Mục lục
Truyện: Sửu phi giá đáo - Triệu Khương Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 349

Liên Khuê Nghiêm sợ đến mức chân mềm nhũn, gã sai vặt bên cạnh hắn nhắc nhở: “Công tử, nhanh báo cho Trữ quốc công một tiếng đi. Có Trữ quốc công ở đó, có lẽ Hoàng thượng sẽ phá lệ khai ân.”

Hắn lập tức cho người tìm Trữ quốc công nhờ giúp đỡ, ngay sau khi hắn phái người ra ngoài, trong cung liền truyền đến khẩu dụ, Hoàng thượng muốn gặp hắn.

Ngu bộ Lang trung vốn dĩ mới đạt đến quan phẩm có thể lên triệu mỗi ngày, nhưng vì Liên Khuê Nghiệm thực sự ở không không có việc gì quan trọng nên Chiêu Vũ để cho hắn không phải lên triều từ lâu rồi.

Là một công tử nổi danh ăn chơi trác tạng ở kinh thành, Liên Khuê Nghiệm đương nhiên cầu còn không được.

Cho nên hắn đã lâu không có diện kiến Hoàng thượng.

Đột nhiên bị Hoàng Thượng triệu kiến, ở biệt viện ngoại thành xảy ra sự việc như vậy, dùng ngón chân cũng đoán được là đi nhận tội.

Liên Khuê Nghiêm chỉ có thể hy vọng rằng Trữ quốc công có thể để ý đến điệt nhi này một chút.

Khi vừa vào đến hoàng cung, Chiêu Vũ đế đã lạnh mặt khi nhìn thấy hắn.

Liên Khuê Nghiêm quỳ xuống nhận tội: “Hoàng thượng, tội thần biết sai rồi! Tội thần một lòng nghĩ có thể tu sửa tốt biệt viện trước khi ăn tết, nhất thời nóng vội mới cho người làm ngày làm đêm đẩy nhanh tốc độ, ai ngờ khiến cho xảy ra hỏa hoạn. Tội thần đau lòng không thôi, xin Hoàng thượng trách phạt!”

“Đương nhiên phải trừng phạt, một tên vô dụng ngu xuẩn! Một chút việc nhỏ đều làm không tốt, mấy năm nay bổng lộc trẫm ban cho người đều cảm thấy tiếc! Người tới, lôi Liên Khuê Nghiêm xuống đánh ba mươi gậy, biếm hắn xuống Tòng bát phẩm Thựa vụ lang, vĩnh viễn không đề bạt! Cút xuống đi.”

Kết quả này khiến Liên Khuê Nghiêm chấn động, vốn hắn ở Ngu bộ, là một chức quan không lớn không nhỏ trong kinh thành.

Hơn nữa còn có danh tiếng của gia tộc, đi đến nơi nào cũng đều cảm thấy mình vượt trội hơn tất cả.

Nhưng trở thành Thừa vụ lang, thực sự là một quan chức cấp dưới.

Nhiều nhất tính là ngày thường cai quản dữ liệu của các bộ phận, nhưng bất kỳ ai là quan chức ở kinh thành đều có thể được coi là cấp trên của hắn.

Hắn đâu biết rằng, Chiêu Vũ để nhìn thấy hắn liền cảm thấy đau lòng cho nhi tử của mình. Nhưng mà nhân cơ hội này xử lý hắn, coi như thay Mộ Dung Bắc Hải trút giận.

Trữ quốc công chỉ nhận được tin sau khi Liên Khuê Nghiêm bị cách chức, vì vậy ông tự nhiên rất tức giận.

Ông ta nắm tay và tự hỏi có phải dạo này tạo áp lực với Chiêu Vũ đế chưa đủ nên mới để hắn ra tay tàn nhẫn như vậy.

Tuy nhiên, dù ra tay tàn nhẫn nhưng vẫn lưu lại một con đường sống, khiến người ta khó có thể trực tiếp trở mặt.

Ví dụ như Liên Tư Thành phạm vào đại tội như vậy, Chiêu Vũ đế cũng để lại cho hắn một cái mạng.

Liên Khuê Nghiêm vẫn có thể tiếp tục là một quan chức nhỏ mọn, đến mức này, Trữ quốc công có mặt dày đi cầu xin cũng không biết mở miệng như thế nào.

Ông ta nghĩ, chuyện này vẫn chưa kết thúc.

Hôm sau vào lúc lên triều, các học sĩ bình thường vẫn luôn ở trong triều không có tiếng tăm gì lại đột nhiên đứng ra cáo trạng Liên Khuê Nghiêm.

Hóa ra vị học sĩ này thực sự đã nhìn thấy một di vật từ thời Cao Tổ trong một tiệm cầm đồ đồ cổ, sau khi kiểm tra thì phát hiện ra di vật được truyền lại từ biệt viện ở ngoại thành.

Trước khi tụ sửa bên trong biệt viện, nhiều đồ vật đã được cất giữ trong một cung điện nhỏ cạnh nội viện.

Bây giờ một phen lửa đốt, tất nhiên là không tính toán rõ ràng được.

Ai ngờ bảo vật biệt viện lại được lưu truyền trong dân gian, điều này cho thấy có kẻ đã lén bán đồ của Hoàng gia trước khi hỏa hoạn.  Mà tất cả các đồ vật bảo quản, đều có liên quan đến Liên Khuê Nghiêm.

Sự tức giận của Chiêu Vũ đế ngày hôm qua còn chưa tan, hôm nay lại xảy ra chuyện như thế này, làm sao có thể không phát tác.

Trữ quốc công nhanh chóng khẩn cầu: “Hoàng thượng, lão thần cho rằng bảo vật sẽ bị bán đi là do các thợ thủ công ở biệt viện tay chân không sạch sẽ. Liên Khuê Nghiệm thân là mệnh quan triều đình, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này! Huống chi lão thần là trưởng bối của hắn, ngày thường đối với hắn ân cần dạy bảo, hắn sẽ không biết rõ mà còn cố ý phạm phải!”.

Vốn dĩ, Chiêu Vũ đế muốn hắn thôi chức quan, nhưng Trữ quốc công đã nói như vậy nên ngài không thể đưa ra quyết định ngay lập tức.

Chiêu Vũ để bất mãn xua tay: “Trước tiên đem Liên Khuê Nghiêm cấm túc trong phủ, việc này giao cho Đại Lý tự và Kinh Triệu Phủ cùng nhau điều tra. Thần Vương, con sẽ phụ trách việc này.”

Mộ Dung Bắc Uyên tiến lên một bước: “Nhi thần tuân chỉ”. Sau khi bãi triều, sắc mặt của Trữ quốc công không được tốt cho lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK