Khởi Tâm thấy người ở dưới thân mình đang hưởng thụ rất nhiệt tình, về những động tác vuốt ve mơn trớn của anh, lúc này người anh em cũng đã dựng đứng lên ngạo nghễ. không còn muốn do dự thêm một chút nào nữa, đưa tay qua bên hông, cầm lấy mép khăn tắm giật một phát, ném qua một bên, cơ bắp vốn anh luôn tập gym mỗi ngày, trong lúc hưng phấn như thế này lại có phần đẹp hơn, cơ bắp nỗi lên, người anh em thì ngạo nghễ. anh chống tay lên nhìn chằm chằm vào cơ thể của cô, bất giác hôn cô một cách mạnh mẽ, cái lưỡi bá đạo tham luyến mà mút lấy mật ngọt từ cái lưỡi thơm tho của cô. bàn tay hư hỏng kia vẫn không dời khỏi cánh hoa túi mật của cô, anh cảm thấy nơi ẩm ướt của cô đã đủ chín mùi, để có thể tiếp nhận cậu nhỏ của mình. anh đặt cậu nhỏ của mình, ngay ở cửa hoa nguyệt ẩm ướt của cô, một cái ấn mạnh mẽ và dứt khoát.
" ưm. ưm.ưm"
" đau. đau mà. đau"
" chỉ một chút thôi tý nữa sẽ không còn đau nữa."
ánh mắt anh ánh lên sự vui sướng. thì ra mình là người đàn ông đầu tiên của cô ấy, còn cái hôn vụng về của cô ấy nữa, chắc mình cũng là người đầu tiên được hưởng thụ nụ hôn đầu đời của cô ấy đây.
Nhược Hân chỉ đau một chút do lần đầu tiên, hoa nguyệt bị xâm nhập. rồi cảm giác đau ấy được thay thế bởi một cảm giác tuyệt vời khó tả. nhìn thấy cô đã hết đau, lúc này anh khẽ di chuyển phần thân dưới của mình. Nhược Hân ưỡn người lên theo từng nhịp đong đưa phần thân dưới của anh.
"ưm.ưm.ưm.ưm"
"ưm.ưm.ưm. ưm"
cái cảm giác tuyệt vời khó tả, đã khiến cho Nhược Hân thỏa mãn mà rên rỉ thành tiếng. cô đưa tay lên ôm chặt lấy cơ thể cường tráng của người đàn ông. thấy cơ thể mềm mại dưới thân mình, đang rất thỏa mãn, và hưởng thụ anh không kìm được mà gia tăng động tác, đong đưa thân dưới của mình một cách mạnh mẽ hơn. sau một hồi vận động kịch liệt, anh rít lên thành tiếng. hai cơ thể quấn chặt lấy nhau thở hỗn hển, vài phút sau hơi thở ổn định trở lại. anh lăn trên người cô xuống thở một hơi đầy thỏa mãn.
nằm im lấy lại sức, vừa được hơn mười phút cô lại thấy khó chịu trong người, cô ôm chặt lấy anh đặt lên đôi môi kia những cái hôn vụng về. nhìn thấy có vẻ như loại thuốc cô trúng phải không bình thường, nhưng thôi có biết phải làm sao bây giờ, ông trời cho ta số hưởng thì hưởng cho tới bến thôi. anh ôm chặt lấy cô hôn đáp trả lại cô.
"ưm. ưm. ưm. ưm"
gió xuân lại lùa về, căn phòng tràn ngập mùi vị hoan ái. lúc này cũng đã khuya, do anh ngồi trên máy bay với quảng bay khá dài, về lại gặp mỹ nhân vận động kịch liệt giờ này anh mệt rã rời mà lăn ra ngủ. còn cô sau khi hoan ái cùng anh, hết lần này đến lần khác, thì đã thỏa mãn mà ngủ thiếp đi.
cô có thói quen dậy sớm, bởi vậy 5 giờ 30 phút là cô đã tỉnh ngủ. nhìn lên cơ thể mình không một mảnh vải che thân, cô nhìn sang người bên cạnh, anh đang ngủ rất ngon giấc. cô nhìn anh thật kỹ, như để ghi hình ảnh người đàn ông này vào trong trái tim. cô nghĩ đến chuyện đêm qua, cô vồ vập, và quấn chặt lấy cơ thể này để đòi anh thỏa mãn cho mình. nghĩ đến càng nhiều thì càng sấu hổ. cựa mình một chút cô thấy cơ thể như mới bị ăn một trận đòn. cô cầm lấy quần áo vương vãi trên sàn mặc vào, đứng lên đi ra khỏi biệt thự. vì tối qua tiệc mừng đến hơn 11 giờ khuya, bởi vậy ngày hôm nay cả nhà đều đang say giấc ngủ. cô lặng lẽ bước ra khỏi biệt thự những giọt nước mắt lăn dài trên má, như những giọt pha lê.
mẹ cô qua đời khi cô mới được 5 tuổi, bốn năm sau cha cô đi thêm bước nữa, vì cô giống mẹ bởi vậy khi cha nhìn thấy cô là lại nhớ tới mẹ. cha cô đi thêm bước nữa sinh được một em gái nữa. vì lo sợ sau này Nhược Hân sẽ được quyền thừa kế tập đoàn Vũ Thị, bà mẹ ghẻ luôn cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy Nhược Hân.
ra khỏi cửa biệt thự Nhược Hân cất từng bước nặng nề, cơ thể đau nhức, đây là khu biệt thự dành cho giới thượng lưu ở Đài Bắc. bởi vậy rất ít xe qua lại, cô thấy có một chiếc xe tải nhỏ, hình như là xe giao đồ, lúc này tài xế bận đưa đồ cho khách, nên không để ý, cô nghĩ mình leo đại lên cái xe tải nhỏ này, rồi đi đến đâu thì đi. tài xế qoay ra leo lên xe rồi phóng đi, mà không biết ở trong thùng xe có người đang nằm trong đó. lúc này anh tài xế không chạy về chỗ làm, mà lại chạy thẳng xe về Đài Nam, vì hôm qua bố anh ta gọi điện báo mẹ anh ta bị bệnh, vì là người con có hiếu nên nghe mẹ bệnh anh ta tức tốc chạy về thăm mẹ liền.
Khởi Tâm ngủ một giấc mặt trời soi tới mông, anh mới mơ màng mở mắt ra. nghĩ đến cô gái nhìn qoay lại bên cạnh, thì không thấy cô đâu nữa,dấu vết còn lại là một vệt máu đỏ thắm thấm trên chiếc gha trải giường.