Mục lục
Truyện: Sửu phi giá đáo - Triệu Khương Lan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1463

Triệu Khương Lan gật đầu: “Nếu rảnh rỗi, muội có thể sai người mua một ít lê về hầm nhừ ra cho huynh ấy uống, tốt nhất là cho thêm tí mật ong để làm thông cổ họng cho huynh ấy.

Hứa Mạn Nhi âm thầm ghi nhớ, nàng ấy trò chuyện với Triệu Khương Lan một lúc thì con thuyền bắt đầu từ từ di chuyển.

Dọc theo hồ Vũ Hoa có rất nhiều phong cảnh xinh xẻo, vì vậy mỗi khi thuyền đi đến một nơi thì sẽ dừng lại một lúc, để những ai muốn tham quan có thể tranh thủ ở lại một chút.

Triệu Khương Lan nghĩ tới Hứa Mạn Nhi vừa đến Kinh Thành chưa lâu, vả lại nàng ấy cũng không đi chơi nhiều, cho nên Triệu Khương Lan đã kể cho nàng ấy nghe về lịch sử của hồ Vũ Hoa và giới thiệu một vài cảnh đẹp xung quanh.

Nghe những lời rủ rỉ êm tại của Triệu Khương Lan, trong lòng Hứa Mạn Nhi cảm thấy chỗ nào của Triệu Khương Lan cũng đều rất xuất sắc.

So với Triệu Khương Lan, thật sự nàng ấy quá ảm đạm rồi.

Cũng chẳng trách Mộ Dung Bắc Hải vẫn yêu thích Triệu Khương Lan đến vậy cho dù vấp phải cấm kỵ từ thân phận của hai người.

Một lúc sau, Triệu Khương Lan bị người khác mời đi.

Hứa Mạn Nhi đang ngồi uống trà một mình, trong khoảng thời gian này thuyền đã dừng lại được vài trạm.

Đi được nửa đường, thì có một cô nương nhỏ, trông bề ngoài tuổi tác cũng không lớn lắm, hình như cô nương ấy bị say sóng rồi, nàng ta cứ liên tục ôm bụng kêu khó chịu, gào thét hối thúc thuyền phải cập bờ thật nhanh.

Tì nữ ở bên cạnh cô nương kia cũng đỏ rần cả mặt, tiếp tục lấy lòng Triệu Khương Lan: “Không biết có thể làm phiền Thần Vương phi xem giúp tiểu thư nhà chúng thần được không? Ở đây chỉ có người là hiểu biết y thuật, nếu không thì chúng nô tỳ cũng không dám làm phiền đến người.”

Đương nhiên Triệu Khương Lan sẽ không từ chối.

Cô nương ấy thật sự không thể ngồi thuyền được nữa, ngay lập tức nàng vội vã đưa cô nương ấy lên bờ.

Nàng vốn định sau khi lên bờ, sẽ cho người của Thần vương phủ đến đưa bọn họ trở về.

Chuyện xảy ra quá đột ngột, Triệu Khương Lan đang định nói với những người trên thuyền một tiếng, thì một cô nương trẻ tuổi khác ở bên cạnh nàng đã chủ động nói: “Vương phi không cần lo lắng, chúng ta sẽ thay người nói lại với Vương phu nhân một tiếng.”

Nghe đối phương nói như vậy, Triệu Khương Lan không nghi ngờ gì khác, nên cũng không nói với những người ở trên thuyền.

Nhưng nàng không hề biết rằng vị cô nương trẻ tuổi này không phải ai khác, mà chính là tỷ muội thân thiết của Hứa An Liễu

Khi người tỷ muội thân thiết ấy của Hứa An Liễu quay lại thuyền, nàng ta cố ý muốn lừa Hứa Mạn Nhi cắn câu, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy được?

Họ làm theo những gì đã lên kế hoạch từ trước và không nói cho Triệu Khương Lan biết thuyền sẽ đi đâu. Ngược lại, khi có người hỏi có thấy Triệu Khương Lan không, thì người đi cùng đều ngơ ngác không biết nàng đang ở đâu.

Người đang lo lắng thấp thỏm không yên chính là Vương phu nhân.

Dù sao cái người đang không rõ tung tích ấy là Thần Vương phi!

Nếu nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn gì đó, bà ta biết ăn nói với Thần Vương điện hạ thế nào đây, chẳng phải là bà ta đang vớ phải nạn lớn hay sao!

Vương phu nhân đang định cho người quay thuyền lại để trở về tìm Triệu Khương Lan.

Nhưng lúc đó lại nghe thấy có một người đột nhiên hét lớn, rồi chỉ tay vào một nơi màu đỏ trên mặt hồ vừa phát ra tiếng động và nói: “Ơ, hình như đẳng kia có một người rơi xuống nước thì phải?”

“Không phải hôm nay Thần Vương phi mặc quần áo màu đỏ sao, lẽ nào người ở đẳng kia là Thần Vương phi?”

Nghe đến đây, Vương phu nhân choáng váng đến suýt chút nữa thì ngất đi, bà ta vội vàng cho thuyền đến gần.

Nhưng mà thân tàu thì quá lớn và di chuyển rất chậm chạp, bà ta thật sự lo lắng người rơi xuống nước kia sẽ không thể chịu đựng lâu được ở dưới nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK