Chương 241:
“Anh, Phong Lập Hân? Nhanh tỉnh lại!
Em là Hàng Lãng, anh…”
Phong Lập Hân nghe thấy rõ ràng, quả nhiên là giọng nói của Phong Hàng Lãng. Là hàn! Đây là địa ngục rôi sao? Không, anh không muôn Phong Hàng Lãng cũng xuất hiện ở địa ngục này. Hãn còn phải sông thật tốt. Cho nên Phong Lập Hân dùng hết sực lực muôn mở mất ra nhìn rôt cục là chuyện gì đang xảy ra.
“Anh, cuối cùng anh đã tỉnh rồi.”
Phong Hàng Lãng ôm thật chặt _ Phong Lập Hân vừa trải qua một cuộc dạo chơi quỷ môn quan.
“Hàng Lãng, anh giồng như có..
nghe được… giọng nói của Du Du…
có phải là anh đang năm mơ: không?”
Giefl nói của Phong Lập Hân gân như là thều thào, vốn đã tà chất giọng khàn khàn lúc này lại càng khó nghe rõ.
Nhưng Phong Hàng Lãng lại nghe ra được anh trai Phong Lập Hân của mình một lòng nghĩ tới người phụ nữ độc ác Lam Du Du mà không phải người em trai đang hết sức Ìo Hồng cho mình ở đây.
Chẳng lẽ tình yêu thật sự có thể chiến thắng tình thân sao?
“Anh không phải nằm mo! Lam Du Du thật sự còn sống! Nếu anh muốn gặp cô ta thì phải mau khỏe lại đi!” Phong Hàng lãng khẳng định lúc Phong Lập Hân hôn mê nghe thấy giọng nói của Lam Du Du là sự thật.
“YoYo cô ây… cô ây… cô ây thật sự còn sống sao?” Phong Lập Hận đột nhiên trở nên kích động. “Cô ây ở đâu? Cô ấy ở đâu rồi?”
Nhịp tim lập tức tăng nhanh, bác sĩ Kim vội vàng chạy ra: “Đại thiếu gia, cậu bình tĩnh một chút đi. Thả lỏng…
thả lỏng!”
Thật khó khăn mới tỉnh lại, dĩ nhiên bác sĩ Kim sẽ không để cho Phong.
Lập Hân rơi vào tình trạng nguy hiệm như trước. Cho dù là kỳ tích, xác suất có lần hai là thật sự rất nhỏ.
“Quản gia Mạc, ông gọi Lam Du Du đến đây.” Phong Hàng Lãng cũng không muôn quyết định như vậy, nhưng muốn để cho Phong Lập Hân an tâm dưỡng bệnh hắn không thể không đề cho Lam Du Du tới li thích anh ấy.
“Không, không, đừng để YoYo đến đây… bộ dáng này của tôi sẽ… sẽ hù dọa cô ấy. Đừng đề cho cô ấy thấy „ tôi… nhanh… nhanh kéo rèm cửa số a… kéo rèm cửa sổ!”
Sâu trong lòng, Phong Lập Hân vẫn còn thấy mặc cảm. Anh không hề cảm thây may mãn khi mình đại nạn không chết mà chuyện anh lo lắng nhất chính là Lam Du Du sẽ nhìn thấy vẻ ngoài của anh. Có câu nói, con gái nhìn vẻ bề ngoài, con trai cũng không ngoại lệ.
“Lập Hân… Gorilla, em nhìn thấy anh rồi.” Lam Du Du xuất hiện xinh đẹp như một nàng tiên.
Lúc này môi cô đang mỉm cười nhàn nhạt, vẻ đẹp thoát tục, đẹp như trong mo, đẹp đến nỗi khó có thê là sự thật.
Phong Lập Hân ngây dại, anh kinh ngạc nhìn Lam Du Du người đang sông Sờ sờ trước mặt anh lại còn có thê nói, có thê cười làm toàn bộ người anh giống như’ bị mắt bảy hồn sáu phách.
Chờ khi anh lấy lại được ý thức, anh cô gắng nghiêng đầu về một phía không muốn để Lam Du Du thấy anh đã bị bỏng đên mức không còn nhìn ra hình người.
Chỉ có phối họp, cô mới có thể được hưởng tụ Sự phục vụ giống khách VIP cầp kim cương của Phong Hàng Lãng. Kiếp này có thể làm cho người đàn ông như Phong Hàng Lãng hậu hạ mình một lân, cũng là đáng giá!