Chương 165:
Tuyết Lạc đem miếng thịt nạc đưa vào miệng mình, miếng thịt _giỗng như mắt đi hương vị ban đầu, cũng không còn ngon như khi người đàn ông kia ở đây.
“Phu nhân, cô không thích ăn phần mỡ, chỉ cần dùng đùa tách lấy phần thịt nạc là ăn được.”
Thấy Tuyết Lạc ăn không nhiều, dì An chọ răng cô đang ngượng khi chỉ ăn phần thịt nạc nên tiễn tới an ủi.
*Dì An, cháu no rồi, ăn đến miếng thịt thứ tư là đã quá với lượng thịt của cháu rôi.” Tuyết Lạc hơi lúng túng nói.
“Phu nhân, đừng nhìn Nhị thiêu gia bên ngoài đối với cô hung dữ măng nhiếc, nhưng thật ra là rất đề tâm, phụ nhân dân dân sẽ cảm thầy Nhị thiếu gia rất tốt.” Dì An mỗi lần đều không quên vì Phong Hàng Lãng mà nói hộ.
Từ trong lời nói của dì An không khó nghe ra bà đang cô tình làm nỗi bật lòng tốt của Phong Hàng Lãng.. Vất vả giúp đỡ Nhị thiếu gia của bà thẻ hiện là có ý gì? Chẳng lẽ là muôn cho cô là chị dâu có ấn tượng tốt về anh?
“Dì An, cháu đã bàn bạc với Lập Hân.
Từ ngày mai, liền chuẩn bị cho Phong Hàng Lãng thu xếp công việc đi xem mắt. Nêu đì quen biết tiêu thư khuê các nhà ai hoặc là tiểu thư lá ngọc cành vàng nên giới thiệu cho Nhị thiêu gia.”
Tuyết Lạc bóng gió sửa lại suy nghĩ của dì An, cũng Ìà nhắc nhỏ, cô là chị dâu của Nhị thiêu gia Phong Hàng Lãng, cũng không cần trước mặt cô vì hăn mà thêu hoa dệt gâm.
“Cái gì? Phu nhân định cho Nhị thiếu gia đi xem mắt?” Dì An kinh ngạc.
Ôi trời, chuyện gì thế này? Làm sao mà vợ lại thu xếp cho chông mình cùng người phụ nữ khác đi hẹn hò chứ?
“Làm sao vậy? Không được sao? Dì yên tâm, với điều kiện ưu việt của Nhị thiếu gia sẽ không đến nỗi ngay cả xem mất cũng không được.”
Tuyết Lạc nhân tiện nói mỉa Phong Hàng Lãng một câu: “Tuy rằng tính tình ẵnh ta hơi xâu, cư xử cũng kiêu ngạo một chút!”
“Phu nhân, Nhị thiếu gia đối với cô rất tốt, phu nhân đừng có mù quáng như thế nữa!” Dì An thở dài.
Sắp xếp cho Nhị thiếu gia các người đi xem mắt, thế nào lại thành cô mù quáng?
“Nhị thiếu gia cũng cần phải lập gia đình rồi.” Tuyết Lạc nhàn nhạt đáp như đang trân thuật một sự thật.
“Nhị thiếu gia… cậu ấy đã có nữ nhân riệng và gia đình rồi.” Dì An rất muốn bồ sung thêm “Phu nhân, cô chính là vợ của nhị thiếu gial”.
“Cái gì? Phong Hàng Lãng có nữ nhân? Đó là ai? Là cái cô Nina kia sao?” Tuyết Lạc khân trượng hỏi, trong lòng không khỏi khiếp sợ.
“Tôi nói chính là phu nhân, cô tin không?”
Dì An buông câu nói đầy ấn ý rồi bước vào bưng bát đũa vào trong bếp. Bỏ lại Tuyết Lạc một mình chưa kịp tiêu hóa những lời vừa rồi.
Những lời này của dì An là có ý gì?
Dì An hẳn đã biết cô với Phong Hàng Lãng đã cùng nhau có cái quan hệ nam nữ kia. Chẳng lẽ sau khi cảm thấy cô củng với Phong Hàng Lãng xảy ra chuyện đó, thì cô liền trỏ thành nữ nhân của anh ta sao?
Dì An sao lại có thể nói ra nhữ ng lời như vậy? Có suy xét qua hoàn cảnh và địa vị của thiêu gia Phong Lập Hân chưa?
Giờ phút này, Tuyết Lạc cũng không có dám đánh đông ˆ nữ nhân” trong miệng dì An với “người vợ”!