• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Dưa Xanh

- --

Trong thời gian diễn ra đại hội thể thao, Giang Bích Nhân cùng Cố Nam Sơn đều đã được điên cuồng buông thả mấy ngày, mỗi ngày đều thay đổi một loại phương pháp làm tình khác nhau.

Cho đến khi đại hội thể thao kết thúc, trường học lại trở về như lúc trước, Giang Bích Nhân cũng tiếp tục quay về chuỗi ngày học đau khổ.

Tuy nhiên, không bao lâu nữa đã đến tháng 11. Mặc dù cô được nghỉ 7 ngày nhưng cũng đồng nghĩa là phải đối mặt với rất nhiều bài tập, nhưng nói như thế nào thì so với đi học vẫn tốt hơn.

Sau khi Giang Bích Nhân về nhà, đột nhiên ý thức được một việc, từ trước kỳ nghỉ hè đến bây giờ Giang Phong Nhứ vẫn luôn không về nhà, tính ra cũng được hơn bốn tháng rồi. Chị ấy hẳn là không gặp chuyện gì đi...

Giang Bích Nhân cau mày, không khỏi có chút lo lắng. Tuy rằng quan hệ giữa cô và chị gái không tốt, nhưng dù sao cũng là chị em ruột thịt. Mặc kệ như thế nào, cô cũng không mong chị gái mình xảy ra chuyện gì.

Giang Bích Nhân không có số điện thoại của chị gái, nên sau khi suy nghĩ cô liền quyết định gọi cho anh họ.

Sau một vài tiếng bíp, cuộc gọi đã được kết nối.

"Cọng cỏ nhỏ, nhớ anh sao?" Giọng nói của Giang Thần Hợi luôn mang theo vẻ phong lưu ngả ngớn.

Trong lòng Giang Bích Nhân có việc nên không có tâm trạng cùng đối phương đùa giỡn, vì vậy trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Anh trai, anh biết chị gái em hiện tại ở đâu không? Trước kỳ nghỉ hè tới giờ em chưa từng nhìn thấy qua chị ấy, cũng đã hơn bốn tháng rồi chưa về nhà. Chị ấy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

"Giang Phong Nhứ sao?" Giang Thần Hợi vuốt cằm: "Em ấy hẳn là không có việc gì, cách đây một khoảng thời gian anh có nghe nói em ấy đang mang thai, còn gần đây như nào thì anh không biết."

Giang Bích Nhân thật sự có chút lo lắng: "Anh à, anh có số điện thoại của chị gái em không, anh gọi điện thoại hỏi chị ấy? Nếu đã mang thai thì sao còn ở một mình bên ngoài, như vậy rất không an toàn nha."

"Được thôi, để anh liên lạc." Giang Thần Hợi đồng ý, sau đó lại nói: "Tối nay em đến nhà anh đi, anh sẽ nói cho em biết kết quả. Chuyện của chị gái em không phải chỉ dăm ba câu là nói được."

Giang Bích Nhân sốt ruột, cũng không suy nghĩ nhiều liền nhanh chóng đồng ý luôn.

"Được rồi, một tiếng nữa anh đến nhà đón em đi."

Sau khi cúp điện thoại, Giang Bích Nhân nghĩ đến chuyện của chị gái liền mặt ủ mày chau, chị gái cô hiện tại chính là thai phụ, phụ nữ mang thai rất yếu ớt, nhất định phải được bảo vệ cẩn thận. Nhưng chị gái cô còn chưa trở về, ít ra về nhà cũng có thể nhờ người tới chăm sóc... Lúc này chị gái cô đang làm gì ở bên ngoài? Có thể gặp nguy hiểm hay không?


Lung tung rối rắm mà suy nghĩ, Giang Thần Hợi đã nhanh chóng lái xe lại đây.

Giang Bích Nhân ngồi trên xe Giang Thần Hợi, trong lúc đó hắn ta cũng có trêu chọc cô vài lần. Nhưng cô đang dồn hết tâm tư nghĩ đến chuyện của chị gái nên hoàn toàn không có tâm trạng, cô hung hăng trừng mắt nhìn Giang Thần Hợi, rồi hấc tay hắn ra: "Anh biết phân biệt nặng nhẹ hay không vậy?! Chị gái em sống chết chưa rõ, mà anh còn có tâm tình làm chuyện này?"

Giang Bích Nhân hiếm khi được bộc phát một lần.

Giang Thần Hợi ngoan ngoãn thu tay về, vẻ mặt đau khổ nói: "Tại vì cọng cỏ nhỏ quá đáng yêu, anh liền không nhịn xuống được, đừng giận mà."

Giang Bích Nhân trừng mắt liếc nhìn hắn, không có hứng thú cùng hắn ta đùa giỡn hỏi: "Anh biết chị gái em hiện tại thế nào không?"

Giang Thần Hợi nói: "Hẳn là không có chuyện gì đâu, phỏng chừng còn rất sung sướng nữa. Em coi cùng anh sẽ biết."

Tuy Giang Thần Hợi đã nói rõ ràng như vậy, nhưng Giang Bích Nhân vẫn không yên tâm, suốt dọc đường đi đều cau mày cho đến khi đến nhà đối phương.

Đây là căn hộ thông tầng mà Giang Thần Hợi mua để tiện cho công việc, không phải là nhà của bác trai.

Sau khi bước vào, Giang Thần Hợi biết rằng Giang Bích Nhân đang rất nóng vội, vì vậy nên hắn cũng không nói lời vô nghĩa, mà điều chỉnh chút máy móc, sau đó liền đem TV mở lên, nhìn Giang Bích Nhân nói: "Nhìn đi, tình hình hiện tại của chị gái em này."

Giang Bích Nhân hướng mắt về phía màn hình TV, đây là một căn phòng có diện tích rất lớn, bên trong là hình ảnh của một người phụ nữ mang thai cả người trần trụi, thoạt nhìn đã không ít tháng, bụng phồng lên thấy rõ, hai chân tách ra hình chữ M để lộ hoa huy*t đỏ thẫm.

Màn ảnh phóng to, nhắm ngay bộ phận sinh dục của người phụ nữ mà quay tới. Điều đầu tiên khiến cho người ta chú ý chính là âm đế sưng to bất thường, ước chừng dài khoảng ba bốn phân đỏ bừng rũ xuống. Hai mảnh môi âm hộ đầy đặn bị tách ra, phơi bày lỗ hoa ở giữa, vẻ ngoài thành thục màu đỏ thẫm, miệng huyệt đã được mở ra, thậm chí còn có thể nhìn thấy cả lớp thịt mềm bên trong.

Một bàn tay to lớn xuất hiện trên màn ảnh, nắm lấy âm đế kéo mạnh, thậm chí còn tàn nhẫn dùng móng tay hung hăng véo niết, xoay tròn theo vòng. Cuối cùng người nọ lấy ra một cái kẹp nhỏ kẹp chặt lấy âm đế, cùng với đó là âm thanh công tắc vang lên, giọng nam trầm khàn dò hỏi: "Sướng hay không?"

Đáp lại hắn là tiếng thét chói tai: "A a a ——! Sướng muốn chết... A a a... Quá sung sướng... Ưm a... Tao chó cái phải bị điện giật chết..."

Cơ thể người phụ nữ run rẩy kịch liệt, tiểu huyệt phun ra một bãi nước trong suốt.

"Nhanh thế mà đã cao trào, nhưng mà không có biện pháp, ai bảo chó gái chính là dâm đãng như vậy, nếu cứ cho điện giật, cô ấy có thể sẽ cao trào cho tới chết." Giọng nam cợt nhã giới thiệu, sau đó hình ảnh đột nhiên cắt thành hai giao diện. Một bên màn ảnh dừng ở bộ phận sinh dục, và bên còn lại kéo dọc theo bụng của người phụ nữ, lướt qua cặp vú to bự, sau đó dừng ở trên mặt cô: "Nhìn xem vẻ mặt của tao chó cái đi."

Giang Bích Nhân đã sớm có suy đoán trong lòng, nhưng vẫn không dám khẳng định, cho đến khi nhìn thấy gương mặt kia.

Khuôn mặt xinh đẹp bị dục vọng làm vặn vẹo, sắc mặt cô gái ửng hồng, hai mắt trắng dã, đầu lưỡi thè ra, nước bọt thuận thế theo khóe miệng chảy xuống.

Tuy rằng có vài phần khác lạ, nhưng đây xác thật là chị gái cô.

"Lớn lên thật không tồi, tao chó cái này hình như còn là sinh viên đại học. Tôi còn nghe nói đã sớm là nhà vệ sinh công cộng của cả trường rồi, có phải hay không hả tao chó cái?" Người đàn ông vỗ vỗ mặt Giang Phong Nhứ.

Người phụ nữ rên rỉ mà rách nát đáp lại: "Ưm a... Là... A a... Nhà vệ sinh công cộng của nam sinh... Chỉ cần muốn... A a a... Ai cũng đều có thể tới thao chó cái... Ưm... Chó cái thích nhất dương v*t..."

"Em đã cùng bao nhiêu nam sinh ngủ qua?"

"Ưm a... Nhiều quá... Không đếm được..."

"Khó trách dâm huyệt lại thành ra như vậy." Người đàn ông tiếp tục quay lại biểu tình trên mặt Giang Phong Nhứ: "Nói cho ông đây biết, em ngày thường làm nhà vệ sinh như thế nào?"

"A a a... Ở WC nam... Chỉ cần là đàn ông tiến vào... Đều có thể thao em... A a... Nữa đi... Ưm a... Sướng quá... A a... Muốn chết..."

Người đàn ông hướng ngay ngực Giang Phong Nhứ tát một phát thật mạnh: "Tao chó cái, nói cho rõ ràng, bọn họ như thế nào mà thao em?"

"A a a... Thao miệng em... A a... Thao dâm huyệt... A a... Còn có lỗ đít... Sau đó, bắn tinh vào bên trong... Ưm a... Rồi đi tiểu..."

"Chậc chậc, có bao nhiêu người bắn nước tiểu vào ba cái động của em?"

"Thật nhiều... Ưm a... Quá nhiều..."

"Bị trở thành nhà vệ sinh công cộng có cảm giác thế nào?"

"Ưm a... Siêu sướng... Thích bị nước tiểu bắn đến tử cung... A a... Xin anh bắn nước tiểu vào bên trong em..."

"Chậc chậc, trừ bỏ trường học hẳn là đã có không ít người thao em đi? Nói xem người lớn tuổi nhất là ai?"

"A a... 70 tuổi... Ưm a... Nông thôn gia gia... A a..."

"Ở... Ưm a... Ở ruộng... A a a... Bị gia gia... A a... Còn có đại thúc... Luân gian..."

"Thế còn nhỏ nhất thì sao?"

"Một hôm... Ưm a... Đến công viên... Chơi... A a... Đứa nhỏ... A a a... Mười tuổi... Ưm... Đại khái... A a a..."

"Nó liền ở công viên thao em hửm?"

"A a a... Là... Ưm a... Tao chó cái... A a... Quỳ... Bẻ ra dâm huyệt... Cầu nó tiến vào... Ha a... Đứa trẻ đó... Bắn cho chó cái... A a... Một thân nước tiểu..."

"Chỉ là đứa nhóc chưa trưởng thành mà cũng không tha, thật đúng là mẫu cẩu dâm tiện." Người đàn ông lại tấm tắc hỏi: "Vậy có bị kẻ ăn xin nào thao qua chưa?"

"Ưm a... Có... Bị nhặt mót... Nhặt mót gia gia... A a... Cùng với đại thúc... Luân gian... A a a..."

"Không nghĩ tới lại có thật nha, thật là tao có cái vừa dơ lại vừa dâm, tổng cộng có bao nhiêu người ăn xin đã luân gian em?"

"A a... Thật nhiều... Ưm a... Không biết... Ô a... Không đếm được... A a... Bị luân gian đã lâu... A a a... Cách đây cũng vài năm..."

"Thật là lợi hại, dương v*t của mấy kẻ ăn mày kia nếm lên như thế nào?"

"Ưm... Vừa xấu vừa dơ... A a..."

"Em thích không?"

"Thích... A a a..."

"Chậc chậc, thật là không tưởng tượng được. Chó cái bao nhiêu tuổi đã bị phá thân? Mà đê tiện thành như vậy?"

"Mười... Mười hai tuổi... Ưm... Bị cưỡng gian... A a..."

"Cảm giác thế nào?"

"Đau... Ưm a... Nhưng mà... A a... Sau đó... Số lần nhiều... A a a... Liền rất sướng..."

"Mấy người nói xem, chó cái này dâm như vậy." Người đàn ông nói: "Nãy giờ không biết đã cao trào bao nhiêu lần?"

Một giọng nam khác truyền tới: "Tôi đếm phỏng chừng có sáu lần, phía dưới tao chó cái phun nước không ngừng, cùng mất khống chế giống nhau."

Máy ảnh quay rõ hoa huy*t cho thấy nơi đó còn đang phun nước, khăn trải giường dưới thân cũng bị thấm ướt một mảng.

"Thưa khán giả, hôm nay chúng ta sẽ thao con chó cái mang thai dâm đãng này." Theo giọng nói kia, màn ảnh được kéo xa, năm người đàn ông toàn thân trần trụi mang mặt nạ xuất hiện: "Bữa tiệc loạn giao của chúng ta chính thức mở màn."

Lời nói vừa dứt, một người đàn ông đã đem côn th*t nhét vào trong miệng Giang Phong Nhứ, cô ta không chút kháng cự mà há to mồm nuốt xuống, đem căn dương v*t nuốt vào hơn phân nửa.

Người đàn ông đối xử với cô không hề thương tiếc, ấn đầu cô liền lập tức dũng mãnh ra vào, mỗi lần đều phải va chạm đến yết hầu.

Ở một bên khác có hai người đàn ông đang chơi đùa vú cô, mà dương v*t của bọn họ được Giang Phong Nhứ nắm ở trong tay loát động.

Dư lại hai người đàn ông, một người trong số đó hướng dương v*t giả thô to đáng sợ cắm vào trong hậu huyệt, mặt ngoài thứ đồ chơi kia nổi lên nhiều vết gồ ghề, quả thật giống như một cây gậy răng sói nguy hiểm đáng sợ, sau khi nhét vào, hắn ta còn làm trò trước mặt người xem mà đem điều khiển từ xa chỉnh lên nấc cao nhất.

Trong miệng Giang Phong Nhứ tắc một cây dương v*t, ngô ô kêu loạn, hoa huy*t lại lần nữa phun ra lượng lớn d*m thủy.

Mà người đàn ông đang chơi vú lúc này cô tấm tắc nói: "Tao hóa này phun sữa!" Màn ảnh nhanh chóng hướng tới nhũ tiêm đứng thẳng, sưng lớn phun ra sữa tươi.

Người đang cắm dương v*t giả lặng lẽ cười một tiếng, nói: "Mặt sau chó cái có phải rất sướng?"

Sau đó hắn chuyển hướng đem dương v*t thô to cắm vào tiểu huyệt đang phun nước của Giang Phong Nhứ, còn cùng lúc vươn ngón tay ra tiến vào khuyếch trương, nói: "Tao huyệt thật là rộng rãi, phải cắm vào hai căn dương v*t mới may ra thỏa mãn."

Một người đàn ông khác cũng tiến lại đây, sau khi qua loa khuếch trương, hắn cũng mau chóng đem dương v*t cắm vào.

Trên cơ thể có bao nhiêu cái động đều bị lấp kín, Giang Phong Nhứ sung sướng hai mắt trắng dã, d*m thủy nơi giao hợp không ngừng tràn ra, hiển nhiên là vừa mới cao trào chưa bao lâu.

"Này tao cẩu, miệng tử cung sắp bị thao hỏng rồi, có muốn trực tiếp cắm vào không."

"Anh sẽ đem đứa nhỏ kia thao chết trong tử cung đó."

"Ha ha ha, vậy cũng không tồi, trước tiên để nó cảm nhận một chút hương vị của dương v*t. Cũng không biết nó là con trai hay con gái đây."

"Có gì khác nhau đâu, con trai hay con gái chẳng phải đều có thể chịu thao hay sao. Bất quá nếu nó là con trai, thì lớn lên còn có thể thao tao mẫu cẩu."

Mấy người đàn ông cùng nhau cười lớn, tàn nhẫn xâm phạm ba cái động kia. Tiếp đó trước sau ở trên người Giang Phong Nhứ không ngừng bắn tinh.

Hơn nữa mấy người kia còn mang theo bút dạ đen, ở trên phần bụng nhô lên của Giang Phong Nhứ, cùng với đùi và vú viết những lời lẽ vũ nhục lung tung lộn xộn.

Đột nhiên có một người đàn ông lên tiếng: "Lúc nãy uống quá nhiều nước, bây giờ tôi muốn đi tiểu, tao chó cái, em định cho tôi tiểu ở đâu?"

"A a a... Tử cung... Ưm... Nước tiểu bắn vào tử cung... A a a..."

Người đàn ông ha ha cười: "Chó cái hiện tại chỉ sợ là đã quên mình đang mang thai."

"Cũng có khả năng là muốn cho đứa nhỏ uống nước tiểu, mẹ ruột của nó thích uống nước tiểu như vậy, đứa con chẳng phải cũng nên bồi dưỡng từ nhỏ sao."

Người đàn ông cười lớn, đem dương v*t cắm vào hoa huy*t rối tinh rối mù. Một lát sau mới vừa ý rút lui, hỗn hợp nước tiểu màu vàng cùng tinh dịch cũng theo đó chảy ra.

Mấy người đàn ông thay phiên tiểu vào ba cái động, không chỉ vậy mà còn cả lên người cô.

Cuối cùng không chỉ có âm đế, mà kẹp điện cũng được đặt trên hai đầu v* của Giang Phong Nhứ, hậu huyệt cũng bị lắp đầy bởi một cây dương v*t giả, sau đó người đàn ông đồng thời bật công tắc lên.

Giang Phong Nhứ lập tức trợn trắng mắt hét chói tai, hai bên nhũ tiêm cùng lúc phun sữa, mà tiểu huyệt bên dưới cũng không chịu nổi phun ra lượng lớn d*m thủy, liền như vậy một lúc sau, nước tiểu cũng không khống chế được mà phun ra.

"Ha ha, tao chó cái mất khống chế."

"Vì là chó nên ở đâu cũng có thể phóng uế là bình thường."

"Chậc chậc, vậy chúng ta tìm cho nó một con chó đực để lai giống đi." Người đàn ông vỗ vỗ mặt Giang Phong Nhứ: "Tao chó cái, trước kia đã từng bị dương v*t chó thao chưa?"

"Ưm a... Đã thao... A a... dương v*t chó rất tuyệt... Ha a..."

"Có vẻ như chó cái động dục đã chờ mong lắm rồi." Vừa nói, một con chó đen lớn đã được đưa lên: "Để cho chúng tôi quan sát phụ nữ mang thai như thế nào mà bị chó thao."

Sau khi hắc cẩu đi tới, nó đưa mũi lại gần tiểu huyệt Giang Phong Nhứ không ngừng ngửi ngửi. Sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm, kích thích đến Giang Phong Nhứ liên tục rên rỉ: "Ưm a... Cẩu lão công quá sướng... A a... Mau đến thao tôi... Ưm... Tao chó cái muốn... A a... Đại dương v*t của lão công..."

Liếm được một lúc, hai bàn chân của nó đặt lên bụng bầu của Giang Phong Nhứ, sau đó cắm dương v*t thô to vào tiểu huyệt dang phun nước.

"A a a... dương v*t của cẩu công... Ưm a... Cắm vào rồi... A a... Thao tiến huyệt nhỏ đang cao trào... A a a... dương v*t cẩu công rất tuyệt... A a... Thao chết chó cái..."

Hắc cẩu ở trên người Giang Phong Nhứ thọc vào rút ra, khiến cho cô không ngừng cao trào, niệu đạo còn đứt quãng phun ra nước tiểu.

Sau một hồi đưa đẩy, hắc cẩu đột nhiên chôn trong hoa huy*t Giang Phong Nhứ bất động. Cô bắt lấy khăn trải giường hét lên một tiếng thất thanh: "A a a… dương v*t cẩu công biến lớn… Ưm… Muốn ra… Nhưng dương v*t quá lớn… A a a… Chắn ở tiểu huyệt… Ha a… Ra không được… Ưm a… Thật tốt quá… A a… Muốn nó thao tôi cả đời…"

Hắc cẩu cắm ở trong tiểu huyệt Giang Phong Nhứ nhỏ nhẹ cọ động, khiến cô sung sướng liên tục kêu lớn, hai mắt trắng dã mê man, nước miếng theo khóe miệng tùy ý chảy xuống.

Đại khái trôi qua một giờ, cả người Giang Phong Nhứ bất ngờ căng chặt: "A a a… Tinh dịch cẩu công thật nhiều… Ưm a… Lại tới đi… A a… Cẩu công bắn chết tôi…"

Hắc cẩu rút dương v*t ra, lượng lớn tinh dịch cũng theo đó chảy ra bên ngoài chỗ tiểu huyệt, niệu đạo phía trước vẫn thỉnh thoảng rỉ ra nước tiểu.

...

Giang Bích Nhân nuốt nước miếng, trong đầu không khỏi nghi ngờ, đây thật sự là chị gái cô sao? Thật sự không phải chỉ là hai người có diện mạo tương đồng?

"Nhìn thấy không, không biết chị gái em sung sướng như thế nào đâu. Cho nên em cũng đừng lo lắng cho em ấy."


Giang Thần Hợi luồn tay cởi quần Giang Bích Nhân, đưa tay chạm vào tiểu huyệt cô.


"Đã ướt rồi." Giang Thần Hợi ghé vào bên tai Giang Bích Nhân cười nhẹ, hơi thở ấm áp phả vào da thịt cô: "Em muốn không?"


- --------------------------------


(*) Chương này tác giả viết mặn vãi =)))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK