• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta không thể cản lại được sự hấp dẫn này, liền buông bỏ những cô em trên tay. Nhanh chóng bước đến.

Cô ấy với thân hình nóng bỏng, đầy ma lực nhìn thấy con mồi đang tiếp cận mục tiêu. Liền vội vàng buông cây cột ra. Sau đó từng bước chân nhẹ nhàng tiến đến lão già háo sắc kia.

Ông ta vừa gặp đang muốn lên giường cùng người phụ nữ này. Nhanh chóng buông lời tiếp cận:" em mới vào làm sao? Anh chưa từng gặp em bao giờ. Không biết, em có muốn..." Ông ta đưa mắt nhìn vào ***** *** đang nhô lên dưới quần của mình.

Tử Yên chỉ nở ra một nụ cười đầy sức hút, sau đó còn đôi ba lời châm chọc xen lẫn sự mời gọi:" gặp em nên làm anh nóng, hay là đối với ai thì cậu nhỏ của anh cũng hư như vậy?"

Thái độ này, đích thị là kiểu phụ nữ lão già đó thích. Không cần phải nói nhiều, ông ta liền bước đến. Ôm lấy eo Tử Yên mà bế cô vào ghế của ông ta.

Sau đó cả hai người cùng nhau uống rượu rồi trò chuyện. Xung quanh là tiếng nhạc sập sình liên tục.

" quá bar này là của anh sao?" Tử Yên đưa mặt vào vai ông ta sau đó làm giọng nũng nịu hỏi

" đúng vậy, cả quán bar, sòng bạc, động ngành, đều là do một tay anh đây nắm giữ!" Ông ta vênh váo nói

Tử Yên lại tiếp tục làm nũng, dựa vào vòng tay ông ta:" em nên gọi anh là gì đây?"

" anh Thiên là được rồi, dù sao thì Trung Thiên Xã Đoàn đều do anh đây lo. Sau này ai đụng đến em, cứ nói em là người của anh. Vậy là được rồi!" Ông ta đưa ly rượu lên, uống một hơi rồi vui vẻ nói

Tử Yên gượng cười, cô sà vào lòng ông ta lâu một chút. Chỉ như vậy mới lấy được chìa khóa, dẫn vào nhà kho của quán bar này. Nơi đó lại nơi họ cần đến để lấy cắp hàng.

" này, em tên là gì?" Lão già đó đột nhiên hỏi

Tử Yên liền giật mình một chút, nhưng sau đó lại bình tĩnh đáp:" em sao, gọi em là Bích Ngạn "

" Bích Ngạn, sao anh chưa nghe đến nhỉ. Mà em đến từ phường nào? Nếu người đẹp như em, không lẽ anh lại không nhớ ra!"

Tử Yên có chút lúng túng, cô ấy cũng không ngờ là lại có câu hỏi này. Nhưng dưới ánh mắt đầy nghi ngờ của lão già này, không ổn rồi. Nếu cô ấy nói gì sai thì chắc chắn lão sẽ phát hiện ra sơ hở ngay.

" em, em... em đến từ Hồng Bang phường!"

Lão ta liền nhanh chóng nhíu mày, sao đó đưa ánh mắt lạnh ra nhìn Tử Yên. Tử Yên rất lo lắng, cô ấy đã cố gắng giữ gương mặt bình tĩnh ra mà tiếp ứng.


Lão đột nhiên đưa mắt lại gần gương mặt của cô hơn. Nhìn một lúc, lão lại phì cười.


" thì ra là Hồng Bang dám giấu một người đẹp thế này. Lần này, anh nhất định sẽ không tha cho cái bà già kia!"


Tử Yên nghe xong liền thở phào trong lòng.


Sau đó cả hai lại tiếp tục uống rượu, đây là lần đầu Tử Yên đụng đến rượu ngoại. Không ngờ lão ta lại nặng đô đến thế, chuốt mãi không say. Cũng may mà Tử Yên thông minh, nãy giờ chẳng hề uống, chỉ nhấp môi qua mắt lão. Sau đó âm thầm đổ rượu ra sau.


Thấy lão ngà ngà say, Tử Yên cũng vội diễn vai bị rượu đánh gục. Lão ta đúng là không thể kiềm nén nỗi người đẹp đang say rượu, liền nhanh chóng bảo người bế cô vào phòng.


Ngay khi vừa vào phòng, ông ta loạng choạng cởi quần áo. Tử Yên lúc này, nhanh chóng dù dụng cụ chích điện. Chích vào gáy của ông ta. Lão già đó nhanh chóng bất tỉnh dưới sàn.


Tử Yên nhanh tay lấy đi chùm chìa khóa, sau đó lấy luôn cả dấu vân tay của lão. Rồi thay một bộ đồ của nhân viên dọn phòng. Sau đó nhanh chóng rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK