Chương 179
Mãi cho đến khi cô rời đi, Hứa Nhược Phi vẫn không biết rõ được rốt cuộc bà cụ bí ẩn đó là ai.
Cô ngồi trong xe, trâm tư một lúc, mở gói hương liệu đã đóng gói xong ra.
Trong chốc lát, đôi mắt thường ngày dù có sóng gió cũng không hề hoảng sợ của Hứa Nhược Phi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mùi hương này… mặc dù ban nấy ở trong cửa hàng Hứa Nhược Phi đã phát hiện ra hương liệu ở cửa hàng này tốt hơn rất nhiều so với những loại bình thường trên thị trường, nhưng hương liệu mà bà cụ đưa cho cô tuyệt đối không phải là loại hương liệu tốt bình thường.
E rằng các quý tộc ở nước ngoài muốn có được loại hương liệu chất lượng như vậy cũng không dễ dàng gì.
Hứa Nhược Phi thu dọn hương liệu lại và để chúng sang một bên.
Một giờ sau khi Hứa Nhược Phi rời đi.
Bà cụ Lệ đã quay trở lại cửa hàng.
“Bà cụ, bà đã về rồi” Nữ nhân viên lễ phép cúi đầu chào:
“Quý cô ban nãy đã rời đi rồi ạ, đây là nước hoa mà cô ấy đã điều chế cho bà” Nữ nhân viên nói xong liền cầm lấy một lọ nước hoa được đóng gói đơn giản ở trên kệ bên cạnh.
Khi bà cụ Lệ nghe tin Hứa Nhược Phi đã rời khỏi, bà không khỏi thở dài tiếc nuối.
Nếu như không phải là con dâu của bà ấy gọi điện thoại đến, e rằng bà ấy vẫn còn ngồi trong cửa hàng tán gẫu với cô bé đó về hương liệu nữa kìa.
Bà cụ Lệ ra hiệu cho thư ký của mình mở lọ nước hoa ra, rồi sau đó nhẹ nhàng xịt lên cổ tay của bà ấy.
“Bà cụ, nước hoa này…” Thư ký ở bên cạnh khế mở to đôi mắt đang bình tĩnh của mình, có chút khó tin.
Mặc dù anh ta không thành thạo về nước hoa như những người nhà điều chế nước hoa.
Nhưng mà đã đi theo bên cạnh bà cụ Lệ lâu rồi, ít ra vẫn có năng lực để phân biệt được nước hoa là tốt hay xấu.
Bà cụ Lệ gật đầu: “Nước hoa thơm quá. Sự hoà hợp của trước, giữa và sau quá trình điều chế vô cùng tuyệt vời… Nếu không phải bậc thầy thì chắc chắn khó có thể điều chế được chuẩn xác như vậy. Mà ngay cả bậc thầy, cũng không phải chỉ trong mấy ngày mà đã có thể hoàn thành được phương pháp phối hợp, vậy mà cô gái kia chỉ cần dùng thời gian là một buổi xế chiều”
Bà cụ Lệ không khỏi cảm thán: “Cô gái có thiên phú về điều chế nước hoa như vậy, lại không có duyên với Lệ thị.” Nghĩ đến chuyện này, bà cụ Lệ lại không khỏi thở dài.
Người đẹp hơn Hứa Nhược Mộng, điều chế nước hoa cũng giỏi hơn so với Hứa Nhược Mộng, con mắt lại sạch sẽ trong suốt, không có quá nhiều tâm tư âm thầm trong lòng.
Cô gái như thế này, nếu như có thể gả cho cháu của bà ấy thì tốt biết bao nhiêu.
Bà cụ Lệ đưa nước hoa cho thư ký đứng cạnh, giao việc: “Buổi tối hôm nay, nhớ kỹ phải nhỏ vào bên trong máy làm sạch không khí, nếu như thật sự có tác dụng cải thiện giấc ngủ của tôi, cậu phải giúp tôi điều tra rõ thân phận của cô gái kia.
Có lẽ nước hoa của cô bé ấy có thể cải thiện chứng mất ngủ của Đình Nam” “Vâng, thưa bà.” Lệ Đình Nam đang đi công tác ở nơi xa, vừa xuống máy bay, ngủ lại ở khách sạn năm sao.
Sau khi tắm rửa xong, Lệ Đình Nam choàng lên người một chiếc áo tắm dài màu xanh đậm, lười biếng ngồi dựa ở trên ghế salon.
Bên trên khay trà màu đen bằng thủy tinh ở trước mặt anh, có bày ra một bình rượu Whisky, còn có một khay đá viên lạnh.
Người đàn ông nhổm dậy một chút, cầm lấy cái kẹp bằng kim loại, động tác ưu nhã bỏ mấy viên đá vào trong ly, sau đó, cầm bình rượu lên.
Trong ly dần dần ngập tràn chất lỏng màu hổ phách.
Sau khi Lệ Đình Nam thích ý cúi đầu nếm một ngụm rượu, mở Laptop ra.
Ngón tay vừa đụng tới bàn phím, điện thoại di động màu đen để ở trên bàn đã vang lên.