• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian cứ thế trôi quá, mới đây mà đã gần 1 năm Tử Yên đi đến Thời Thiên Hành. Học tập và đi theo Thời Lục. Cô ấy là cánh tay phải đắc lực, cũng là người có tài năng nói. Chuyện to hóa nhỏ đều được cô ấy giải quyết gọn gàng. Nhưng từ cái ngày mà Tử Yên gặp được Thời Hạo, thì nơi Thời Lục quản lí ngày càng bị thắt chặt lại. Anh ấy vốn đã không có quyền lực nhiều, càng chẳng có nhiều đàn em. Hơn nữa, người mà Tử Yên đem về cũng bị điều đi. Bọn họ trên dưới cai quản chuyện nội bộ, ấy vậy mà lại chẳng có hơn 20 người bên cạnh. Đều ân huệ này, cũng là do cậu cả Thời Luân ban cho.

Anh ta ngày nào cũng ăn chơi, rượu chè. Mấy chuyện quản lí đều giao cho Lãnh Quân giải quyết. Mỗi tháng chỉ cần anh ta cầm sổ sách, đến báo cáo với Thời Hiên là được. Thời Hiên nhìn thấy cũng nhắm mắt cho qua, phía sau thằng con trai này là một lão đại lớn hơn.Nó cũng chẳng là gì hại cho Thời Thiên nên cũng mặc kệ.

Hôm nay, Tử Yên cùng Thời Lục đi giải quyết vấn đề đối với các lão đại các bang. Nội bộ hắc bang ở thế giới ngầm, trước giờ đều tôn Thời Thiên lên làm chủ. Nhưng giờ có kẻ đang muốn lật đổ, bọn họ buộc phải ra mặt giải quyết.



Tử Yên cùng Thời Lục ngồi trong phòng khách đợi, nhưng đợi mãi chả thấy lão đại của Tân Lạc Bang xuất hiện. Tử Yên lại hơi bồn chồn, không biết gã đang muốn làm gì. Còn Thời Lục thì đơn giản, phì phà vài hơi thuốc lá. Anh ấy rất ung dung, cứ như đang tận hưởng.

Tử Yên thấy thái độ này liền lên tiếng:" gã không ra gặp chúng ta, không phải là chẳng nể mặt Thời Thiên sao?"

Thời Lục nhìn cô, sau đó tắt điếu thuốc lá trên tay. Cười rồi đáp:" không phải không nể mặt, mà là chúng ta không có tiếng nói!"

Cô ấy thở dài rồi đáp:" cũng đúng, chúng ta đi đến đây có hai người. Trên dưới Thời Thiên lại hơn cả trăm người vậy mà..."

Thời Lục đứng dậy, sau đó cầm chiếc áo khoác của anh ấy đẩy cửa rời đi. Tử Yên cũng vội theo sau.



Bọn họ vừa ra khỏi cửa, thì lại đụng mặt đại ca của Tân Lạc đang khom lưng cúi gối với Thời Luân. Cả bốn người chạm mặt, Thời Luân liền đắc ý bước đến trước mặt họ thế hiện uy quyền.


" hai đứa đến đây gặp cái thằng này sao? Xin lỗi nha, nó bận tiếp anh đây nên không gặp được hai đứa rồi. Mà thôi đi, anh còn có việc bận. Dạo gần đây bố và ông giao quá nhiều việc, khiến anh bận tối mặt. Thậm chí công việc nhẹ như hai đứa cũng giao cho anh!"


Anh ta dứt lời, liền vênh váo rồi rời đi. Cả đám đàn em của anh ta liền theo sau. Nhưng chỉ có Lãnh Quân là không hề đi theo. Anh ấy đang muốn nói gì đó với Tử Yên. Thì lại nhìn thấy cô ấy đang nắm chặt đôi tay của mình lại. Liên tục nghiến răng chịu đựng. Thời Lục bên cạnh, lại xem đó chả có chuyện gì. Bước đến nói chuyện với đại ca Tân Lạc.


Lãnh Quân bước đến, nói với cô ấy vài điều:" Tử Yên "


Cô ấy nghe thấy tiếng gọi, liền thả lỏng đôi bàn tay ra. Nét mặt cũng nhanh chóng quay lại bình thường. Sau đó nhìn anh rồi đáp:" sao vậy?"


Lãnh Quân cũng không để ý nhiều, chỉ nói với cô hai câu:" đừng nôn nóng, tôi sẽ giúp cô phá anh ta. Tối mai, đợi tôi ở sòng bạc!"


Anh ấy dứt lời liền quay lưng rời đi. Tử Yên liền hiểu ngay ý anh ấy. Liền nở ra một nụ cười kì bí, sau đó còn lẩm bẩm trong miệng:" đâu cần anh nói chứ, tôi cũng định ngày mai sẽ không để hắn yên đây!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK