình dung được " Giang Bích Nhân đẩy Cố Nam Sơn ngồi xuống: " Chơi một lần cậu sẽ biết "

Cố Nam Sơn theo lực đạo của Giang Bích Nhân ngã ngồi xuống mép giường, nhìn Giang Bích Nhân đột nhiên ngồi xổm xuống trước mặt hắn.

Thiếu nữ da thịt trắng nõn, gương mặt xinh đẹp mang theo nét trẻ con vô cùng đáng yêu, mắt hạnh thanh triệt sạch sẽ, đầu tóc đen bóng tùy ý buộc thành một cái đuôi ngựa, thoạt nhìn thanh thuần lại mềm mại. Vừa thấy liền nhận ngay là loại nữ sinh ngoan ngoãn, từ nhỏ đến lớn ắt hẳn là được gia đình bảo hộ rất tốt.

Cho nên thời điểm Giang Bích Nhân đặt tay lên khóa quần Cố Nam Sơn. Đừng nói là ngăn cản, đại não hắn trong lúc nhất thời trống rỗng, không minh bạch chuyện gì đang diễn ra. Sau khi đại não khôi phục lại trạng thái bình thường, hắn cho rằng chính mình có phải hay không đang nằm mơ.

Hắn thật sự không thể tin được, hành động của người này cùng Giang Bích Nhân mà hắn biết thật sự tương phản quá lớn.

Cố Nam Sơn sửng sờ mất một lúc, trong khoảng thời gian này Giang Bích Nhân đã thành công kéo xuống khóa quần hắn ta, tay nhỏ tiến thêm một bước duỗi về phía quần lót.

Cố Nam Sơn cuối cùng cũng có phản ứng, hắn đưa tay ngăn lại hành động của Giang Bích Nhân, khuôn mặt luôn mang theo vẻ tươi cười, lúc này khó khăn xuất hiện biểu tình nghiêm túc trầm trọng: " Cậu có biết mình đang làm cái gì hay không? "

" Đương nhiên biết " Giang Bích Nhân không rõ Cố Nam Sơn vì cái gì bày ra bộ dáng hung dữ như vậy, chẳng lẽ hắn không thích loại chơi trò này?

Nhưng là chỉ vừa mới mở màn thôi a, còn chưa có chính thức bắt đầu đâu. Trò chơi sung sướng như vậy, trải nghiệm qua một lần, hắn tuyệt đối nhất định sẽ thích.

Giang Bích Nhân còn không có từ bỏ mục đích: " Đừng như vậy, cậu thử đi mà, chỉ một lần thôi, chắc chắn cậu sẽ thích "

Cố Nam Sơn nhíu mày, tuy rằng hắn vẫn luôn chán ghét, thậm chí vẫn luôn âm thầm làm lơ sự tồn tại của Học Ủy. Nhưng mà chính hắn cũng không thể phủ nhận, Giang Bích Nhân bây giờ đã có bạn trai.

Nếu như vậy, Giang Bích Nhân hiện tại đối với hắn làm loại sự tình xấu hổ này là vì cái gì?

" Cậu là người đã có bạn trai "

" Kia có quan hệ gì, chúng ta là bạn tốt a " Giang Bích Nhân thiên chân vô tà mà nhìn Cố Nam Sơn, Nhậm Sâm Ngôn cũng đã có bạn gái, chính là cũng giống nhau có thể cùng cô chơi trò này a.


Cố Nam Sơn không nghĩ tới sẽ từ trong miệng Giang Bích Nhân nghe được lời nói vô tiết tháo như vậy, chỉ trong vài phút ngắn ngủi trôi qua đã khiến suy nghĩ của hắn về Giang Bích Nhân bắt đầu đảo loạn.


Cố Nam Sơn nhìn cô gái nhỏ đang ngồi xổm dưới háng hắn ta, cô nhìn qua vẫn thuần khiết ngoan ngoãn như vậy, nếu không nằm trong tình huống hiện tại thì Giang Bích Nhân cùng trong nhận thức của hắn không có gì khác lạ.


Giang Bích Nhân thấy Cố Nam Sơn một hồi lâu cũng không hề phản ứng, cô không muốn đợi nữa, dùng sức lôi kéo quần lót đen huyền bí, một tay đem quần nhỏ túm xuống, lộ ra căn dương v*t to lớn ngủ say.


- --------------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK