Chương 25
Cậu bé nhìn xuyên qua camera theo dõi nhìn thấy người đàn ông lạ mặt ngoài cửa, nhíu mày như một ông cụ non: “Chú là ai?”
Cậu bé này chắc hản là họ hàng nhà Anna nhỉ? Tính cảnh giác cao thật, khá giống Anna. Lý An nghĩ, giải thích: “Chú là đồng nghiệp của trợ lý An, thư ký kiêm trợ lý riêng của chủ tịch tập đoàn Lệ Thị. Trợ lý An tăng ca ở công ty, Lệ tổng bảo chú đến đưa cháu đi học”
Thư ký của ba ba? Đôi mắt lạnh lùng của Hứa Đình Phong nhìn chằm chằm Lý An ngoài cửa, ghi nhớ vẻ ngoài của anh ta.
“Anh ơi, là ai thế? Sớm như vậy đã đến gõ cửa..” Hứa Nhược Hy.
cũng nghe thấy tiếng chuông cửa, đôi chân trần nhỏ bé lạch bạch chạy ra cửa, tay dụi mắt, mơ màng hỏi.
“Chú đợi một lát” Hứa Đình Phong nói với Lý An đứng ở ngoài cửa.
Hứa Đình Phong quay người đi vào phòng của hai bé, mở laptop của mình lên, không nói nhiều bèn đột nhập vào hệ thống nội bộ của tập.
đoàn Lệ Thị, điều tra rõ ràng số thẻ công tác của Lý An, âm thầm nhớ kỹ.
“Anh ơi, mẹ đâu?” Hứa Nhược Hy khó hiểu cũng theo vào.
Hứa Đình Phong tỉnh táo kiểm tra tư liệu có liên quan đến Lý An: “Mẹ tăng ca ở công ty, ba ba kêu người ở ngoài cửa đưa chúng ta đi học, anh muốn kiểm tra xem chú ta có phải người của bà dì xấu xa kia không”
“Vậy có phải không?” Hứa Đình Phong sốt sắng hỏi.
“Không phải:’ Hứa Đình Phong đọc nhanh như gió, rất nhanh đã lướt xong lý lịch của Lý An.
Người đàn ông ở ngoài cửa là trợ lý riêng của ba ba, từ lúc ba ba phụ trách quản lý tập đoàn Lệ thị vẫn đi theo ba ba, không có bất kỳ liên quan nào đến Hứa Nhược Phi.
Hứa Đình Phong kéo Hứa Nhược Hy quay lại cửa: “Cháu hỏi chú, ID công tác của chú ở tập đoàn Lệ Thị là bao nhiêu?”
Lý An ở ngoài cửa choáng váng, thăng quỷ nhỏ này, chẳng lẽ còn biết thẻ công tác của mình?
Lý An tuy rằng có chút nghỉ hoặc, nhưng vẫn làm theo yêu cầu của Hứa Đình Phong, đọc ra một chuỗi con số.
Hứa Đình Phong đối chiếu, sau khi thấy không có bất cứ vấn đề gì nữa, mới mở cửa.
Trong khoảng khắc Lý An nhìn thấy Hứa Đình Phong, suýt chút nữa đã quỳ rạp trên đất.
Đứa bé này, thật sự không phải là Lệ tổng phiên bản mini sao?
Nếu như không phải biết là Lệ tổng chưa từng qua lại với phụ nữ, anh ta sẽ hoàn toàn nghỉ ngờ nhóc con trước mặt là con riêng của Lệ tổng.
Hứa Đình Phong gật đầu với Lý An, chào hỏi xong, giống như chủ nhân nhỏ trong nhà: “Chú ở phòng khách chờ một lát đi, cháu với Hứa Đình Phong phải ăn sáng trước đã”
Lý An mang theo tâm tình thấp thỏm, thay dép lê, ngồi ở sô pha phòng khách.
Quá giống, thật sự quá giống.
Nếu không phải anh ta đã làm thư ký riêng đi theo Lệ tổng nhiều năm, anh ta thật sự hoài nghỉ hai đứa bé này là huyết mạch lưu lạc ở bên ngoài của Lệ tổng.
Hứa Đình Phong cùng Hứa Nhược Hy ăn sáng xong: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Tác phong làm việc của hai đứa nhỏ đúng là có chút giống với tác phong của Lệ tổng! Lý An dốc lại tinh thần: “Xe ở ngay dưới lầu, xin mời hai vị”
Đêm qua thức trắng, bây giờ mí mắt không nhấc lên nổi, dính chặt vào nhau.
Hứa Nhược Phi xoắn xuýt cố gắng mở mắt ra.
Cảnh tượng đập vào mắt suýt chút nữa làm nàng gào thét chói tai.
Mình tại sao lại ngủ cùng Lệ Đình Nam!
Phòng riêng rộng lớn, trên giường lớn màu trắng mềm mại, Lệ Đình Nam tháo cà vạt ra, cơ ngực rắn chắc thoắt ẩn thoắt hiện, theo hô hấp của anh, phập phồng lên xuống.
Hứa Nhược Phi nhẹ nhàng nuốt một ngụm nước bọt.
Chuyện gì thế này, mình không phải ở công ty tăng ca hay sao, tại sao lại đi cùng với Lệ Đình Nam vào phòng riêng của anh ta, còn nằm trên giường nữa chứ?