• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến cuộc cãi vã với bố mẹ khi nãy khiến Lăng Tử Quân đau đầu không thôi. Lúc này anh đang cùng Nhan Lam ngồi dùng cơm tối ở phòng ăn.

Sơn hào hải vị bày ra trước mắt, mấy món đặc sắc nhất của đầu bếp ở Lăng gia hiện tại đều được mang lên cả. Nhan Lam nhìn một bàn ăn phong phú như vậy, thoáng chốc cảm thấy có chút ngượng ngùng không dùng bữa được.

“Em ăn đi, đừng ngẩn người ra như thế nữa.”

Thấy Nhan Lam ngơ ngẩn, Lăng Tử Quân khẽ cười nhắc nhở cô.

Nhan Lam đỏ mặt nhìn xuống bát cơm của mình, thấy người đàn ông nọ đang từ tốn gắp cho cô một ít món ăn mà cô thích, còn giúp Nhan Lam gỡ cả xương cá nữa.

“Ăn một ít cá đi, cá tươi lắm, anh nhớ em rất thích món này.”

Cá bống mú hấp xì dầu là món mà Nhan Lam rất thích ăn, trước kia khi còn ở trường đại học, hai người đi ăn cơm trưa cùng nhau, Lăng Tử Quân đều đặc biệt gọi món này cho cô.





Sau đó khi đã kết hôn, thời gian Lăng Tử Quân ở nhà không nhiều, chỉ có Nhan Lam mỗi bữa cơm đều ăn một mình, thật sự rất cô đơn quạnh quẽ.


“Anh còn nhớ sao…?”

Nhan Lam như không thể tin được mà há hốc, chỉ thấy Lăng Tử Quân mỉm cười ôn hòa nhìn cô.

“Nhớ chứ, vốn dĩ anh chưa quên bất kỳ chuyện gì liên quan đến em.”

Thanh âm trầm ấm của anh như tiếng đàn vĩ cầm kéo qua tai cô vậy. Nhan Lam sững sờ hồi lâu không phản ứng, lòng bối rối không đáp được lời nào.

Thấy Nhan Lam như vậy, Lăng Tử Quân cũng hiểu rõ là cô đang bối rối. Quả thực nếu là bất kỳ ai cũng không thể nào nhanh chóng chấp nhận được sự thay đổi bất thường này, huống gì là Nhan Lam… sau cả ngần ấy thời gian chịu cảnh cô đơn đó, giờ đây với sự quan tâm của Lăng Tử Quân quá đột ngột sẽ khiến Nhan Lam không kịp thích ứng.

“Tiểu Lam à, anh xin lỗi.”

“Xin lỗi…” Nhan Lam mù mịt đáp lại lời anh. Cô nhíu mày khó hiểu, anh xin lỗi cô vì điều gì chứ?





“Xin lỗi vì trước đây đã để em phải một mình ăn cơm như vậy.”

Không đợi Nhan Lam hỏi thêm, Lăng Tử Quân đã tự mình thú nhận.

Lời nhận tội này nghe u sầu và ảo não vô cùng. Có lẽ chính bản thân Lăng Tử Quân cũng biết trước kia anh quá đáng ra sao. Kết hôn hai năm là vậy, nhưng thời gian ăn cơm cùng nhau chỉ đếm được trên đầu ngón tay.



“Lẽ ra trước kia anh phải về nhà sớm hơn.”

“…”

“Lẽ ra anh nên sớm nhận ra người vợ ở cạnh bên mình quan trọng với anh đến nhường nào.”

“…”

Lăng Tử Quân cứ độc thoại một mình, anh tự trách bản thân rồi lại làm ra vẻ mặt thống khổ vô cùng. Nhan Lam im lặng không nói lời nào, trong lòng cô lúc này vô cùng ngổn ngang phức tạp.

Thật ra gần đây cô đã sớm nhận ra được là Lăng Tử Quân đang muốn bù đắp cho cô. Cô không tránh né, cũng không phản ứng gì chính là muốn để cho cả anh và cô đều có thêm một cơ hội nữa được ở cạnh nhau.





Thật ra gần đây cô đã sớm nhận ra được là Lăng Tử Quân đang muốn bù đắp cho cô. Cô không tránh né, cũng không phản ứng gì chính là muốn để cho cả anh và cô đều có thêm một cơ hội nữa được ở cạnh nhau.

Nhưng lúc trước Lăng Tử Quân im lặng không nói gì, chỉ dùng hành động để biểu đạt. Lúc này anh lại cố ý muốn nói rõ, tình cảnh oái oăm khiến Nhan Lam không biết phải ứng phó ra sao.

Có lẽ… hai năm tình cảm vợ chồng cũng sẽ khiến cho Lăng Tử Quân dần yêu cô nhỉ? Hay là không?

Nhan Lam không biết, lúc này đầu óc cô rối tung lên không phán đoán được.

Chắc là cô không phải tự mình đa tình đâu nhỉ? Rõ ràng Lăng Tử Quân đã nói rõ đến thế kia mà, lại còn hành động chân thật đến vậy nữa!

Ánh mắt Nhan Lam thủy chung nhìn xuống bát cơm không rời, lúc này cô không dám đối mặt với Lăng Tử Quân. Mất thêm mười mấy giây sau Nhan Lam mới thấp giọng hỏi lại anh.

“Anh hiện tại là đang theo đuổi em sao?”





Lời nói này trực tiếp đánh vào trọng tâm, không lòng vòng cũng không phức tạp.

Lúc nghe thấy lời này, Lăng Tử Quân đã sững người rất lâu. Anh im lặng suy nghĩ xem bản thân mình muốn gì, và hiện tại anh đang làm gì vậy chứ!

Lăng Tử Quân rất muốn bù đắp cho Nhan Lam khoảng thời gian hai năm hôn nhân kia. Thế nên bây giờ anh tận lực làm những thứ mà cô thích, quan tâm chăm sóc Nhan Lam hơn, muốn cô thấu hiểu là anh đã thay đổi rồi, không còn giống như trước kia nữa.

Lăng Tử Quân thật sự đã buông bỏ được gánh nặng trong lòng, hiện tại anh chỉ muốn toàn tâm toàn ý tìm cách theo đuổi lại vợ cũ của mình mà thôi. Cho dù cô ấy không yêu anh như anh yêu cô… thế nhưng chỉ cần cô ấy cho anh cơ hội, Lăng Tử Quân muốn theo đuổi cô ấy, muốn trái tim của Nhan Lam tan chảy ra vì anh.

Anh thực sự rất tiếc nuối khoảng thời gian hôn nhân đã bỏ lỡ ấy, bây giờ anh không muốn phải vuột mất cơ hội được ở cạnh cô nữa.

Theo đuổi lại cô ấy sao?



“Phải, đúng vậy!”





“Phải, đúng vậy!”

Thanh âm của người đàn ông nọ nâng cao, mang theo sự thật tâm và tất cả dũng khí dồn hết vào trong lời thú nhận này.

Anh chính là muốn theo đuổi lại vợ cũ. Ý của anh chính xác là như thế.

Ánh mắt của Lăng Tử Quân sâu thẳm nhìn về phía Nhan Lam, anh khó nhọc cất lời, thế nhưng cho dù khó khăn cách mấy anh vẫn muốn nói rõ cho cô biết tâm ý của anh hiện tại.

“Anh thực sự rất muốn theo đuổi em. Liệu, liệu em có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không?”

Đối mặt với tình cảm này Nhan Lam thực sự không biết phải đáp trả như thế nào mới phải. Cô ngỡ ngàng vô cùng rồi lại chỉ biết cười trừ mà thôi.

Cho anh ấy một cơ hội ư?

Ly hôn rồi lại muốn theo đuổi cô?

Vì sao giữa họ cứ phải luẩn quẩn trong một vòng tròn tình ái vớ vẩn này kia chứ!





Nực cười thay.

Nhan Lam bất mãn không hiểu nổi. Rõ trước kia ở cạnh nhau như vậy, đến giấy kết hôn cũng ký rồi, trở thành vợ chồng hợp pháp, ngày ngày cùng chung chăn gối. Nhưng tại sao lúc đó hai người họ lại không thể yêu nhau một cách bình thường như bao cặp đôi khác chứ.

Khi đó cô hèn mọn vì yêu mà làm mợ ba nhà họ Lăng, chịu đủ tiếng xấu, chịu đủ oan ức, lại vì mẹ mình bệnh mà ngửa tay xin tiền nhà chồng, mặt mũi bỏ đâu cũng không quan tâm.

Khi đó Nhan Lam chỉ hy vọng Lăng Tử Quân cũng yêu cô như cô yêu anh mà thôi. Chỉ hy vọng mỗi ngày anh đều sẽ về nhà ăn cơm cùng cô, sẽ quan tâm chăm lo cô như các người chồng khác chăm lo cho vợ.


Nhưng lúc đó Lăng Tử Quân lại đi sớm về muộn, cả ngày chỉ biết lo cho sự nghiệp. Sau lưng anh là cả một tập đoàn Lăng thị đang chờ, là cái ghế chủ tịch nhiều người muốn giành, là gia sản, là địa vị, là danh dự của cả một nhà họ Lăng đầy thế lực.


Hiện tại khi mọi thứ đã vỡ vụn cả rồi, lúc cô hạ quyết tâm không muốn mình quỵ lụy trong tình yêu không có kết quả này nữa, cô đề đơn ly hôn, Lăng Tử Quân cũng đã tự nguyện ký.


Vậy mà lúc này Lăng Tử Quân lại nói với cô rằng anh muốn theo đuổi cô sao?


Sự đời trớ trêu quá… chính miệng anh ấy nói ra càng khiến Nhan Lam hoảng sợ hơn, cô không biết mình nên làm gì đây nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK