• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Dưa Xanh

- --

"Cậu đang hỏi cái gì vậy a..." Giang Bích Nhân đỏ mặt, trừng mắt nhìn Cố Nam Sơn.

Cố Nam Sơn cười một cái, hờ hững dựa lưng vào sofa. Kéo dây khóa quần, giải phóng côn th*t thô to dữ tợn: "Cậu không phải là nói thích ăn dương v*t nhất sao? Tôi hiện tại thỏa mãn cậu, hôm nay còn chưa cho cậu ăn no, hẳn là đã sớm đói bụng rồi đi?"

"Cậu nói bậy cái gì đó" Giang Bích Nhân cảm thấy có chút xấu hổ, không dám nhìn xem cái vật đang ngẩng cao đầu của hắn ta.

"Đây không phải là chính miệng cậu nói với Học Ủy như vậy sao, còn nói cái gì mà thích ăn phía dưới nhất. Trước mặt mọi người mà dám nói ra những lời như vậy, khẳng định là rất nhớ nhung dương v*t lớn đi" Cố Nam Sơn khều khều tóc cô: "Nếu đã như vậy, còn không mau tới ăn? Tôi cho cậu ăn thứ cậu thích nhất đó nha"

Giang Bích Nhân đẩy tay hắn ra: "Cậu đừng như vậy, bạn trai tôi còn ở đây"

"Hắn sớm đã say tới không biết trời trăng gì rồi" Cố Nam Sơn đưa tay kéo xuống phần trên của váy cô, cởi bỏ áo ngực, bắt lấy đôi gò bồng mềm mại mạnh mẽ xoa bóp, phát ra âm thanh khàn khàn: "Cậu quả thật là không muốn sao? Tiểu huyệt thật sự không ngứa à?"

Giang Bích Nhân không kềm chế được cử động hai chân. Phía dưới giống như là nghe được hương vị nam tính của côn th*t, bắt đầu hơi hơi ẩm ướt.

"dương v*t ở ngay đây, cậu chỉ cần cuối xuống là sẽ ăn được, vật nhỏ ham ăn hẳn là đã đói lắm rồi đi?"

Giọng nói của Cố Nam Sơn tựa như ác ma đang thì thầm, làm cho huyệt nhỏ càng thêm cơ khát lợi hại.

Nhưng là, nhưng là Học Ủy còn đang ngồi ở kế bên cạnh cô... Làm chuyện này ở trước mặt bạn trai... Giống như không được tốt lắm...

Lý trí Giang Bích Nhân ra sức phản kháng. Cố Nam Sơn mặc kệ cô nghĩ gì, bàn tay theo rảnh ngực cô một đường sờ xuống, kích thích âm đế sung huyết đứng thẳng, ngón tay nhợt nhạt cắm rút.


Dục vọng của Giang Bích Nhân từ lúc ở trên bàn cơm đã sớm bị vén lên, theo thói quen cảm tưởng muốn dương v*t lớn cắm vào, ngón tay lúc này căn bản không thể thỏa mãn được cô. Mà Cố Nam Sơn lại còn như có như không mà trêu chọc, làm cho dục vọng trong người cô càng thêm hừng hực bốc cháy.

Hức... Muốn đại dương v*t... Tiểu huyệt thật ngứa...

Giang Bích Nhân khó nhịn đẩy nhanh tốc độ chà xát hai chân, tiểu huyệt tựa như một cái miệng nhỏ tham ăn, thèm khát mà nhỏ ra d*m thủy, lần thứ hai đem váy cô tẩm ướt.

Dù sao, dù sao lúc trước cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi... Hiện tại lại làm thêm một lần nữa, chắc cũng không có gì đâu... Dù sao, dù sao thì Học Ủy cũng đã ngủ rồi... Chơi một chút cũng không có gì đi... Huhu... Tiểu huyệt thật sự ngứa tới không chịu được...

Giang Bích Nhân sau một hồi tự giãy dụa trong suy nghĩ của chính mình. Cuối cùng, vẫn là chui qua khóa ngồi trên đùi Cố Nam Sơn, nắm lấy nam căn thô dài, chậm rãi ngồi xuống.

"Hô a... dương v*t quá nóng... Ân a... Thật thô... Lớn quá... Ô... Tiểu huyệt thật trướng a..." Giang Bích Nhân đem đại quy đầu ăn vào, đỡ lấy bả vai Cố Nam Sơn, sắc mặt ửng hồng, môi nhỏ phát ra âm thanh rên rỉ thỏa mãn.

"Tiểu tao hóa, bạn trai còn đang ở bên cạnh, cậu vậy mà không thèm quan tâm. Ít nhất cũng phải rót cho hắn ta ly nước mà cũng không làm, bây giờ còn ngồi trên người tôi ăn dương v*t, thật hư hỏng!" Cố Nam Sơn mang một bộ dạng nghiêm khắc giáo dưỡng cô.

Giang Bích Nhân chìm đắm trong côn th*t đem lại, lung tung ứng phó: "Không có biện pháp... Ân a a... dương v*t ăn quá ngon... Ngô a... Tao huyệt thật ngứa... Ha a... Không thể đợi được nữa..."

"Chậc chậc, đầu óc cậu hiện tại trừ bỏ căn dương v*t chắc không có gì khác đi?"

"Ân a... Đúng vậy... Bởi vì dương v*t quá tuyệt vời... A a... Huyệt nhỏ yêu nhất dương v*t..." Giang Bích Nhân hồ ngôn loạn ngữ, từng tấc từng tấc đem côn th*t cắn nuốt.

Cố Nam Sơn cười một tiếng: "Tôi thành toàn cho cậu" Sau đó thô bạo đem cơ thể Giang Bích Nhân ấn xuống, hơn nửa căn dương v*t còn thừa ở bên ngoài lập tức bị đẩy vào, đỉnh sâu vào cửa tử cung khép chặt.

"A a a a - -!" Giang Bích Nhân bắt lấy bả vai Cố Nam Sơn ngửa đầu thét chói tai, khóe miệng tràn ra vệt nước trong suốt: "Quá sâu... Ân a... Nhẹ chút... A a... Chịu không nổi... Ô... Thật trướng..."

Cố Nam Sơn bắt lấy eo cô, nhanh chóng luận động. Hạ thể dồn sức tấn công, cơ bắp cứng rắn căng chặt, eo lực kinh người, mỗi cú thúc đều có thể mạnh mẽ va chạm miệng tử cung.

Giang Bích Nhân bấu chặt lấy bả vai Cố Nam Sơn, miệng tử cung bị va chạm quá mức sung sướng. Cô không kềm nén được mà "ân ân a a" không dứt, hoàn toàn bỏ quên sự hiện diện của bạn trai chính mình.

Dưới tác động kịch liệt của Cố Nam Sơn, cơ thể Giang Bích Nhân bị xóc nảy lên xuống. Cặp nhũ phong căng tròn mềm mại đong đưa, người đàn ông đưa tay bắt lấy dùng sức xoa bóp, ngón tay thỉnh thoảng nhéo nhéo đầu v* phấn nộm. Hắn cúi người, há mồm mút lấy một bên bầu vú, âm thanh liếm mút không ngừng vang vọng.

Hạ thân đồng thời cũng lợi dụng tốt thời cơ, đột nhiên dùng sức. Thuận lợi khai phá miệng tử cung ngây ngô yếu ớt.

"A a a a a a --! Quá sâu... Ô ân... dương v*t thao tới tử cung... Ân a a a..." Giang Bích Nhân phát ra một chuỗi tiếng thét chói tai, tiểu huyệt cao trào run rẩy co thắt.

Cố Nam Sơn không mảy may để ý huyệt nhỏ cao trào run rẩy, quy đầu cứng rắn đỉnh sâu vào bên trong cổ tử cung. Hắn sung sướng rống lên một tiếng, càng thêm hăng hái tàn sát khắp nơi, đem bụng Giang Bích Nhân đỉnh ra hình dạng căn dương v*t.

Cố Nam Sơn chôn vật nam tính vào sâu trong tử cung cô liền bất động một hồi. Sau đó đột nhiên kéo Giang Bích Nhân xoay người, đứng dậy, lấy tư thế xi tiểu em bé ôm cô vào trong lòng ngực. Nhưng vừa vặn chỗ này là ngay tầm nhìn của Học Ủy, để quá trình dương v*t khai phá tiểu huyệt cùng với đôi vú lớn hoàn toàn loã lồ ra bên ngoài.

"Hắn ta hẳn là còn chưa được thao qua cậu đi, hiện tại liền để hắn ta cũng nhìn xem bạn gái khi làm tình có bao nhiêu dâm đãng. Bằng không người ta lại bảo mang danh nhưng lúc bạn gái làm tình cũng chưa gặp qua, vậy cũng quá thảm rồi, cậu thấy đúng hay không?"

côn th*t ở trong tử cung cô dạo qua một vòng, Giang Bích Nhân sảng khoái tới đầu óc rối tinh rối mù. Nhưng vẫn còn giữ lại một tia lý trí, ý thức được sự việc đang diễn ra, nhìn bạn trai đang ở phía đối diện, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ: "Không, không được... Không thể như vậy..."

"Cậu sao có thể ích kỷ như vậy, hắn tốt xấu gì cũng là bạn trai của cậu nha, như thế nào cũng phải để hắn được một lần chiêm ngưỡng bộ dáng bị nam nhân khác cưỡi lên người? Cậu hôm nay nhất định phải cố lên, ít nhất cao triều vài lần cho hắn xem, để hắn biết được bạn gái của chính mình dâm đãng tới mức nào?"

Cố Nam Sơn vừa nói, vừa đỉnh côn th*t đi lên. Giang Bích Nhân rốt cuộc không nhịn được kêu khóc, nhưng là bị côn th*t thao quá sung sướng, nên tiếng khóc phát ra pha tạp vào đó một chút âm thanh rên rỉ nhu nhược. Cùng với âm thanh "bạch bạch bạch" dâm mỹ không ngừng vang lên, cảnh tượng nóng bỏng lại kích thích.

Cố Nam Sơn hung ác đẩy nhanh tần suất thao tiến tử cung, ép buộc cô ngẩng đầu nhìn thẳng về phía bạn trai. Hơn nữa còn cố tình nắm tay cô sờ lên phần bụng phồng lên: "Cảm nhận được không, đây là tử cung cậu, bên trong chứa đựng dương v*t mà cậu yêu thích nhất"

"Thế nào, làm tình trước mặt bạn trai có phải rất sướng hay không? Cậu đếm xem, chính mình cao trào bao nhiêu lần? Có phải càng thích bị người ta nhìn hay không tiểu tao hóa?"

Giang Bích Nhân cảm thấy vô cùng xấu hổ, ngón chân cuộn tròn. Vuốt lên phần bụng hơi gồ lên, cô giống như có cảm giác chính mình bị chọc xuyên, tâm lý không nhịn được liền có chút sợ hãi: "Huhu... Đừng thao... Ân a a a... Sẽ thủng mất..."

Cố Nam Sơn không hề bị lời cầu xin của cô làm lay động ý chí, ngược lại thao làm càng thêm tàn nhẫn. Cơ thể hắn như một cái môtơ điện, đem nơi giao hợp của hai người đánh ra một vòng bọt mép.

Giang Bích Nhân ân ân a a kêu khóc, nhìn gương mặt quen thuộc phía đối diện, cô liền xấu hổ không thôi, thân thể cũng vì vậy mà càng thêm mẫn cảm. Cô không biết chính mình đã cao trào bao nhiêu lần, tiểu huyệt tràn ra d*m thủy tất cả đều tích tụ lên mặt đất. Giang Bích Nhân cuối cùng không chịu nổi mà thét chói tai, tiếp nhận tinh hoa mà Cố Nam Sơn ban tặng.

"Ân a... Không được... A a a... Bị bắn vào tử cung... Ân a a a... Thật nóng... Quá nhiều... A a... Sướng chết... Ô..." Giang Bích Nhân lại một lần nữa đạt tới cao trào. Thời điểm dương v*t rút ra, tiểu huyệt cô còn đang phun nước so với đi tiểu cũng không có gì khác biệt, vừa lúc phun tới trên người Học Ủy.

Thật vất vả mới từ trong khoái cảm hoàn hồn. Giang Bích Nhân cảm thấy thẹn, toàn thân dấy lên một màu sắc đỏ.

Làm sao bây giờ... Làm chuyện này trước mặt bạn trai, còn để cho người ta bắn đầy một bụng tinh... Huhu... Tuy rằng chỉ là trò chơi, nhưng vì sao cô cứ cảm thấy có gì đó quái quái... Còn phun d*m thủy lên người của Học Ủy nữa... Hức...

Cố Nam Sơn cười nói: "Cậu phun cho bạn trai một thân nước mát a, làm sao bây giờ, đây chính là do bạn gái hắn quá đê tiện bị nam nhân khác thao ra tới nha"

Giang Bích Nhân ngượng ngùng bưng kín mặt: "Đừng nói nữa..."

Cố Nam Sơn càng nói càng hăng: "Ngay trước mặt hắn, cậu cứ như vậy mà chủ động ngồi lên dương v*t nam nhân, còn bị rót cho đầy một bụng tinh. Chậc chậc,

Cố Nam Sơn để Học Ủy chiếm trọn chiếc sofa to rộng. Sau đó đem tiểu huyệt Giang Bích Nhân nhắm ngay mặt Học Ủy: "Hôm nay tôi sẽ làm chút chuyện tốt, để bạn trai cậu cũng được nhìn xem tao huyệt bạn gái chính mình"

Giang Bích Nhân bị bắt ngồi xổm lên mặt Học Ủy, tiểu huyệt cơ hồ có thể cảm được hơi thở của hắn ta. Cơ thể Giang Bích Nhân lập tức căng thẳng, tiểu huyệt cũng vì vậy mà không ngừng co rút, sắc mặt đỏ phừng: "Hức... Đừng như vậy mà..."

Cố Nam Sơn còn đang nói: "Nhưng cũng thật đáng tiếc, hắn như thế nào cũng chỉ có thể được nhìn thấy tao huyệt bạn gái chính mình bị nam nhân khác thao sưng lên thôi"

Lỗ nhỏ Giang Bích Nhân còn chưa khép lại được. Hỗn hợp chất lỏng một đường chảy ra bên ngoài, vừa vặn trút xuống ngay mặt Học Ủy.

Cố Nam Sơn ở một bên khiển trách: "Cậu sao có thể để thứ đồ dơ bẩn như vậy chảy lên người bạn trai?"

Giang Bích Nhân xấu hổ đến nỗi không còn mặt mũi nào ra ngoài gặp người, bưng tay che kín mặt. Hai chân khẩn trương mềm nhũn, tiểu huyệt càng lúc càng áp sát lên mặt Học Ủy, âm đế vô tình va chạm với chóp mũi cao thẳng, cô rên rỉ một tiếng, chân càng lúc càng mềm.

Giang Bích Nhân sợ hãi thiếu chút nữa đã không nhịn được mà khóc ra. Cô đợt cơ thể hồi phục lại một chút, đang chuẩn bị từ trên mặt Học Ủy đứng lên, cô đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng. Có thể là bị đè nặng không thể hô hấp, Học Ủy theo bản năng há mồm thở dốc. Sau đó thế nhưng còn vươn đầu lưỡi ra liếm liếm tiểu huyệt cô, đưa đầu lưỡi chọc sâu vào bên trong.

Mặt Giang Bích Nhân tức khắc đỏ rần, tiểu huyệt vừa mới cao trào nên vô cùng mẫn cảm. Bị đầu lưỡi kích thích, cô theo bản năng bắt đầu vặn vẹo mông nhỏ, ngồi ở trên mặt Học Ủy trước sau cọ động.

Ô... Học Ủy liếm tiểu huyệt thật thoải mái... Ân a a... Lại bắt đầu chảy nước...

Cố Nam Sơn thấy vậy quỳ gối trên sofa đối diện Giang Bích Nhân. Đem côn th*t dính đầy d*m thủy đưa tới bên miệng cô.

Trong quãng thời gian này, cô đã sớm dưỡng thành thói quen, nhìn đến côn th*t liền chủ động há miệng nuốt ăn. Cô đem quy đầu cùng phân nửa nam căn nuốt vào trong miệng, vươn đầu lưỡi ra sức liếm mút, tay nhỏ phủng trứng dái cùng thân gậy không ngừng mát xa loát động.

Mà tiểu huyệt Giang Bích Nhân còn đang kề sát mặt Học Ủy, mông nhỏ không ngừng lay động, để cho chóp mũi tùy thời có thể cọ qua âm đế cô. Bởi vì khát vọng đầu lưỡi có thể duỗi càng sâu một chút, vì thế cô dùng sức áp xuống, đem đệm sofa lõm xuống không ít.

Học Ủy bởi vì hít thở không thông, theo phản xạ có điều kiện mà càng thêm hăng hái liếm mút tiểu huyệt. Khiến cho cô sung sướng, d*m thủy không ngừng lưu động, tưới đầy lên mặt Học Ủy.

Cố Nam Sơn để Giang Bích Nhân tự liếm một hồi. Sau đó liền ấn đầu cô, động thân, đem côn th*t mạnh mẽ thúc sâu vào trong cổ họng. Yết hầu bất bị dị vật xâm lấn không ngừng co rút, tựa như đang mát xa căn dương v*t. Hắn sung sướng rên lên một tiếng, chế trụ sau ót Giang Bích Nhân, nhanh chóng đưa đẩy.

Mũi Giang Bích Nhân kề sát vào đám rừng rậm dưới háng Cố Nam Sơn, bị cổ hơi thở giống đực bao phủ, yết hầu bị côn th*t lấp kín, hít thở không thông. Thân thể vì bị khoái cảm chiếm cứ mà càng thêm nhạy bén, cô ra sức mà ở trên mặt Học Ủy tùy ý cọ động. Âm đế không ngừng cọ qua chiếc mũi cao thẳng, tiểu huyệt gắt gao quấn lấy đầu lưỡi đang ở bên trong.

Chờ đến khi Cố Nam Sơn phóng thích tinh dịch vào trong cổ họng cô. Cùng lúc đó, cô cũng không chịu nổi kề sát huyệt nhỏ lên mặt Học Ủy đạt tới cao trào. Tiểu huyệt phun ra lượng lớn chất dịch trong suốt, theo mặt Học Ủy chảy xuống đệm sofa.

Cố Nam Sơn sảng khoái đem dương v*t rút ra. Giang Bích Nhân mất đi lực chống đỡ, mềm mại ngã xuống trên sofa. Sau khi tiểu huyệt thoát ly khỏi mặt Học Ủy, nó vẫn còn đang trong trạng thái phun nước.

Cố Nam Sơn chờ cô hoà hoãn lại một chút, liền đem cô nhấc tới, để cô đi xem Học Ủy: "Nhìn xem cậu đã làm ra được chuyện tốt gì rồi"

Chỉ thấy Học Ủy nằm ở trên sofa, mắt kính bị cô đè ép mà lệch qua một bên. Cả khuôn mặt đều ướt dầm dề d*m thủy. Từ tóc, cổ cùng với trước cổ áo đều bị lây dính vết bẩn.

"Cậu suýt dùng tao bức ép hắn ta ngộp chết" Cố Nam Sơn xoa xoa vú cô: "Cậu nói xem, có nên phạt hay không? Đây chính là mưu sát không thành nha"

Giang Bích Nhân xấu hổ đỏ mặt, không nói lên được một lời phản bác.

Cố Nam Sơn đẩy Giang Bích Nhân ngã lên sofa. Sau đó ngồi xuống trên người cô, đem hai chân cô tách ra ngăn chặn. Hướng về phía tiểu huyệt cô, in xuống một cái tát.

"A a a a – –" Giang Bích Nhân run rẩy thét chói tai, huyệt nhỏ vừa mới cao trào nào chịu đựng được kích thích như vậy. Cô cảm giác vừa đau vừa sướng, tiểu huyệt tức khắc buộc chặt, phun ra một cổ nước xuân.

Cố Nam Sơn chăm chăm nhìn tiểu huyệt cô, không chút thương tiếc mà càng đánh càng hăng. Thực mau đã đem môi âm hộ đánh tới sưng đỏ, âm đế cũng theo đó mà sung huyết đứng thẳng. Giang Bích Nhân lớn tiếng kêu khóc, tiểu huyệt phun ra từng luồng dịch thủy. Cô vậy mà bị đánh tới cao trào.

Cố Nam Sơn rốt cuộc cũng vừa ý buông tha cho cô, từ trên người cô đứng dậy: "Đã bị trừng phạt mà còn có thể cao trào, cậu thật là quá đê tiện. Mặc kệ như thế nào, cậu đều phải ghi nhớ rõ ràng chuyện phát sinh ngày hôm nay "

Nói xong Cố Nam Sơn liền đem hai chân Giang Bích Nhân tách ra, để cô quỳ gối ngay trên sườn mặt Học Ủy. Dùng sức thúc côn th*t đi vào tiểu huyệt sưng đỏ, còn hàm hồ nói: "Như này là để Học Ủy càng thêm thuận lợi quan sát quá trình làm tình của bạn gái hắn"

Nhục huyệt tuy đã bị thao lâu như vậy nhưng vẫn còn chặt chẽ, nhiệt độ bên trong bất quá càng thêm nóng ấm. côn th*t vừa mới đi vào đã bị miệng nhỏ tham lam gắt gao cuốn lấy, huyệt thịt quay cuồng đè ép liếm mút, sướng tới muốn mệnh.

Cố Nam Sơn dùng sức, eo bụng phát lực tàn nhẫn cắm xuống. Phần hông hai người va chạm vào nhau phát ra âm thanh "bạch bạch" dâm mỹ, côn th*t thô to dữ tợn mỗi lần đều đánh sâu vào trong tử cung. Cơ thể Giang Bích Nhân đã sớm không chịu nổi mà run rẩy, nhỏ giọng nức nở cầu xin: "Sắp bị chọc xuyên... Hức a... Tử cung sắp hỏng rồi... Ân a a a... Xin cậu... Ngô a... Nhẹ chút..."

Cố Nam Sơn ở một bên tàn nhẫn thao, một bên hỏi cô: "Ai đang thao cậu?"

Giang Bích Nhân sung sướng liên tục cao trào, suy nghĩ không biết trôi dạt về phương nào: "Ân a a... Cố Nam Sơn... Là bị lão công thao... A a a a... dương v*t lớn sắp chọc xuyên tử cung... Ô ô..."

"Tiểu lẳng lơ, bạn trai cậu còn đang ở bên dưới tao huyệt" Cố Nam Sơn lên tiếng nhắc nhở, sau đó lại hỏi: "Nếu hắn tỉnh dậy, cậu vẫn còn muốn bị tôi thao sao?"

Thần trí Giang Bích Nhân lúc này đã bị khoái cảm đánh bay: "Muốn... Ân a... Cậu ấy tỉnh... Cũng muốn... Ngô a... Muốn cho cậu ấy nhìn... Ân a... dương v*t lớn thao lộng huyệt nhỏ... A a... Thực xin lỗi... Ô ô... Bởi vì dương v*t ăn quá ngon... Ân ân a... Quá sâu... A a a… Thật thoải mái… Ngô a a… dương v*t lão công… Quá tuyệt vời…"

"Mẹ nó" Cố Nam Sơn bóp mạnh mông Giang Bích Nhân, lại một lần nữa chôn sâu vào bên trong tử cung cô bắn ra.

Chờ tới khi Cố Nam Sơn thỏa mãn đem dương v*t rút ra. Giang Bích Nhân đã không còn một chút sức lực, mệt mỏi ngã xuống trên người Học Ủy. Hai chân mở lớn, bởi vì tinh dịch mà Cố Nam Sơn bắn ra thật sự quá nhiều nên không kềm chế được chảy ra ngoài, tất cả đều lưu lại trên người Học Ủy.

Cố Nam Sơn ở một bên rảnh rỗi lấy ra di động chụp lại hai bức ảnh. Sau đó đem cô ôm tới trong lòng ngực, đưa thành quả chụp được cho cô xem.

Giang Bích Nhân nhìn rõ thứ hắn đưa cho cô coi là cái gì, lập tức hoảng sợ. Bức ảnh này thật sự quá dâm đãng, cô không nghĩ tới chính mình sẽ tao lãng tới loại trình độ này.

Trên ảnh chụp, thiếu nữ diện mạo thanh thuần buộc tóc đuôi ngựa. Môi anh đào căng mọng cố tình hơi hơi sưng lên, một vệt tinh dịch còn theo khóe miệng cô chảy xuống. Giang Bích Nhân cả người trần trụi, chỉ còn sót lại một đôi vớ màu lam pha trắng thanh thuần, ngã vào trên người nam nhân, mông hơi hơi chu lên, trên người loang lổ vết đỏ dâm mỹ, tiểu huyệt hồng hào sưng húp, tiết ra đục dịch ô uế.

Điện thoại Cố Nam Sơn có độ phân giải cực tốt. Thậm chí có thể rõ ràng bắt được hình ảnh âm đế sưng đỏ, cùng với hình ảnh tinh dịch chảy ra tới miệng huyệt.


Giang Bích Nhân gấp gáp, muốn giơ tay đoạt lấy di động, xóa bỏ ảnh chụp. Nhưng lại bị Cố Nam Sơn dễ dàng tránh thoát.


"Yên tâm, mấy tấm ảnh này nhất định sẽ không truyền ra ngoài, tôi chỉ là muốn lưu lại một chút kỉ niệm để ghi nhớ chuyện cậu ghé vào trên người bạn trai chịu thao mà thôi!" Sau đó Cố Nam Sơn còn làm trò, giơ hai tấm ảnh ra lượn lờ trước mặt cô.


- ----------------------------------


(Thông báo nhỏ): Kỳ thi HK1 đang đến gần nên tui sẽ tạm off một thời gian. Thi xong sẽ bão chương cho mn nha... Ngày đầu năm chúc mn năm mới vui vẻ 🎇.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK