• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Được phụ thân đề tỉnh, hai mắt Nạp Lan Du sáng lên, tâm tình có chút kích động:

- Được, phụ thân, xin nghe theo ngươi.

Trước đây, hắn đối với Diệp Dung Nguyệt cũng có ý. Nhưng lại không dám mộng tưởng, đối phương thực sự quá cao ngạo, tư chất lại cao, cơ hồ là nữ hài sáng chói nhất trấn Thanh Sơn.

Nhưng lúc này phụ thân hắn đã lên làm tộc trưởng Nạp Lan gia. Hắn cũng nghiễm nhiên trở thành đại thiếu chủ của tộc.

Hắn đã có tư cách truy cầu nàng.

Nạp Lan gia là gia tộc đứng ngang hàng với Diệp gia. Lúc trước phế vật Tam Pháp Mạch có tư cách ở bên Diệp Dung Nguyệt, hắn mang tư chất Lục Pháp Mạch, chẳng lẽ không có tư cách?

Nạp Lan Đồng cũng nhìn nhi tử Nạp Lan Tra nhắc nhở:

- Tra nhi, ngươi cũng cần phải cố gắng.

- Vâng phụ thân, ta sẽ không để ngươi thất vọng.

Biểu lộ bên ngoài của Nạp Lan Tra chín chắn hơn Nạp Lan Du, hắn không kích động, mà chỉ âm trầm cung kính gật đầu.

Vẻ mặt Nạp Lan Tính mang thâm ý nhìn Nạp Lan Đồng:

- Ha ha, tiểu đệ đây là muốn tranh đoạt?

Nạp Lan Đồng thoải mái thừa nhận:

- Không sai, nếu hai hậu bối cùng truy cầu, tỷ lệ Diệp Dung Nguyệt trở thành người Nạp Lan gia càng lớn.



Nạp Lan Tính gật đầu:

- Tốt, chuyện của hậu bối, ai chiến thắng thì cần phải xem bản lĩnh nam nhân. Ai chiếm được Diệp Dung Nguyệt, đối với Nạp Lan gia đều có lợi.

Hắn quay sang nhi tử và tiểu chất ra lệnh:

- Các ngươi rời khỏi đây đi thôi. Cho phép sử dụng tư nguyên trong tộc trong phạm vi cho phép để truy cầu Diệp Dung Nguyệt, nhưng không được sử dụng bừa bãi, về sau gia tộc đều có kiểm kê cẩn thận.

- Đúng, phụ thân!

- Vâng, bá phụ!

Nạp Lan Du và Nạp Lan Tra đồng loạt vui mừng gật đầu. Có thể tự do sử dụng tài nguyên trong tộc, đồng nghĩa với điều gì?

Tuy có giới hạn, nhưng so với lợi ích có được, không đáng nhắc đến.

Nạp Lan Đồng ở bên cạnh trong mắt loé lên một tia nghi ngờ. Nhị ca sao đồng ý dễ dàng như vậy? Hắn không nổi giận khi tiểu chất muốn cạnh tranh với nhi tử mình?

Nhưng Nạp Lan Đồng nhanh chóng có phần hiểu ra, Nạp Lan Tính không sợ nhi tử thua, vì hắn là tộc trưởng, nắm giữ kiểm soát tư nguyên trong tộc. Trên phương diện vận hành tư nguyên, nhi tử hắn sẽ có lợi thế so với tiểu chất.

Nạp Lan Đồng cười thầm trong lòng, ngược lại não bộ Nạp Lan Du không sáng bằng nhi tử Nạp Lan Tra của hắn a.

Lúc này Nạp Lan Tính lên tiếng:

- Tam đệ, người đều đi cả, chúng ta nhanh chóng dò xét cẩn thận thân thể Nạp Lan Trấn Thiên a.



Nạp Lan Tính nhìn vẻ mặt của Nạp Lan Đồng, không khỏi cười lạnh. Tam đệ a tam đệ, ta còn không hiểu ngươi nghĩ gì sao...

Nạp Lan Đồng gật đầu:

- Được.

Không lâu sau, giữa từ đường, một thiếu niên sắc mặt trắng bệch, toàn thân thoát y trần truồng. Đứng hai bên là hai trung niên nhân mang vẻ mặt khó coi.

Nạp Lan Đồng bất mãn:

- Sao vẫn không thấy gì? Chẳng lẽ chúng ta bỏ quên điểm nào?

Nạp Lan Tính buồn bực lắc đầu, cầm trên tay một quả cầu màu vàng tràn đầy tinh quang:

- Gần như xác thực không có. Đến Quan Thể Cầu có khả năng soi xét kinh mạch tu sĩ chúng ta cũng đã vận dụng. Dùng Quan Thể Cầu đối với một người không có tu vi, hẳn sẽ không sai.

Nạp Lan Đồng không vui ném y phục lên người thiếu niên nằm phía dưới:

- Thật chướng mắt. Lần đầu tiên ta phải tự tay cởi y phục một nam nhân. Kết cục không công.

Nạp Lan Tính trầm ngâm:

- Tuy tu vi Nạp Lan Trấn Thiên này mất hết, pháp lực không còn, nhưng thần thức là của tu vi Luyện Pháp Trung Kỳ không thay đổi. Chẳng lẽ vì nguyên do này, nên đối phương mới sống lại một lúc.

Nạp Lan Đồng giật mình, gật đầu:

- Đúng, có thể là hồi quang phản chiếu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK