Xác nhận rõ là người Nạp Lan gia nói thật, sự việc không nghiêm trọng gì. Hôm nay hắn đến đây cũng chỉ là rảnh rỗi đi dạo. Diệp Chính không để ý gì nữa, lúc này hắn có nghi hoặc khác quan trọng hơn, liền mở miệng cái từ:
- Đã không có vấn đề gì, tại Diệp gia còn có nhiều sự vụ cần giải quyết, vậy tại hạ cáo từ, không làm phiền đến các vị nữa.
Nạp Lan Tính và Nạp Lan Đồng còn chưa nghĩ ra cách để đối phương nhanh chóng rời đi. Thấy Diệp Chính chủ động như vậy, mừng còn không kịp.
Đương nhiên, vẫn phải khách khí một phen. Nạp Lan Tính mở lời:
- Làm phiền Diệp huynh không công mà đến. Thật ngại quá. Diệp huynh đã việc quấn thân, bọn ta sẽ không còn làm phiền. Nếu có gì cần hỗ trợ cứ nói. Nạp Lan gia ta chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ.
- Tốt, Nạp Lan huynh hào sảng.
Sau đó, Diệp Chính và Diệp Dung Nguyệt rời khỏi Nạp Lan gia. Trên trở về, thấy nhi nữ tuy vẻ mặt bình thường, nhưng lông mày hiện vẻ u sầu, Diệp Chính lên tiếng hỏi:
- Còn vương vấn hắn?
- A?
Nghe phụ thân đột nhiên hỏi, Diệp Dung Nguyệt giật mình định thần lại. Thấy biểu hiện của nàng như vậy, Diệp Chính càng khẳng định trong lòng. Hắn mở miệng giáo:
- Dù ngươi yêu hắn, nhưng phải biết rằng hắn đã chết. Cho dù còn sống, nhưng cũng chỉ là một Tam Pháp Mạch thấp kém. Không xứng với ngươi. Chớ để tâm quá nhiều, tránh ảnh hưởng đạo tâm. Cần nhớ, tu hành mới là chân đạo.
Diệp Dung Nguyệt gật đầu:
- Phụ thân, ta hiểu. Chỉ là một số cảm xúc trong quá khứ nổi lên mà thôi. Nếu ta không chú trọng tu hành, làm sao có thể nhìn hắn chết mà không ra tay cứu giúp?
Nhìn thấy ánh mắt nữ nhi hiện lên tia kiên quyết, vẻ u sầu đã biến mất đi không còn, Diệp Chính vô cùng hài lòng. Nữ nhi của hắn tuy một số thời điểm nổi lên cảm tính nữ nhân, nhưng sau đó lý trí vẫn chiến thắng.
Tu luyện không chỉ mỗi tư chất quan trọng, còn có cả tâm tính. Nữ nhi của hắn hội tụ cả, tương lai hẳn không thể lường trước được.
Diệp Dung Nguyệt vẻ ngoài mỉm cười, nhưng trong lòng nàng vô cùng rối bời. Vẻ cứng rắn bên ngoài vừa rồi nàng chỉ cố ý biểu hiện ra cho Diệp Chính an lòng.
Nhớ tới khủng cảnh vừa rồi trong Nạp Lan gia, nội tâm Diệp Dung Nguyệt vẫn không kìm được mà hoảng hốt một phen. Bởi dung mạo Nạp Lan Trấn Thiên giống hệt Mạc Vỹ.
Sự trùng hợp này chỉ là ngẫu nhiên? Tại thế giới này, vậy mà có hai người dung mạo giống hệt nàng và Mạc Vỹ?
Trong đầu Diệp Dung Nguyệt loé lên một tia sáng. Người giãy dụa chết ngạt trong quan tài có thể chính là Mạc Vỹ thật.
Không phải Diệp Dung Nguyệt chết, nàng mới xuyên không, trở thành Diệp Dung Nguyệt sao?
Mà nàng có thể xuyên không, chẳng lẽ Mạc Vỹ không thể? Hơn nữa, thời điểm hai người lần lượt chết không cách xa nhau lắm.
Nạp Lan Trấn Thiên đã chết rồi sống lại trong quan tài, sau đó chết ngạt lần nữa. Điều này không đúng, trước đó Nạp Lan Trấn Thiên đã chết đến không thể chết thêm. Người sống lại rồi chết ngạt chính là Mạc Vỹ mới đúng.
Trong lòng Diệp Dung Nguyệt giờ đây là một mảnh rối bời. Chính nàng cũng không rõ bây giờ mình có cảm xúc gì. Hỗn loạn? Tiếc nuối? Nhẹ nhõm?...
Bóng dáng hai thân ảnh phi hành trên không trung, nhỏ dần, nhỏ dần, mang theo tâm tình nặng nề...
...
Tại từ đường Nạp Lan gia.
Nạp Lan Tính nhìn Nạp Lan Du:
- Du nhi, người về sau tìm cách tiếp cận Diệp Dung Nguyệt nhiều một chút.
- Vì sao phụ thân lại nói vậy?
Nạp Lan Du sững sờ.
Nạp Lan Tính tức giận đưa tay gõ đầu tên nhi tử ngốc:
- Diệp Dung Nguyệt thiên phú tu hành vô cùng cao. Tương lai tất nhiên sẽ trở thành cường giả Kết Pháp cũng có thể. Nếu ngươi chiếm được tình cảm của nàng, sẽ vô cùng có lợi đối với Nạp Lan gia. Nếu biến nàng thành người Nạp Lan gia càng tốt.
- Đã không có vấn đề gì, tại Diệp gia còn có nhiều sự vụ cần giải quyết, vậy tại hạ cáo từ, không làm phiền đến các vị nữa.
Nạp Lan Tính và Nạp Lan Đồng còn chưa nghĩ ra cách để đối phương nhanh chóng rời đi. Thấy Diệp Chính chủ động như vậy, mừng còn không kịp.
Đương nhiên, vẫn phải khách khí một phen. Nạp Lan Tính mở lời:
- Làm phiền Diệp huynh không công mà đến. Thật ngại quá. Diệp huynh đã việc quấn thân, bọn ta sẽ không còn làm phiền. Nếu có gì cần hỗ trợ cứ nói. Nạp Lan gia ta chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ.
- Tốt, Nạp Lan huynh hào sảng.
Sau đó, Diệp Chính và Diệp Dung Nguyệt rời khỏi Nạp Lan gia. Trên trở về, thấy nhi nữ tuy vẻ mặt bình thường, nhưng lông mày hiện vẻ u sầu, Diệp Chính lên tiếng hỏi:
- Còn vương vấn hắn?
- A?
Nghe phụ thân đột nhiên hỏi, Diệp Dung Nguyệt giật mình định thần lại. Thấy biểu hiện của nàng như vậy, Diệp Chính càng khẳng định trong lòng. Hắn mở miệng giáo:
- Dù ngươi yêu hắn, nhưng phải biết rằng hắn đã chết. Cho dù còn sống, nhưng cũng chỉ là một Tam Pháp Mạch thấp kém. Không xứng với ngươi. Chớ để tâm quá nhiều, tránh ảnh hưởng đạo tâm. Cần nhớ, tu hành mới là chân đạo.
Diệp Dung Nguyệt gật đầu:
- Phụ thân, ta hiểu. Chỉ là một số cảm xúc trong quá khứ nổi lên mà thôi. Nếu ta không chú trọng tu hành, làm sao có thể nhìn hắn chết mà không ra tay cứu giúp?
Nhìn thấy ánh mắt nữ nhi hiện lên tia kiên quyết, vẻ u sầu đã biến mất đi không còn, Diệp Chính vô cùng hài lòng. Nữ nhi của hắn tuy một số thời điểm nổi lên cảm tính nữ nhân, nhưng sau đó lý trí vẫn chiến thắng.
Tu luyện không chỉ mỗi tư chất quan trọng, còn có cả tâm tính. Nữ nhi của hắn hội tụ cả, tương lai hẳn không thể lường trước được.
Diệp Dung Nguyệt vẻ ngoài mỉm cười, nhưng trong lòng nàng vô cùng rối bời. Vẻ cứng rắn bên ngoài vừa rồi nàng chỉ cố ý biểu hiện ra cho Diệp Chính an lòng.
Nhớ tới khủng cảnh vừa rồi trong Nạp Lan gia, nội tâm Diệp Dung Nguyệt vẫn không kìm được mà hoảng hốt một phen. Bởi dung mạo Nạp Lan Trấn Thiên giống hệt Mạc Vỹ.
Sự trùng hợp này chỉ là ngẫu nhiên? Tại thế giới này, vậy mà có hai người dung mạo giống hệt nàng và Mạc Vỹ?
Trong đầu Diệp Dung Nguyệt loé lên một tia sáng. Người giãy dụa chết ngạt trong quan tài có thể chính là Mạc Vỹ thật.
Không phải Diệp Dung Nguyệt chết, nàng mới xuyên không, trở thành Diệp Dung Nguyệt sao?
Mà nàng có thể xuyên không, chẳng lẽ Mạc Vỹ không thể? Hơn nữa, thời điểm hai người lần lượt chết không cách xa nhau lắm.
Nạp Lan Trấn Thiên đã chết rồi sống lại trong quan tài, sau đó chết ngạt lần nữa. Điều này không đúng, trước đó Nạp Lan Trấn Thiên đã chết đến không thể chết thêm. Người sống lại rồi chết ngạt chính là Mạc Vỹ mới đúng.
Trong lòng Diệp Dung Nguyệt giờ đây là một mảnh rối bời. Chính nàng cũng không rõ bây giờ mình có cảm xúc gì. Hỗn loạn? Tiếc nuối? Nhẹ nhõm?...
Bóng dáng hai thân ảnh phi hành trên không trung, nhỏ dần, nhỏ dần, mang theo tâm tình nặng nề...
...
Tại từ đường Nạp Lan gia.
Nạp Lan Tính nhìn Nạp Lan Du:
- Du nhi, người về sau tìm cách tiếp cận Diệp Dung Nguyệt nhiều một chút.
- Vì sao phụ thân lại nói vậy?
Nạp Lan Du sững sờ.
Nạp Lan Tính tức giận đưa tay gõ đầu tên nhi tử ngốc:
- Diệp Dung Nguyệt thiên phú tu hành vô cùng cao. Tương lai tất nhiên sẽ trở thành cường giả Kết Pháp cũng có thể. Nếu ngươi chiếm được tình cảm của nàng, sẽ vô cùng có lợi đối với Nạp Lan gia. Nếu biến nàng thành người Nạp Lan gia càng tốt.