Mục lục
Truyện: Sửu phi giá đáo - Triệu Khương Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1817

Để ngừa hắn làm ra hành vi kích động gây ảnh hưởng đến hành trình áp giải hắn về kinh thành sau này.

Nhưng La Tước không nói, người bên dưới lại không khỏi bàn tán.

Đến cả ngục tốt cũng đều thảo luận hăng say thì đương nhiên chuyện này đã truyền đến tai Liên Tư Thành.

Trữ Quốc công chết. . .

Hắn chán nản nhắm hai mắt lại.

Xong rồi, toàn bộ tất cả đều xong rồi.

Ngay cả người đa mưu túc trí như Trữ quốc công cuối cùng cũng thất bại, chết thảm trên tay tên hoàng đế chó má.

Bây giờ hắn giãy giụa còn có ý nghĩa gì nữa?

Hy vọng sống cuối cùng trong lòng Liên Tư Thành giống ngọn nến trong gió bị thổi tắt vậy.

Nghe được những tin tức này, Mặc Tuyền lại là đau khổ.

Sớm biết Liên Tư Thành sẽ bị bắt, ban đầu ông ta nên chạy trốn một mình.

Tội gì ông ta phải theo sát Liên Tư Thành, đến cả ngày lành đều không được trải qua, thậm chí dòng dõi nhà mình cũng hoàn toàn bị chặt đứt rồi.

Cứ như vậy thì chắc chắn Liên Tư Thành phải chết, tiếp theo ông ta cũng chết không tử tế được.

Không được, ông ta nhất định phải nghĩ cách, chí ít cũng phải làm cho mình tránh khỏi hoạn nạn lúc này.

Trong phòng giam mờ tối, Liên Tư Thành nhìn cánh tay mất đi của mình, nở nụ cười khổ.

Đến nước này, hắn muốn tìm đến cái chết, nhưng vì thiếu đi một cánh tay, đến cả cách chết có thể diện hắn cũng không thể.

Bất đắc dĩ, hắn không thể làm gì khác hơn là ngửa đầu, ra sức cắn lưỡi, chỉ cảm thấy cơn đau đớn thấu trời đất cuồn cuộn kéo đến trong phút chốc.

Trước mắt dường như có ánh sáng trắng đầy trời, chặn lại bóng tối tĩnh mịch nơi đây.

Hắn không nhìn thấy gì nữa, mọi thứ đều kết thúc rồi.

“Tướng quân! Tướng quân!”

Bởi vì Liên Tư Thành gục xuống bất ngờ, người phía trên đều ồn ào hô hoán.

Động tĩnh này đương nhiên kinh động đến ngục tốt, có người đi tới bên trong dò xét hô hấp của Liên Tư Thành, bị dọa sợ run một cái.

“Hắn, hắn không còn thở nữa!”

Mặc Tuyền nghe thấy vậy bèn vội vàng đứng lên hô to.

“Ta là đại phu, để ta qua xem thử.”

Vốn dĩ phòng giam của ông ta và Liên Tư Thành cũng không cùng một chỗ, thậm chí cách nhau khá xa.

Vì vậy ông ta đang lo không có cơ hội thích hợp để trải đường thoát thân cho mình sau này.

Bây giờ Liên Tư Thành xảy ra chuyện, đây chính là thời cơ tốt nhất.

Ngục tốt cũng lo lắng La Tước sẽ hỏi tội nên lập tức đẩy Mặc Tuyền đến cạnh Liên Tư Thành.

Liên Tư Thành còn chưa nhắm mắt, một đôi mắt tròn trợn trắng, vô cùng đáng sợ.

Mặc Tuyền dò xét cũng biết Liên Tư Thành đã chết hẳn.

Nhưng tạm thời ông ta vẫn không thể rời đi, phải chờ La Tước tới mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK