• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Dưa Xanh

- --

Giang Bích Nhân có cảm giác mọi người xung quanh đều đang hướng lực chú ý về phía bên này, cô xấu hổ dúi đầu vào trong hỏm cổ người đàn ông, phía dưới ẩn nhẫn chịu đựng hắn ta rung lắc đưa đẩy, đâm chọc miệng tử cung.

"Chậc chậc, sướng hay không? Mọi người đều đang nhìn em, không biết là có nhìn ra được, ở đây có một tiểu tiện nữ, trước mặt nhiều người như vậy mà dám không mặc quần lót, còn đang bị người ta thao đâu"

Giang Bích Nhân nghe lời nói của hắn ta xấu hổ ưm một tiếng, tiểu huyệt cũng càng ra sức kẹp chặt, miệng tử cung tham lam ra sức mút lấy quy đầu.

Hắn sung sướng hừ nhẹ, ôm cô ngồi xuống ghế chờ trên ga tàu điện ngầm, để cô khóa ngồi trên người hắn, với tư thế này giúp hắn tiến vào càng sâu hơn, quy đầu chuyển động một vòng nghiền nát miệng tử cung, không bao lâu đã lần nữa khai phá rào chắn ngăn cản, quy đầu thô cứng mạnh mẽ khảm sâu vào bên trong.

Giang Bích Nhân nhỏ giọng nức nở, gắt gao bắt lấy cánh tay người đàn ông, há mồm nghiến chặt cổ áo hắn. Bên tai còn nghe tiếng bước chân vội vã rối loạn cùng âm thanh nói chuyện bao trùm, cảm giác kích thích khi làm chuyện xấu khiến cô thật mau đã không thể nào chịu nổi, cả người run rẩy đạt tới cao trào.

Ô ô... Làm sao bây giờ... Ở trước mặt nhiều người như vậy bị thao tử cung... Còn không khống chế được mà cao trào... Ô ô...

Nước mắt xấu hổ thi nhau chảy xuống, cô gắt gao chôn mặt trong hỏm cổ hắn ta, nhất nhất không dám ngẩng đầu.

Người đàn ông cười vang, đối với tiểu huyệt yếu ớt còn run rẩy không có nửa điểm thương tiếc, tiếp tục nắm lấy eo cô tàn nhẫn ấn xuống. côn th*t mạnh mẽ từng tấc từng tấc thâm nhập, thẳng tới khi quy đầu hợp với hơn nữa cây dương v*t cắm vào trong tử cung. Giang Bích Nhân không chống đỡ nổi, cả người đột nhiên kích động run rẩy, người đàn ông cảm giác được tử cung cô không ngừng co rút, tham lam mút lấy dương v*t của hắn ta, d*m thủy phun ra bị gậy lớn chặn lại cất chứa bên trong tử cung. Hắn nghiễm nhiên biết cô gái nhỏ vừa mới nghênh tiếp một đợt cao trào, lần cao trào trước đó không bao lâu đã bị cuốn vào một vòng cao trào khác.

Người đàn ông nương theo váy che khuất đỉnh côn th*t vào trong thân thể cô dùng sức đâm chọc, chinh phạt tứ phía, đem bụng nhỏ theo các phương hướng đâm chọc của côn th*t làm ra các hình dạng bất đồng.


Giang Bích Nhân đem đầu vùi sâu vào cổ người đàn ông, sắc mặt ửng hồng câu nhân, hai mắt rưng rưng, bắt lấy cánh tay người đàn ông, cảm giác cơ thể không thể nào khống chế được, quy đầu cứng rắn không chút lưu tình chà xát vách tử cung non mềm, không tới vài cái cô lại có cảm giác muốn cao trào.

"Không được... Ô ô... Cầu xin anh... Cầu anh buông tha cho tôi... Ách a..." Giang Bích Nhân ở bên tai người đàn ông nhỏ giọng cầu xin.

Nhưng hắn nửa điểm thương hại cũng không có, duỗi tay đem Giang Bích Nhân ấn xuống, đồng thời hung hăng phối hợp đỉnh mạnh về phía trước, côn th*t cắm tới độ sâu trước nay chưa từng có. Cả người Giang Bích Nhân run run, cô lắc đầu cự tuyệt, lại bị đẩy lên đầu sóng cao triều đáng sợ, cô gắt gao cắn chặt lấy cổ áo của hắn ta, sợ hãi vừa mở miệng liền sẽ phát ra âm thanh xấu hổ. Nam nhân bắt lấy eo cô chuyển động với biên độ nhỏ, quy đầu dùng sức nghiền nát vách tử cung mẫn cảm.

Không biết qua bao lâu, Giang Bích Nhân vẫn còn trầm luân trong khoái cảm nhục dục, đầu óc nhất thời đình trệ, thẳng tới khi người đàn ông đỉnh dương v*t đút vào chỗ sâu nhất, đem tinh dịch rót đầy tử cung cô.

A~... Thật nóng!... Ô... Bị tinh dịch bắn đầy tử cung... Thật, thật là thoải mái a a a...

Giang Bích Nhân sung sướng trợn trắng mắt, khóe miệng trào ra nước miếng, toàn thân kịch liệt co rút không thôi.

Liên tục bị bắn tận hai lần, hỗn hợp tinh dịch cùng d*m thủy tất cả đều bị dồn ép vào trong cổ tử cung, bụng nhỏ không chịu nổi áp bách đã bắt đầu hơi hơi gồ lên.

Người đàn ông kéo cà vạt trên cổ áo cô xuống, chậm rãi đem dương v*t rút ra, hỗn hợp dâm dịch không có gì ngăn cản nhanh chóng tràn ra ngoài, nhưng ngay sau đó đã bị hắn ta dùng cà vạt cuộn tròn lại lấp kín cửa huyệt.

Hắn vỗ vỗ mông cô nói: "Có thể đứng lên không?"

Giang Bích Nhân mềm mại ngã xuống trên người hắn, nói không nên lời.

Người đàn ông cười một tiếng, đem cơ thể suy yếu vô lực của cô bế lên.

Giang Bích Nhân mơ màng không biết cô như thế nào mà có thể rời khỏi trạm tàu điện ngầm. Thời điểm hoàn hồn cô đã thấy mình ở trong phòng khách sạn, bị người kia ném lên giường lớn.

Người đàn ông đè lên người cô tách hai chân cô ra, tiểu huyệt đỏ bừng sưng tấy không có gì che chắn hoàn toàn lộ ra trong không khí, cà vạt bị nhét vào trong tiểu huyệt lúc nãy được hắn lôi ra, tức khắc, từng luồng đục dịch dâm mỹ không ngừng tuôn trào, kích thích Giang Bích Nhân rên rỉ một tiếng.

Nam nhân vỗ vỗ phần bụng gồ lên của cô, bẻ ra hai cánh hoa kiều diễm, chậc chậc hai tiếng: "Tiểu huyệt thật là tham ăn nha, ăn tới lớn bụng như vậy. Em nói xem chính mình có bao dâm đãng"

Giang Bích Nhân xấu hổ nhắm chặt mắt lại.

"Không nói đúng không?" Hắn ta không chờ tới cô trả lời, liền thô bạo một phát đánh vào tiểu huyệt, trong căn phòng yên tĩnh vang lên một tiếng "bang" giòn tan.

Giang Bích Nhân bị hắn đánh tới hạ thân tê mỏi, vừa đau nhưng cũng vừa sướng, hai phiến môi âm hộ rõ ràng đã sưng lên. Mà nam nhân hiển nhiên không có vừa lòng, hắn bẻ ra hai mảnh hoa môi ướt át, đem âm đế lộ ra, sau đó một phát lại một phát không ngừng đánh lên.

Người đàn ông đánh một cái Giang Bích Nhân lại hét lên một tiếng, nước mắt như vỡ đê không ngừng rơi xuống, âm đế mẫn cảm nào chịu được nam nhân tra tấn, tiểu huyệt vừa mới cao trào tức khắc phun ra một cỗ d*m thủy. Mà hắn ta giống như không biết chán tiếp tục đánh lên, càng đánh càng hăng, khiến nhục huyệt mẫn cảm cuồn cuộn dịch thủy.

Chờ tới khi nam nhân quyết định kết thúc một trận tra tấn, môi âm hộ cùng âm đế đều đã biến thành một màu đỏ ửng, đặc biệt là âm đế sưng lớn, nhìn vô cùng đáng thương.

Hắn ta dùng sức nhéo nhéo âm đế, tàn nhẫn mà xoay một vòng.

Cái cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng điên dại đan xen lẫn nhau, khiến cô liên tục kêu thảm, thịt đùi không ngừng run lắc dữ dội, trên mặt lấm lem nước mắt, cô thét chói tai run rẩy phun ra chất dịch trong suốt.

Người đàn ông vỗ vỗ mặt Giang Bích Nhân: "Sướng hay không hử?"

Hai mắt Giang Bích Nhân trống rỗng vô thần, thân thể run run, không làm ra được phản ứng gì.

Nam nhân cười lạnh, đem Giang Bích Nhân xoay lại, để cô quỳ bò trên giường, nâng mông lên. Sau đó thúc dương v*t cắm vào hoa huy*t sưng đỏ, từng tấc từng tấc thâm nhập huyệt thịt run rẩy, côn th*t thô to giống như một cây gậy nóng bỏng bén nhọn, Giang Bích Nhân cảm giác chính mình giống như bị thứ đồ chơi đáng sợ đó chém ra thành hai nửa.

"A a a a - -!" Giang Bích Nhân lúc này rốt cuộc cũng có phản ứng, siết chặt lấy khăn trải giường, phát ra một chuỗi tiếng thét chói tai: "Quá sâu... Ô ô... Muốn chết... Ân a a... Nhẹ chút..."

Quy đầu cứng rắn thô bạo dồn ép miệng tử cung, mỗi lần cắm vào đều phải tiến sâu vào bên trong mới vừa ý buông tha.

Người đàn ông phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, dương v*t ở trong tử cung mạnh mẽ đâm chọc. Một tay thô bạo vói về phía trước kéo mạnh áo sơ mi của cô, bắt lấy bầu vú đầy đặn dùng sức xoa nắn, một tay luồn xuống hạ thân cô, tiếp tục tra tấn âm đế.

"Ô ô... Không được... Âm đế không được... A a a... Tử cung... Ô... Sắp bị chọc xuyên... Muốn chết... A a a..."

Từng luồng kích thích mãnh liệt thi nhau đánh tới, Giang Bích Nhân cảm giác chính mình sắp điên rồi, tiểu huyệt run rẩy co rút cao trào không ngừng, cô lung tung kêu loạn, tới chính mình nói cái gì cũng không biết.

Người đàn ông cứ giữ tư thế này tàn nhẫn đâm chọc, thời điểm sắp tới cực hạn. Hắn đem Giang Bích Nhân lật qua, tách hai chân cô ra, căn dương v*t lại lần nữa cuồng dã thao tiến tử cung, hai tay bắt lấy cặp vú đầy đặn mạnh mẽ xoa bóp, sau đó rút ra một bàn tay vỗ vỗ mặt Giang Bích Nhân: "Tiểu tao hóa, nhìn xem tôi là ai?"

Đầu óc cô trì độn không rõ, ngước nhìn về phía vật thể đang đè lên người cô. Người đàn ông không biết từ khi nào đã tháo bỏ mũ cùng khẩu trang, ngắm nhìn gương mặt tuấn mỹ phong lưu của hắn ta.

Giang Bích Nhân lập tức mở to mắt.

"Anh, anh họ?!"

Giang Thần Hợi cười nhẹ: "Ai nha, thế nào, dương v*t của anh trai ăn không tồi đúng không?"

Như, như thế nào lại là anh họ?!. Truyện Huyền Huyễn

Giang Bích Nhân nhất thời không tiếp thu được, đầu óc rối loạn. Nhưng là Giang Thần Hợi giống như không quan tâm cô nghĩ gì, một bên thay đổi đa dạng phương thức nghiền nát tiểu tử cung mẫn cảm, một bên không ngừng lôi kéo chà đạp âm đế, khoái cảm kịch liệt thật mau đã khiến đầu óc cô nhanh chóng loạn thành một đoàn hồ nhão.

"Anh trai muốn bắn nha" Giang Thần Hợi đỉnh đỉnh tử cung cô trưng cầu ý kiến: "Muốn tôi rút ra hay không, nếu bắn vào sẽ có khả năng mang thai a?"

Giang Bích Nhân hai mắt đẫm lệ mê mang, tử cung gắt gao cắn chặt lấy côn th*t không bỏ, khoái cảm đánh sâu vào đại não khiến thần trí cô hoàn toàn hôn mê, nghe được Giang Thần Hợi nói muốn rút ra, cô vội vàng lắc đầu ngăn cản: "Không, không được a... Tiểu huyệt... Tiểu huyệt muốn đại dương v*t... Ân a a... Bắn vào a... Tất cả đều bắn vào... Ân a... Muốn mang thai... Đứa nhỏ của anh trai..." Giang Bích Nhân hàm hồ nói loạn, tới chính mình nói cái gì đều mơ mơ hồ hồ không rõ, chỉ là quẫn bách muốn ngăn cản Giang Thần Hợi đem nam căn rút ra.

Giang Thần Hợi nheo lại đôi mắt, khóe miệng hơi hơi câu lên, hung hăng gảy nhẹ âm đế sưng đỏ: "Được thôi, tiểu tao hóa, tất cả đều nghe em"

Hắn ấn Giang Bích Nhân nhanh chóng ra vào mười mấy cái, liền đem cự căn to lớn chôn sâu vào bên trong, thứ đồ chơi đó kịch liệt nhảy lên vài cái, mã mắt mở ra, từng luồng tinh dịch mạnh mẽ phun vào trong vách tử cung non mềm mẫn cảm.

"A a a a!... Quá sung sướng... Tử cung bị bắn thủng a a a... Thật nóng... Ô ô... Trướng quá a... Sướng chết... Ô a a... Quá nhiều..."

Giang Bích Nhân thét chói tai, ở tiểu huyệt còn đang cao trào run rẩy đồng thời một cỗ nước tiểu vàng nhạt cũng từ nơi đó không khống chế được phun ra.

Thời điểm Giang Thần Hợi đem dương v*t thối lui, tiểu huyệt cô còn đang "tí tách tí tách" chảy ra nước tiểu.

"Sướng sao?" Giang Thần Hợi vỗ vỗ mặt Giang Bích Nhân, cô yếu ớt nằm xụi lơ trên giường, thân thể run run nhè nhẹ, đùi mở ra, hỗn hợp chất lỏng dâm mỹ không có rào chắn ngăn cản thuận lợi theo đó chảy xuống.

Giang Bích Nhân sắc mặt ửng hồng, không ngừng thở dốc, hơn nửa ngày mới hoà hoãn lại được, cô gái nhỏ vô cùng xấu hổ mà đem đầu vùi vào trong gối.

Thế nhưng, thế nhưng bị anh họ thao tới không khống chế được... Ô... Thật là quá mất mặt mà...

"Cọng cỏ nhỏ, anh còn tưởng rằng em là đứa bé ngoan đâu, không nghĩ tới lại dâm đãng như vậy nha? Trách không được nói cọng cỏ nhỏ trời sinh chính là bị nam nhân chơi đùa nha"

Giang Bích Nhân xấu hổ không nói nên lời, giống như đà điểu nhất nhất chôn đầu vào trong gối nhỏ.

Giang Thần Hợi vỗ vỗ người cô trêu ghẹo: "Em nói xem anh trai phục vụ thế nào, có vừa lòng không?"

Thấy Giang Bích Nhân không nói lời nào, Giang Thần Hợi tà ác vươn ra ngón tay khoái đảo tiểu huyệt: "Không trả lời, anh liền tiếp tục thao em"

Giang Bích Nhân nghe vậy rốt cuộc cũng có phản ứng, cô đỏ mặt lắc đầu: "Không, không được, thật sự không còn sức nữa..."

Giang Thần Hợi phì cười: "Cuối cùng cũng chịu nói chuyện với anh rồi, hưm?" Nói xong hắn ta cuối người, áp môi mình lên môi cô, đầu lưỡi như rắn nước càn quét mọi ngóc ngách trong khoang miệng, dùng sức mút tới khi hai cánh môi căng mọng sưng đỏ, xem cô giống như sắp hít thở không thông mới vừa ý buông ra.

Giang Bích Nhân thở hồng hộc khó khăn nuốt vào từng ngụm khí.

Giang Thần Hợi ôn nhu vuốt ve tóc cô: "Anh trai thao em có sướng hay không?"

Giang Bích Nhân đỏ bừng mặt, giọng rì rì như muỗi kêu trả lời: "Sướng..."

Giang Thần Hợi cười cười: "Nếu sướng, thì về sau anh trai nhất định sẽ càng cố gắng thỏa mãn em"

Giang Bích Nhân có chút không được tự nhiên, quay đầu sang chỗ khác: "Nhưng, nhưng anh chính là anh họ của em a..." Cô vẫn cảm thấy cùng anh họ làm loại chuyện này cứ có gì đó không được tốt lắm...

Giang Thần Hợi cười: "Đều đã bị anh bắn cho đầy một bụng tinh, còn ở đây làm ra vẻ cái gì? Hừ? Chuyện nên hay không nên thì đều đã làm rồi, một lần cùng với một trăm lần có gì khác nhau đâu?"


Giang Bích Nhân mơ mơ màng màng, cảm thấy lời hắn ta nói vô cùng có đạo lý.


Giang Thần Hợi lại ôn nhu nói: "Được rồi, để anh trai giúp em tắm rửa" Sau đó không nói hai lời liền bế cô vào phòng tắm.


Tiểu huyệt Giang Bích Nhân bởi vì túng dục quá độ mà trở nên sưng đỏ lợi hại, Giang Thần Hợi giúp cô tắm rửa xong, lại còn tốt bụng bôi thuốc mỡ cho cô.


Giang Bích Nhân thật sự quá mệt mỏi, từ phòng tắm trở ra, liền ngả vào trên giường khách sạn ngủ tới quên trời đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK