Chương 112
Tại sao tất cả mọi người đều cảm thấy cô thích Lệ Đình Nam?
“Trợ lý Lý, tôi muốn ở lại bên cạnh Tổng giám đốc Lệ làm trợ lý, không phải bởi vì yêu thích Tổng giám đốc Lệ, mà là bởi vì Tổng giám đốc Lệ tán thưởng nước hoa do tôi điều chế: Hứa Nhược Phi mặt không đỏ tim không nhảy nói dối.
Lý An Cậu ta cũng chưa gặp người nào có thể nói chuyện yêu thầm đến mức đúng lý hợp tình như vậy.
“Vậy được rồi, tôi sẽ nói với Tổng giám đốc Lệ”
“Vậy cảm ơn Trợ lý Lý, có rảnh tôi mời anh ăn cơm!”
Lý An vội vàng lắc đầu, anh không muốn hiện tại bị Lệ Đình Nam tống cổ đi đâu.
“Ăn cơm không cần đâu, thật đấy!”Sau khi Lý An cúp điện thoại liền nói với Lệ Đình Nam chuyện Hứa Nhược Phi muốn tiếp tục làm trợ lý cho anh.
Lệ Đình Nam nhíu mày.
“Cô ấy nói như vậy thật sao?”
Lý An gật gật đầu.
Cậu ta lo lắng sốt ruột, làm trợ lý và thư ký của Lệ Đình Nam, có lẽ cậu ta không nên chen vào sinh hoạt cá nhân của ông chủ mình.
Nhưng mà…
“Tổng giám đốc Lệ, trợ lý Anna cô ấy có phải thích anh hay không…
Nếu như bị Hứa phu nhân và Lệ phu nhân biết, chỉ sợ trợ lý Anna sẽ không thể sống tiếp ở Lâm Xuyên”
Những phu nhân bên trong hào môn, thủ đoạn của ai mà không tàn nhẫn.
Lý An đi theo bên cạnh Lệ Đình Nam đã sớm gặp qua quá không ít phu nhân hào môn hãm hại những cô gái không có bối cảnh.
Khóe môi Lệ Đình Nam nở một nụ cười đầy ý tứ sâu xa.
Thích anh sao?
Ánh mắt Anna nhìn anh không có một chút tình yêu gì, ra vẻ như một phụ nữ trưởng thành nhưng e là ngay cả yêu đương cũng chưa từng làm.
Ngón tay thon dài của Lệ Đình Nam chậm rãi gõ mặt bàn, cô gái kia muốn ở lại bên người anh có mục đích khác.
“Tổng giám đốc Lệ, anh xem việc này…”
Giọng nói của Lý An khiến Lệ Đình Nam thu hồi lại dòng suy nghĩ của mình.
“Tùy cô ấy” Lệ Đình Nam để lại hai chữ.
Lý An trầm mặc. Tại sao cậu ta cứ có cảm giác đang bị kẹp giữa đôi tình nhân đang vờn nhau vậy?
Trong nhà hàng Michelin 3 sao.
Hứa Nhược Vy ăn bánh kem, bơ dính lên cả khuôn mặt nhỏ cô bé.
“Mẹ, hôm nay mẹ nói có một dì xấu muốn hãm hại mẹ, là ai vậy ạ?
Là dì xấu kia sao?”
Hứa Nhược Phi lắc đầu, lấy khăn tay dịu dàng giúp Hứa Nhược Vy lau vết bơ trên mặt: “Kém xa với cô ta”
Chỗ tàn nhẫn của Hứa Nhược Mộng chính là đâm dao sau lưng cô.
Không có bất cứ cái gì dự đoán gì, khó lòng phòng bị. Chờ đến khi mình phát hiện được đã lửa sém lông mày, sinh mệnh gặp nguy hiểm.
Trần Tiểu Nhiễm so sánh với Hứa Nhược Mộng, quả thật kém xa.
Hứa Nhược Vy cái hiểu cái không gật gật đầu.
“Anh ơi, anh không ăn bánh kem sao?” Cô bé hỏi.
Hứa Đình Phong tư thế ưu nhã rút khăn tay ra, sau khi lau miệng, cậu bé lấy máy tính bảng của mình ra.