• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

báo chí đưa tin về Nhược Hân bị tâm thần, ông Vũ ngay buổi sáng xin bác sĩ cho cô xuất viện để về nhà điều trị. ông cũng mời một bác sĩ chuyên khoa tâm thần học về để điều trị cho cô. Khởi Tâm ở bệnh viện cả đêm không ngủ sáng sớm Nhược Hân được ông Vũ đưa về nhà, bởi vậy nên Khởi Tâm cũng trở về Lâm gia. nhìn thấy con trai về mặt mũi hốc hác tóc tai rối bời, bà Lý Hương chạy sang nhìn từ trên xuống dưới, nhìn đi nhìn lại không thấy có chỗ nào bị thương bà mới thở phào nhẹ nhõm.

" Khởi Tâm con đi đâu cả đêm sao giờ này nhìn con vật vờ thiếu sức sống như vậy hả con.

anh ngồi lặng yên như người vô hồn. hai vợ chồng ông bà Lâm nhìn nhau mà trong lòng lo lắng khôn nguôi. ông Lâm đã cảm nhận được có chuyện lớn xảy ra ông lo lắng mà hỏi.

" Khởi Tâm có chuyện gì đang xảy ra vậy con. hãy cho cha mẹ biết được không, đừng để cho cha mẹ phải lo lắng như vậy.

anh nhìn cha mẹ đang lo lắng cho mình, trong lòng chua xót gắng gượng nói.

" Nhược Hân đã trở về ngày hôm qua con sang Vũ gia đã gặp cô ấy.


" vậy thì có chuyện gì đã xảy ra tại sao con lại trở nên như thế này.

" cô ấy ở trên lầu nhìn thấy con đến, đã hoảng sợ mà ngất xỉu đi.

bà Lý Hương nghe con trai nói vậy mà trong lòng đau xót. con trai của bà vẫn không thể quên được Nhược Hân, Nhược Hân như một nỗi đau rất lớn trong trái tim của con trai bà, nhìn thấy con như vậy bà thấy xót xa bất lực.

" để quên được một người không phải là điều đơn giản, con hãy cố gắng dành thời gian cho công việc, như vậy sự bận rộn sẽ làm cho con nguôi ngoai nhưng chuyện không vui.

" cô ấy nhìn thấy con vì quá hoảng sợ mà bị hoảng loạn, bây giờ đang bị khủng hoảng tâm lý và có dấu hiệu tâm thần.

ông bà Lâm giật mình nhìn nhau, chuyện xảy ra đến nông nỗi như vậy sao. lúc này người giúp việc đem vào mấy tờ báo đặt trên bàn ở phòng khách.

" thưa lão gia đây là báo buổi sáng ngày hôm nay. có tin rất quan trọng đăng ngay trên trang nhất nói là Người Thừa Kế Khang Vũ đang bị tâm thần.

nghe vậy Khởi Tâm chạy vội sang cầm lấy tờ báo lên xem, tay run lên lại là do anh, tất cả là do anh mà ra. hai vợ chồng ông bà Lâm lo lắng hỏi con trai.

" Khởi Tâm con tại sao lại để xảy ra nông nỗi này hả con. chuyện xảy ra đến nông nỗi này thì Lâm Thị chúng ta sẽ phải làm thế nào đây. con có biết Khang Vũ từ khi được FMZ ra mặt, họ đã phát triển đến như thế nào không. các đơn hàng lớn nhỏ đều muốn được làm ăn với Khang Vũ. Khang Vũ đã phải mở thêm 6 nhà xưởng sản xuất và tuyển thêm hàng nghìn công nhân nữa, mới đủ đáp ứng cho việc sản xuất các đơn hàng của họ. những khách hàng làm ăn với Khang Vũ rất suôn sẻ và thuận lợi. chỉ cần như vậy thôi là đủ biết người đàn ông đang bao bọc cho Nhược Hân là một kẻ mạnh và lợi hại như thế nào rồi. con có biết lần này con đã gây ra chuyện lớn rồi không.

bà Lý Hương không còn kiên nhẫn để mà nói ra những lời nhẹ nhàng với con trai nữa. bà bực bội cáu kỉnh với đứa con trai si tình này của bà. nếu như người đàn ông kia biết được mọi chuyện thì chuyện gì sẽ xảy ra với Lâm Thị đây. hai vợ chồng ông bà Lâm bất lực mà thở dài. ông Lâm vội nhấc điện thoại lên gọi cho trợ lý đặc biệt của ông.

" alô thưa chủ tịch.

" cậu hãy dập tắt tất cả các bài viết và tin tức về Người Thừa Kế Khang Vũ đi cho tôi, càng nhanh càng tốt.

" dạ thưa ngài tôi sẽ đi làm ngay.

ông Lâm ngồi xuống ghế sofa phòng khách, bây giờ chỉ cầu mong cho mọi chuyện giải quyết được ổn thỏa. được hai giờ đồng hồ sau trợ lý của ông Lâm gọi điện thoại đến.

" alô thưa chủ tịch tin tức ở trên báo điện tử và các trang mạng đã được hủy bỏ, nhưng tin trên tờ báo in thật sự là không thể giải quyết được. báo in và các tờ báo đã được đưa đi tiêu thụ vì là tin sốc bởi vậy đọc giả rất quan tâm và báo đã bán hết tất cả rồi thưa ngài.

vợ chồng ông bà Lâm ngồi phịch xuống ghế, thôi rồi vậy là xong rồi. làm sao có thể cứu vãn tình thế nữa đây, bà Lý Hương nhìn chồng giọng nói run run.

" ông à bây giờ chúng ta qua nhà họ Vũ xem sao, mong là không có gì xảy ra với Khanh Vũ. còn con không được đi đâu cả hãy ở nhà cho mẹ.

ở London lúc này là 2 giờ sáng. hai cha con Trương Hải và Bình Minh đang ôm nhau ngủ ngon giấc. tiếng chuông điện thoại reo lên inh ỏi liên hồi. Trương Hải nghe chuông điện thoại reo inh ỏi lúc nửa đêm anh đã cảm nhận được chuyện không hay xảy ra. Bình Minh vì tiếng chuông điện thoại reo quá lớn cũng làm cho cậu thức giấc.

" alô thưa chủ tịch đã có chuyện xảy ra với tiểu thư Nhược Hân rồi ạ.

" đã có chuyện vậy là có chuyện gì xảy ra.

" dạ thưa ngài tôi vẫn chưa rõ được nguyên nhân, nhưng sáng nay báo in đăng ngay trên trang nhất còn có cả ảnh chụp được phóng lớn của ngài chủ tịch Khang Vũ, đang đẩy xe lăn đưa con gái sang khoa tâm thần học của một bệnh viện lớn ở Đài Bắc. trên báo ghi rất rõ Người Thừa Kế Khang Vũ đang có dấu hiệu tâm thần.

" vậy sao tin tức đã được sử lý chưa?

" dạ thưa ngài tin tức trên báo điện tử và các trang mạng đã được hủy bỏ, nhưng báo in thì do tin sốc nên đọc giả rất quan tâm bởi vậy đã được bán hết rồi ạ thưa ngài.

" cậu không cần phải làm gì trong lúc này cả, để sáng ngày mai tôi sẽ bay về Đài Loan sớm. cậu để ý xem nếu các cổ đông của Khang Vũ có người nào muốn bán cổ phần thì hãy mua lại hết cho tôi, cổ phiếu được mua vào hãy để Nhược Hân đứng tên.

" dạ vâng thưa ngài tôi đã nghe rõ.

ngồi bên cạnh cha Bình Minh nghe nói đến mẹ cậu rất lo lắng.

" cha mẹ con có chuyện gì mẹ con có bị làm sao không?

" không sao cả mẹ con chỉ bị ốm nhẹ thôi, sáng ngày mai hai cha con mình sẽ về Đài Loan với mẹ.

cậu nghe cha nói sáng ngày mai bay về Đài Loan, cậu rất vui mừng ôm chặt lấy cha.

" dạ con trai cảm ơn cha.

ở Vũ gia ông Vũ rất nhức đầu về chuyện đã xảy ra với Khang Vũ. nhưng ông nghe trợ lý báo lại tin tức trên báo điện tử và các trang mạng đã được hủy bỏ. nhưng còn báo in thì đã được bán ra hết rồi, ông thấy rất bất lực. lúc này người giúp việc chạy vào nhà báo cho ông biết hai vợ chồng ông bà Lâm sang. ông không muốn gặp nhưng vì giao tình giữa hai nhà trước đây ông đành phải đồng ý để cho họ vào nhà.

Nhược Hân kêu đói bụng bởi vậy ông kêu người đem một tô cơm lên để ông đút cho cô ăn. lúc này cô không còn phải là một người 24 tuổi, mà giống y như một đứa bé ăn cơm cũng bắt cha đút cho từng miếng. ông bà Lâm bước vào nhà thì nhìn thấy ông Vũ đang đút từng muỗng cơm cho con gái ăn. trước tình cảnh này hai vợ chồng ông Lâm rất áy náy.


" ông Vũ gia đình chúng tôi xin lỗi ông vì đã để cho chuyện này xảy ra.


" anh chị ngồi xuống đi.


Nhược Hân nhìn thấy người lạ đến thì hai mắt mở tròn xoe rất ngây thơ nhìn mà thấy đau lòng. lúc này điện thoại của ông Vũ reo lên.


" alô thưa chủ tịch có người nói nếu như cổ đông Khang Vũ bán đi cổ phần thì họ sẽ mua lại hết toàn bộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK