Chương 190
Thư ký cúi đầu xem giờ: “Còn nửa tiếng nữa ạ” Hứa Nhược Mộng gật đầu.
Hôm nay cô ta dày công trang điểm nhằm để lại ấn tượng tốt với Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Mộng cố ý mặc chiếc đầm may đo cao cấp, trang điểm nền nã động lòng người.
Kết hợp với đôi giày cao gót làm Hứa Nhược Mộng cao hơn hẳn, thế mà chẳng ai trong số những người đón máy bay chịu để ý đến cô nàng.
Hứa Nhược Mộng hơi khó chịu, ngày thường cô ta luôn được đuổi theo ca ngợi, tại sao hôm nay không ai đến bắt chuyện với cô ta?
Hứa Nhược Mộng nhìn theo ánh mắt của mọi người, gương mặt ngoan hiền vừa rồi đột nhiên trở nên méo mó.
Cô nàng trợ lý của Lệ Đình Nam với dáng người thướt tha mảnh mai, mặt mũi xinh đẹp, đang đứng cách Hứa Nhược Mộng tầm hai mươi mét.
Bộ vest đen vừa vặn ôm sát người, kết hợp với đôi giày cao gót màu đen khiến cô ấy vốn đã cao hơn người, nay càng thêm xuất sắc.
Thảo nào mọi người ở đây không thèm nhìn mình, hóa ra đều đang nhìn ả! Hứa Nhược Mộng giận dữ cắn môi, hàng lông mày nhíu lại.
“Chẳng lẽ Anna cũng đến đón Đình Nam?” Sắc mặt Hứa Nhược Mộng trở nên nặng nề.
Bây giờ Lệ Đình Nam đến vùng khác làm việc, ngay từ đầu không hề báo với Hứa Nhược Mộng.
Cô ta chờ ở biệt thự đến khuya, gọi điện cho Lý An mới biết Lệ Đình Nam đến nơi khác bàn hợp đồng kinh doanh.
Chuyện quan trọng như vậy, anh ấy không nói với mình thì thôi đi, vậy mà ngay cả thời gian về cũng không báo!
Mọi tin tức đều nhờ cô ta tiêu tiền mua chuộc người của Tập đoàn Lệ Thị mới lấy được tin hôm nay Lệ Đình Nam trở về Lâm Xuyên.
Thư ký đã đi theo Hứa Nhược Mộng từ lâu, đương nhiên hiểu ý cô ta muốn nói gì.
“Cô Hứa, Anna là trợ lý của Tổng giám đốc Lệ, cô ấy xuất hiện ở đây cũng là chuyện hợp lý hợp tình, nhưng cô là vợ sắp cưới của ngài ấy, nếu đã đến đây đón máy bay cùng lúc, chắc chắn ngài ấy sẽ chọn về chung với cô” Hứa Nhược Mộng gật đầu, gương mặt tăm tối đã tươi tắn hơn đôi chút.
“Hy vọng là vậy” Hứa Nhược Mộng nói nhỏ, ánh mắt nhìn Hứa Nhược Phi hơi nhuốm màu độc ác.
Ba giờ, máy bay hạ cánh đúng giờ.
Hứa Nhược Phi cúi đầu nhìn giờ trên đồng hồ đeo tay, tính toán thời gian người đàn ông kia sẽ bước ra.
Không ngoài dự đoán của cô, khoảng mười mấy phút sau, bóng dáng Lệ Đình Nam xuất hiện ở hành lang.
Chuyến bay này không quá nhiều hành khách, chỉ có vài người ít ỏi.
Tuy nhiên vóc dáng cao lớn của Lệ Đình Nam vẫn hấp dẫn lóa mắt, không ít cô gái đến đón máy bay đều đưa mắt nhìn anh, thậm chí còn có người nhỏ giọng suy đoán: “Đó là ngôi sao ư?”
“Không phải đâu, đó là Tổng giám đốc của Tập đoàn Lệ Thị, chẳng lẽ cô không biết sao?” Hứa Nhược Phi bĩu môi, đàn ông đẹp trai luôn dễ dàng trêu hoa ghẹo nguyệt.
Ra khỏi hành lang, Lệ Đình Nam vừa chớp mắt đã thấy Hứa Nhược Phi đứng đợi mình cách đó không xa.
Cô rất cao và mảnh mai, dù đứng giữa đám đông nhưng liếc mắt cũng có thể nhìn thấy cô.
Lý An nhìn theo ánh mắt của Lệ Đình Nam, nắm bắt chính xác bóng dáng của Hứa Nhược Phi. Cậu ta vẫy tay với cô, sau đó nói với Lệ Đình Nam: “Tổng giám đốc Lệ, vì sao trợ lý Anna chủ động đến đón chúng ta vậy? Thông thường anh đi công tác về, công ty sẽ bảo người đặc biệt đến đón… Chẳng lẽ là lệnh của anh sao?” Hôm nay tâm trạng Lệ Đình Nam khá tốt, nghe câu hỏi dư thừa của Lý An mà không hề buồn bực.
“Cậu đoán xem” Lý An đoán liên tiếp mấy lần đều sai.
Cậu ta đổi suy nghĩ: “Tổng giám đốc Lệ, có phải anh vốn định để người của công ty đến đón, nhưng trợ lý Anna không biết chế độ này của công ty nên chủ động đề nghị đến đây, mà anh cũng không phản đối đúng không?”
Lệ Đình Nam hơi mỉm cười, tỏ vẻ Lý An đoán đúng rồi.
Lý An im lặng, trong lòng mặc niệm cho Hứa Nhược Phi.