• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Dưa Xanh

- --

Bởi vì bác gái đã trở lại, hơn nữa anh họ cùng bác trai đều bận công việc, cho nên ba người cũng không có làm càn như trước.

Nhưng tới buổi chiều, sau khi hai người họ tan làm trở về. Sẽ tận dụng mọi cơ hội mà ăn cô.

Tỷ như hiện tại --

Ở trên sofa phòng khách, Giang Bích Nhân hiện tại khóa ngồi trong lòng ngực bác trai, bị côn th*t của người đàn ông thao tiến tử cung. Mà anh họ ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoảng lại xoa bóp mông cô, bên trong hậu huyệt cũng được hắn cắm vào một cái trứng rung cứng cáp.

Giang Thần Hợi quan sát phản ứng của Giang Bích Nhân, tùy thời điều chỉnh tần suất chuyển động, từ tốc độ tầm trung đến cực đại. Đem Giang Bích Nhân tra tấn không nhẹ, huyệt động trước sau liên tiếp không ngừng cao trào, d*m thủy chảy ra làm bẩn hết quần tây của bác trai.

Mà bác gái đang bận rộn trong phòng bếp, ngẫu nhiên cũng ra ngoài xem xét một chút, phát hiện Giang Bích Nhân ngồi trong ngực chồng mình cũng không hề để bụng: "Nhân Nhân và bác trai vẫn giữ quan hệ tốt như vậy ha?"

Giang Bích Nhân nghe được tiếng của người phụ nữ, tưởng tượng đến cảnh bà đang chăm chú quan sát bọn họ. Thân hình cô gái tức khắc ngưng động không dám ngẩng đầu, úp mặt vào trong người bác trai, ngón chân căng thẳng cuộn lại, tiểu huyệt không nhịn được mà lập tức cao trào.

côn th*t của bác trai ở bên trong vách tử cung yếu ớt không ngừng nghiền nát, đồng thời vỗ nhẹ lên lưng Giang Bích Nhân: "Trả lời bác gái đi"

Giang Bích Nhân hơi chút rùng mình, giọng nói còn mang theo tia run rẩy: "Ân... Con thích bác trai nhất..."

Bác gái cười cười, thuận tiện tán gẫu vài câu, sau đó mới vào phòng bếp.

Bác trai kỳ thật cũng vô cùng hưng phấn, cái loại cảm giác yêu đương vụng trộm cùng với cấm kỵ này, thật sự là quá mức kích thích.


Ông ở ngay trước mặt vợ mình, dùng côn th*t lớn thao cô cháu gái có quan hệ huyết thống.

Bác gái vừa xoay người tiến về phòng bếp, người đàn ông liền bắt đầu ấn người Giang Bích Nhân đưa đẩy mãnh liệt.

Động nhỏ trước sau đều được lấp đầy, tần suất rung động cũng được anh họ điều chỉnh tới mức cao nhất. Đầu óc Giang Bích Nhân mờ mịt, mặc dù cô đã dùng tay bưng kín miệng, nhưng vẫn không khỏi tràn ra vài tiếng rên rỉ dụ hoặc.

Cuối cùng bác trai cũng chôn sâu vào trong tử cung cô bắn ra. Giang Bích Nhân thổi quét qua một đợt cao trào, tiểu tử cung gắt gao vây lấy căn dương v*t, tiếp thu tinh dịch nóng bỏng.

Chờ đến khi bác trai đem côn th*t rút ra, Giang Thần Hợi liền nhanh chóng đi qua lần nữa lấp kín, thuận tiện đem điều khiển trong tay ném cho người đàn ông.

Khi bác gái mang đồ ăn nhẹ đã nướng ra, thấy Giang Bích Nhân còn đang ngồi trên người Giang Thần Hợi.

"Hai cha con nhà các người còn đổi cho nhau hử? Đây chẳng phải là đoạt Nhân Nhân nhà chúng ta sao?" Người phụ nữ cười cười, đặt món ăn lên bàn: "Nhân Nhân, nếm thử tay nghề của bác gái đi"

Giang Bích Nhân tựa đầu lên ngực Giang Thần Hợi, huyệt nhỏ vừa mới cao trào, chưa được bao lâu đã bị một căn nhục bổng khác thao đến chỗ sâu nhất, cả người cô gái hiện tại đã mềm nhũn vô lực căn bản không nhúc nhích được.

Rốt cuộc vẫn phải nhờ Giang Thần Hợi duỗi tay mang một khối điểm tâm đưa tới bên miệng cô: "Nếm thử tay nghề của mẹ anh"

Giang Bích Nhân cắn thử một miếng, đột nhiên cảm nhận tần suất rung động trong hậu huyệt bất ngờ tăng lên. Cô lập tức nắm chặt lấy cánh tay Giang Thần Hợi, suýt chút nữa đã hét lên, điểm tâm trong miệng ăn vào cũng không nghe mùi vị gì.

Bác trai... Hức... Bác trai... Sao có thể như vậy... Bác gái còn ở bên cạnh... A... Quá nhanh... Phía sau muốn hỏng rồi... Huhu... Cứu mạng...

"Ngon không?" Giang Thần Hợi ác ý cố tình nghiền nát tử cung cô.

Giang Bích Nhân cố nén lại âm thanh rên rỉ, run giọng nói: "Ngon lắm..."

Giang Thần Hợi đột nhiên quay qua nói: "Mẹ, hình như Nhân Nhân không thoải mái, con đưa em ấy về phòng trước"

Nói xong, liền ôm Giang Bích Nhân sải bước lên lầu.

Cô gái vội vàng kẹp lấy eo Giang Thần Hợi, khi đi lên cầu thang, dưới sự rung lắc chấn kinh của đối phương, Giang Bích Nhân cứ vậy mà cao trào.

Sau khi ôm Giang Bích Nhân vào phòng, Giang Thần Hợi đã gấp không chờ nổi mà hung hăng đưa đẩy, cho đến khi côn th*t vùi sâu vào trong tử cung cô bắn ra.

Giang Thần Hợi sảng khoái rút lui, Giang Bích Nhân mất đi lực chống đỡ tê liệt ngã xuống giường. Vào lúc cô còn đắm chìm trong cơn khoái cảm thì bác trai đẩy cửa tiến vào, ông không nói gì, chỉ bước tới dang rộng hai chân cô ra, Giang Bích Nhân kêu khóc kháng cự: "Không được... Ô ô... Còn cao trào... A a a... Không thể... Ô... Không thể làm được..."

Bác trai ôn nhu nói: "Nhân Nhân có thể" Sau đó vừa thao vừa bế bổng cô lên, Giang Thần Hợi ngầm hiểu, rút trứng rung ở trong hậu huyệt cô ra, nhắm ngay nhục động ấn xuống.

Giang Bích Nhân cảm thấy bản thân thật mau sẽ bị hai căn côn th*t to lớn kia thao chết. Cao trào một đợt rồi một đợt liên tục đánh tới, nhiều không đếm xuể, đem toàn thân cô gái hoàn toàn bao phủ, trong tâm trí cô hiện giờ trừ bỏ khoái cảm vô tận thì hẳn là không còn gì nữa.

Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng cô, từ bên ngoài truyền đến giọng nói của bác gái: "Nhân Nhân, con không sao chứ?"

Huyệt động trước sau cùng lúc căng thẳng siết chặt, thiếu chút nữa đã khiến cho hai người đàn ông bắn ra.

Ngay lập tức, sau khi hai người đàn ông hoà hoãn liền bắt đầu ăn ý cuồng mãnh đâm chọc, giống như muốn trừng phạt cô.

Giang Bích Nhân run rẩy muốn đáp lại, nhưng khi mở miệng chỉ toàn tràn ra âm thanh rên rỉ dâm mị, căn bản không thể trả lời người kia.

Mà bác gái ở bên ngoài không nghe thấy hồi âm, cũng liền rời đi.

Mãi cho đến tận 12 giờ tối, hai người bọn họ mới tạm thời buông tha cho cô, một trước một sau lần lượt rời khỏi phòng cô.

Chuyện như thế này ở trong kỳ nghỉ đã không biết đã xảy ra bao nhiêu lần, mỗi một góc trong ngôi nhà của bác trai đều lưu lại dấu vết của ba người bọn họ.

Những lúc bác gái ở nhà, có đôi khi là ở trong phòng ngủ Giang Bích Nhân, hay phòng làm việc của bác trai, đều thành "chiến trường" của ba người bọn họ.

Có lần anh họ tăng ca không trở về, bác trai liền kêu cô qua thư phòng của ông.

Bác trai ngồi ở trên ghế làm việc, cô ngồi trên người ông, đang lúc cao trào, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ: "Nguyệt Vân, em có chuyện muốn nói với anh"

Người đàn ông ở một bên tàn nhẫn thao cô, một bên đáp: "Được, chờ một chút"

Giang Bích Nhân sung sướng run lên. Mà bác trai lúc này "ba" một tiếng, đem côn th*t còn cương cứng rút ra, huyệt nhỏ cũng theo đó phun ra lượng lớn dâm thuỷ.

Hai mảnh môi âm hộ không ngừng mấp máy, đầu óc cô hiện tại đã chứa đầy khoái cảm, căn bản không chú ý đến bác gái đang ở bên ngoài chờ đợi. Tay chân linh động quấn chặt lấy người bác trai, đưa tiểu huyệt nhắm ngay côn th*t muốn ngồi xuống, nhẹ giọng quyến rũ: "Bác trai... Còn chưa có bắn ra... Ân a... Muốn ăn tinh dịch của bác trai... Ô... Muốn... Ân a... dương v*t tiến vào... Ân a... Huyệt nhỏ thật ngứa..."

Người đàn ông tát lên mông cô một phát: "Đừng phát tao, đợi lát nữa ta sẽ thỏa mãn con"

Sau đó ấn cô xuống dưới gầm bàn, rồi nói vọng ra với người ngoài cửa: "Vào đi"

Bác gái đẩy cửa tiến vào cùng bác trai nói cái gì đó, Giang Bích Nhân hoàn toàn không chú ý tới. Cô trốn dưới gầm bàn, nhìn đến vật thể cứng rắn đứng thẳng, cô không chút do dự há mồm nuốt nó.

Chỉ là sau khi ăn vào, cô mới mơ hồ ý thức được có hơi không đúng... Bác gái đang ở đối diện, vậy mà cô lại vụng trộm ăn dương v*t của bác trai...

Nam căn thô tráng được khoang miệng mềm mại ấm áp bao bọc, cũng đã vô cùng sung sướng. Nhìn gương mặt người vợ đối diện, côn th*t phía dưới lại cắm vào sâu trong khoang miệng cô cháu gái, loại kích thích tinh thần này thậm chí còn muốn vượt qua cả cơ thể.

Ngay khi bác gái vừa đi, Giang Bích Nhân liền được người đàn ông kéo lên, sau đó đưa dị vật nhắm thẳng vào tiểu huyệt.

Giang Bích Nhân lớn giọng rên rỉ: "Bác trai... Ân a... Thao chết con... A a a... Dùng đại dương v*t thao chết con... Ân a a... Thật thoải mái..."

Hai người ở trong thư phòng làm tới nửa đêm, cuối cùng cô gái nhỏ bị đút cho một bụng tinh dịch rồi mới trở về phòng chính mình.

Ngoại trừ lần đó, còn có một lần kích thích hơn nữa. Đêm hôm đó bác trai nhắn tin cho cô, yêu cầu cô đừng mặc quần áo đi đến phòng ông.

Giang Bích Nhân đấu tranh một hồi, nhưng cuối cùng vẫn do dự để cơ thể trần trụi bước ra khỏi cửa.

Mặc dù nói mọi nơi trong nhà đều đã làm qua rồi. Nhưng việc khoả thân đi đi lại lại trên hành lang, vẫn khiến cô cảm thấy có chút không được tự nhiên...

Cô nhịn không được bắt đầu oán trách, bác trai cũng thật là... Đây là cái yêu cầu quái đản gì vậy a...

Sau đó cô nhẹ nhàng đẩy ra cửa phòng bác trai, nhỏ giọng đi đến bên mép giường. Thấy bác gái còn đang nằm ngủ bên cạnh.

Người đàn ông xốc chăn lên, phơi bày bộ phận giữa háng, nhẹ giọng nói: "Nhân Nhân, mau lên"

Giang Bích Nhân hơi hơi đỏ mặt: "Bác gái còn ở bên cạnh, bác trai, hiện tại không được..."

"Con cũng đã đến đây rồi, đừng nói lung tung nữa, hưm?" Bác trai dịu dàng nói, nhưng động tác trên tay lại rất thô bạo. Trực tiếp đem Giang Bích Nhân kéo lên người ông, sau đó vươn ra ma trảo xoa bóp nhào nặn âm đế: "Tiểu huyệt đều đã ướt thành như vậy, con không muốn ăn dương v*t của bác trai sao?"

Giang Bích Nhân khó chịu vặn vẹo mông nhỏ, cô xấu hổ đỏ mặt, giọng nói rì rì như muỗi kêu trả lời: "Muốn..."

"Con còn không tự mình ngồi lên?"

Giang Bích Nhân tựa hồ cảm nhận được sự trống rỗng ở sâu trong lỗ nhỏ. Cô hơi chút do dự, cuối cùng hạ quyết tâm leo lên khóa ngồi trên người bác trai, nhắm ngay cự vật to lớn, chậm rãi ngồi xuống.

Tuy nói trước đây cũng đã từng chơi qua trong phòng bác trai, nhưng cùng hôm nay không giống nhau. Bác gái còn ngủ ở bên cạnh a... Huhu... Lá gan của bác trai cũng thật lớn... Nếu bị phát hiện thì làm sao bây giờ...

Giang Bích Nhân vô cùng khẩn trương, tiểu huyệt căng thẳng đến mức loay hoay nửa ngày cũng chỉ mới đi vào được một cái quy đầu.

Bác trai dứt khoát đứng dậy, bắt lấy mông cô ấn xuống, đồng thời đẩy mạnh thân dưới, côn th*t cuối cùng mới có thể cắm vào nhục động.

Giang Bích Nhân cắn môi ngăn chặn âm thanh rên rỉ, từng chút từng chút đem cự căn thô tráng nuốt vào chỗ sâu nhất, đâm thẳng tới miệng tử cung.

Dùng tư thế này thao một hồi, bác trai đem Giang Bích Nhân đẩy vào trên giường. Tách hai chân cô ra, từng cái từng cái mạnh mẽ va chạm miệng tử cung. Dưới sự tấn công dồn dập của côn th*t, miệng tử cung rốt cuộc cũng bị khai mở, người đàn ông đem nửa cây dương v*t còn sót lại cắm thẳng vào bên trong.

Giang Bích Nhân run rẩy cao trào, cô phải cố gắng cắn chặt lấy gối bao mới có thể ngăn chặn âm thanh xấu hổ sắp thoát ra.

Bác trai đâm vào càng lúc càng sâu, hơn nữa còn rất cuồng bạo. Giang Bích Nhân nhận thấy chiếc giường cũng không chịu đựng nổi mà rung rinh, cô hiện tại vô cùng căng thẳng, chỉ sợ trong chốc lát người bên cạnh sẽ đột nhiên tỉnh lại.

Cô nhỏ giọng nhắc nhở người đàn ông: "Nhẹ... Ân a... Nhẹ chút... Ha a... Đừng... Ân a... Đừng đem bác gái đánh thức..."

Người đàn ông cười nhẹ: "Để cho bà ấy tỉnh dậy xem con dâm đãng như thế nào, nửa đêm nửa hôm chạy đến trên giường bác trai cầu thao"

"Mới... Ân a... Mới không có..." Rõ ràng là ông phát tin tức kêu cô qua mà...

Người đàn ông giống như máy đóng cọc, tốc độ mạnh mẽ nhanh chóng, nhiều lần thâm nhập tiểu tử cung, nhục huyệt mẫn cảm đã cao trào qua mấy lần bị thao đến "phốc phốc" phun nước, từ nơi giao hợp của hai người tràn ra hỗn tạp âm thanh dâm mỹ, càng lúc càng trở nên kịch liệt, ở trong không gian yên tĩnh nghe vào đặc biệt rõ ràng.

Giang Bích Nhân sung sướng xen vào đó là cảm giác lo lắng sợ hãi, khiến cô không ngừng cao trào. Lý trí nhanh chóng bị khoái cảm dần dần gột rửa, cô mơ mơ màng màng, thậm chí quên mất phải kìm nén thanh âm quái dị.

"Ân a a... Bác trai... Quá nhanh... Ô ô... Quá nhanh... Ân a... Sắp bị dương v*t thao chết... Ô ô... Tử cung muốn nát..."

"Tiểu tao hóa, kêu lớn tiếng như vậy, không sợ đem bác gái con đánh thức sao?"

"Ân a a... Bởi vì... Hô a... Đại dương v*t làm quá thoải mái... Ân a a... Nhịn không được... A a... Bác gái... A a... Con xin lỗi... dương v*t bác trai thật tuyệt... Ân a a... Con rất thích..."

Người đàn ông bị lời nói của Giang Bích Nhân kích thích không nhẹ, ở trong tử cung cô thọc vào rút ra mười mấy cái, sau đó đem côn th*t chống lên tử cung cô bắn ra.

"A a a... Nóng quá... Ô... Thật trướng... A a a... Tử cung lại bị bác trai rót đầy Ô... Muốn mang thai... Ô ô... Ở trước mặt bác gái... Ân a... Mang thai đứa nhỏ của người... Ô ô..."

Người đàn ông bị bộ dáng tao lãng của cô kích thích, thay đổi đủ loại tư thế ở trên người cô phát tiết cả đêm. Đến buổi sáng ngày hôm sau, Giang Bích Nhân mang theo cơ thể yếu ớt cùng với hai chân run rẩy trở về phòng chính mình, vừa di chuyển một bước đục dịch liền theo đó chảy xuống. Cơ thể trần trụi rải đầy vết tích ái muội, đầu v* sưng đỏ nhô cao, bầu vú tuyết trắng cùng với mông vểnh đều bị để lại nhiều dấu niết xoa chồng chéo lên nhau, còn những dấu hôn tím xanh thì không cần phải nói. Thoạt nhìn so với kỹ nữ còn muốn hạ tiện hơn.


...


Giang Bích Nhân suy đoán bác trai chắc chắn là đã động tay động chân, bằng không thì khi hai người họ làm kịch liệt như vậy, bác gái khẳng định đã sớm bị đánh thức.


Từ đó về sau, rất nhiều lần bác gái còn ngủ bên cạnh, Giang Bích Nhân liền lén lút chạy đến phòng bác trai, cùng ông ấy quan hệ.


Một kỳ nghỉ hỗn loạn chậm rãi trôi qua như vậy, Giang Bích Nhân hầu như mỗi ngày đều được côn th*t lấp đầy, có khi là một cây, cũng có khi là hai cây. Cô đắm chìm trong niềm vui tính ái, đã sớm đem bài tập ném qua một bên, cuối cùng vẫn phải nhờ anh họ giúp đỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK