• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: U Minh Tôn Sứ

Diệp Hiên nói xong, ôm Nhạc Hoa vào lòng vỗ về. Nhìn thấy mẫu thân kiếp này của mình, nàng chợt nhớ tới phụ mẫu kiếp trước mà thương tâm. Bọn họ biết ta chết, nhất định rất là buồn.

Phụ tử Diệp Chính và Diệp Thứ thấy cảnh này, nhất thời trợn mắt há mồm kinh ngạc. Nhi nữ - tỷ tỷ ngày thường chua ngoa đanh đá y hệt mẫu thân, sao hôm nay nhu thuận hiền lành, nói những lời... quá mức ngọt như vậy?

Chẳng lẽ đầu bị đập vào nơi nào?

Nhạc Hoa lau lau nước mắt nhày nhụa, thổn thức:

- Vừa nãy ta vào phòng ngươi, bỗng thấy ngươi nằm ngất dưới đất không còn thở, ta nghĩ đã mất ngươi a...

Diệp Chính nghe vậy giật mình, vội bước tới nắm lấy cổ tay nhi nữ, ngón tay ấn lên yếu mạch xem xét, sắc mặt khó coi:

- Nguyên khí yếu ớt, pháp lực ngươi rất hỗn loạn. Đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hiên ngây người trong chốc lát, sau đó nói ra:

- Vừa nãy ta tu luyện không cẩn thận tẩu hoả nhập ma. Nhưng đã nhanh chóng xử lý kịp, chỉ là thân thể yếu ớt ngất đi, không đáng ngại.



Mọi người trong phòng nghe vậy thở phào nhẹ nhõm. Diệp Chính khoái chí cười lớn:

- Không hổ là nhi nữ của ta. Tư chất ngút trời. Ha ha. Chẳng mấy chốc sẽ tấn thăng Trúc Pháp Kỳ.

Diệp Thứ cũng hồ hởi:

- Tỷ tỷ thật giỏi...

Nhạc Hoa nóng mắt cắt ngang, mắng nhiếc:

- Dừng! Đừng ồn ào phiền Dung Nguyệt nghỉ ngơi. Nàng đang mang thương thế trong người. Hai người các ngươi thật vô tâm.

Diệp Chính và Diệp Thứ liền im bặt. Sư tử cái hung dữ đã trở lại.

Diệp Hiên vẻ mặt thổn thức im lặng không nói gì nữa. Lời vừa rồi của nàng là thật. Trong trí nhớ, nàng nhớ được bản thân đang tu luyện trong phòng, trong lúc tu luyện đến giai đoạn mấu chốt, chợt nhớ đến một người...

Diệp Hiên với lấy cái gương trên bàn soi mặt mình, liền có chút hoảng hốt, dung mạo nàng tại kiếp này giống hệt kiếp trước!

Vận mệnh đúng là oan trái. Tại kiếp này, nàng vậy mà cũng làm một chuyện sai lầm tương tự kiếp trước, cũng với khuôn mặt này...



Nàng là nhi nữ của tộc trưởng Diệp Gia, lại có dung nhan xinh đẹp. Nàng được giao nhiệm vụ tiếp cận Nạp Lan Trấn Thiên, trưởng thiếu gia của Nạp Lan gia tộc, nhi tử của tộc trưởng Nạp Lan Viễn Xan.

Sau đó, người của Diệp gia sẽ tìm cách câu thông với nhị, tam trưởng lão của Nạp Lan gia, kích bọn hắn mưu đồ chức vị tộc trưởng. Vốn hai người kia có dã tâm từ lâu, ngày nay thấy cơ hội rõ ràng trước mắt liền đồng ý.

Thế là, lấy Diệp Dung Nguyệt làm gián điệp, Diệp gia và Nạp Lan gia đã từng bước đẩy phụ tử tộc trưởng Nạp Lan Viễn Xan vào chỗ chết, lúc này chắc hẳn chỉ còn lại hai cỗ thi thể lạnh ngắt.

Lại là chuyện này!

Diệp Hiên nhíu mày. Sao ở đâu nàng cũng là kẻ lừa tình giết người?

Tại thế giới này, tuy không phải nàng trực tiếp ra tay giết chết, nhưng cũng là gián tiếp hỗ trợ nha!

Chuyện này đã ám ảnh Diệp Dung Nguyệt, chủ nhân cũ của thân thể này rất lớn. Nạp Lan Trấn Thiên kia trông rất soái, còn rất yêu chiều nàng. Tình cảm hai người đã từ giả hoá thật, tình nồng ý mật.

Nhưng Diệp Dung Nguyệt mang trong mình sứ mệnh của gia tộc. Nàng đành phải nhắm mắt cay đắng giết chết tình yêu mới nở. Cái đêm biết tin Nạp Lan Trấn Thiên chết, nàng đã khóc rất nhiều.

Điều này trở thành tâm cảnh của nàng. Vì vậy tu vi cũng khó đột phá bình cảnh. Lúc tu luyện đến giai đoạn mấu chốt nhạy cảm, tâm thần chợt xao động, pháp lực rối loạn, bị công pháp phản phệ, sau đó liền tẩu hoả nhập ma.

Vốn những chuyện này không thể lập tức cắt đứt sự sống của Diệp Dung Nguyệt, nhưng nàng đã buông tay. Nàng muốn đi tới với người kia. Nơi có tình yêu của nàng. Không có tranh đấu. Không có đoạt quyền. Không có vị lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK