Chương 123
Còn người đứng thứ nhất, tất nhiên chính là vị hôn thê của tổng giám đốc công ty! Ai dám nói không phải?
Trái lại là Hứa Nhược Phi, nói là người này dùng thực lực của bản thân để thúc đẩy hợp tác giữa công ty và tập đoàn Silvi, nhưng ai biết nước hoa cô ta điều chế lợi hại đến mức nào?
Hứa Nhược Phi hoàn toàn không quan tâm tới những lời đồn đãi, ngày nào sau khi hoàn thành xong công việc mà Lý An chia một nửa cho mình, cô cũng đi một mình vào phòng nước hoa, tập trung điều chế nước hoa của mình.
Lý An nghe được những tin đồn nhảm này, vô cùng lo lắng một người như Trần Tiểu Nhiễm lại có thể xuất hiện.
Sau khi Lệ Định Nam biết được sự lo lắng của Lý An, môi mỏng nhếch lên: “Cô ấy có phản ứng gì?”
Lý An hơi run lên một chút, trả lời lại: “Trợ lý Anna ạ? Cô ấy không có phản ứng gì hết, vừa ra khỏi phòng làm việc là một mình tập trung điều chế hương liệu”
Vì chỉ thị của Lệ Đình Nam, Lý An đặc biệt lưu ý đến dáng vẻ của Hứa Nhược Phi khi cô ấy điều chế nước hoa.
Cô ấy thật sự tập trung, hệt như thần phật.
máy tính cứng nhắc trong tay mình xuống đất.
Từ sau khi sếp Lệ tiếp quản tập đoàn Lệ thị đến nay, anh ấy cũng chưa từng tự đi tới phòng nước hoa đâu!
Phòng nước hoa là một phòng vô cùng quan trọng trong tập đoàn Lệ thị, nhân viên được nhìn thấy ltn cũng không nhiều.
Vừa nghe nói là Lệ Đình Nam đến đây, mọi người đều hồi hộp.
“Trưởng phòng đâu rồi?”
“A? Ý anh là cái cô trợ lý kia của sếp Lệ sao? Hình như còn đang ngốc ở trong phòng làm việc ấy!”
Có người vội lắm rồi. Sếp Lệ cũng đã tới, còn điều điều chế chế gì nữa?
Muốn quãng bát cơm đi à?
“Nhanh đi gọi cô ta tới đây đi!”
Nhưng họ còn chưa kịp gọi, người đàn ông đẹp trai mà thường ngày xác suất có thể nhìn thấy ở công ty là cực kỳ nhỏ, hứng thú bước đi thong thả vào trong này.
Đôi mắt đen mực của anh nhìn xung quanh một vòng, người khác khó mà đoán được biểu cảm trong đôi mắt anh.
Mọi người không hẹn mà cùng nuốt một ngụm nước bọt.
Bây giờ Anna gì đó kia còn đang điều chế nước hoa trong phòng làm việc. Cô ta đợi bị sa thải đi!
Lệ Đình Nam thu ánh mắt lại, trong đám người trước mặt cũng không có hình bóng người con gái kia.
“Anna đâu?” Anh thản nhiên hỏi.
Tất cả mọi người đều không rõ biểu cảm của Lệ Đình Nam lúc này, không biết là anh đang vui vẻ hay phẫn nộ.
Phó trưởng phòng đành phải kiên nhẫn: “Dạ sếp Lệ, trưởng phòng Anna còn đang điều chế nước hoa trong phòng làm việc…”
Vừa dứt lời, đã thấy đáy mắt Lệ Đình Nam tối lại, trở nên lạnh như băng.