• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nạp Lan Đồng liền dẫn đầu lên tiếng, có ý lấy lòng:

- Không sao, không sao, chuyện nhỏ mọn này không cần thiết để ý. Vẫn là Diệp cô nương kinh tài tuyệt diễm, tạo nghệ trận pháp thật sự không tầm thường.

Chỉ là một cái nắp quan tài. Dù được chế tác từ linh mộc hiếm có, nhưng so với việc giao hảo với Diệp gia, thì chỉ như giọt nước trong đại dương.

Đám người Nạp Lan gia âm thầm quyết tâm, Diệp gia có đời sau tư chất cùng thiên phú tốt như thế, tương lai khẳng định phát quang vô hạn. Bọn hắn cần phải giữ quan hệ thật tốt.

Lúc này Nạp Lan Tính nhìn nhi tử Nạp Lan Du như có điều suy nghĩ.

- Các vị thúc bá không trách là tốt rồi.

Diệp Dung Nguyệt nhu thuận nói. Có điều, dù ngoài mặt biểu hiện khiêm tốn, nhưng trong nội tâm lại vô cùng thư sướng. Cảm giác được người người kính nể, hâm mộ này thật tốt.

Kiếp trước nàng tự sát, có lẽ là hành động đúng đắn. Không phải sống trong thế giới xấu xa kia nữa. Xuyên không tới thế giới này làm một vị tiểu thư đại gia tộc, một thiên kiêu chi nữ.

Diệp Chính đứng ở một bên cũng phổng mũi lớn, mặt kém chút nở hoa, có một nhi nữ thiên tư ngút trời như vậy, làm một phụ thân như ta thật hãnh diện.

Sau khi khách khí một phen, Diệp Dung Nguyệt tò mò quay đầu nhìn vào quan tài. Nàng muốn xem rõ bộ dáng Nạp Lan Trấn Thiên như thế nào mà khiến chủ nhân cũ thân thể này sinh lòng...

... Yêu?

Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy dung mạo thanh niên trong quan tài, nàng không khỏi hoảng hốt trợn mắt. Trên đời này có thể có sự tình trùng hợp như vậy?

Có điều, nàng rất nhanh điều chỉnh lại tâm tình, biểu hiện thất thố vừa rồi của nàng loé qua rất nhanh, không ai có thể thấy.

Bất quá, dù nàng gạt được đa phần người bên trong từ đường, nhưng làm sao gạt được Diệp Chính có tu vi Kết Pháp Kỳ, thần thức cường đại.



Hắn chỉ khẽ cau mày một cái, trầm ngâm suy nghĩ đến vấn đề nào, không có nói gì.

Lúc này Nạp Lan Đồng tiến đến bên quan tài, thốt lên kinh ngạc:

- Quái lạ, sao hắn không còn sống?

Mọi người nghe vậy cũng kinh ngạc tiến lại gần xem xét. Sau một lúc kiểm tra thân thể Nạp Lan Trấn Thiêm thì phát hiện thân thể đối phương đã cứng đờ lạnh ngắt, không còn chút sinh cơ.

Bốn người Nạp Lan gia trong từ đường vô cùng kinh ngạc, vừa nãy còn giãy dụa làm ầm ĩ bên trong quan tài, lúc này đã chết rồi?

Nhanh như vậy?

Diệp Chính chợt lên tiếng đề tỉnh:

- Có thể ở bên trong quan tài phong kín, không có không khí nên hắn chết chăng?

Người Nạp Lan gia nghe vậy giật mình. Đúng nha. Pháp sĩ dù không có không khí, cũng có thể nhịn thở hồi lâu. Nhưng phàm nhân thì sẽ lập tức chết.

Tu vi Nạp Lan Trấn Thiên đã bị hủy. Hắn không khác gì người thường. Nếu có thể còn sống trong quan tài phong kín như vậy, mới gọi là bất thường.

Thần thức Diệp Chính cường đại, quan sát tất cả biểu hiện chi tiết dù là nhỏ nhất của người Nạp Lan gia, phát hiện mọi hành động, biểu hiện đều là tự nhiên.

Vốn hắn có chút nghi ngờ đám già Nạp Lan gia này muốn lừa hắn, giả bịa chuyện để kéo hắn đến đây, nhưng điều này nói ra không đúng lắm. Không có lý do gì để những người này làm như vậy cả.

Nếu là muốn dụ hắn vào bẫy để giết thì càng không có khả năng. Hắn không phải Nạp Lan Viễn Xan, hắn biết những kẻ này nham hiểm như thế nào. Thủ đoạn của đối phương hắn cũng nắm rõ. Với lại, tu vi hắn cao hơn hai người đứng đầu Nạp Lan gia này nhiều. Ngược lại, đối phương hẳn cũng không dám có suy nghĩ này đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK