Chương 229:
May mà có bác sĩ Kim ở đó, mỗi khi Phong Hàng Lãng không thể chịu đựng nôi, hăn sẽ tiêm cho Phong Hàng Lãng một liều thuốc dinh dưỡng duy trì thân thể.
Đây là lần đầu tiên Tuyết Lạc nhìn thây Lam Du Du. Vừa Niy thầy người phụ nữ này, cô đã run sợ.
Rõ ràng là một cô gái mang gương mặt trẻ con vô hại, nhưng lúc nhìn thầy cô lại mang theo một loại sát khí không nói rõ được.
Đúng vậy! Chính là một cỗ sát khí!
Cơ thê Tuyết Lạc không tự chủ run một cái, nêu như quỷ Satan trong địa ngục cũng phân chia giới tính, vậy Lam Du Du kia chắc chắn là một nữ Satan, một nữ ác mai Nhưng loại nữ Satan này hết lần này tới lần khác lại đeo chiếc mặt nạ Thiên sứ.
Cô chỉ dám nhìn từ xa, cũng không dám lại gân người phụ nữ như thê!
Ngay lúc Tuyết Lạc đang trông chừng ngoài hành lạng phòng theo dõi. Cô không có chấp đi vào cánh cửa bên trong hành lang, thứ nhất là vì cô thật sự không giúp được gì, thứ hai là không muồn chọc giận Phong Hàng Lãng bây giờ còn đang suy sụp.
Tuy rằng quản gia Mạc đã nhân mạnh một lân nữa chuyện tự sát của Phong Lập Hân không liên quan đến Lâm Tuyết Lạc nhưng trong lòng Tuyết Lạc vẫn cảm thây áy náy. Nêu không phải hôm đó cô giận dôi chạy ra khỏi Phong gia, Phong Lập Hân cũng không đến nỗi bị kích động như thế.
Cho tới lúc này, Tuyết l cũng không biết nguyên nhân thật sự làm cho tâm tình Phong Lập Hân trở nên kích động là bởi vì hắn không điều khiển được việc tiểu tiện của mình.
Dĩ nhiên, người của Phong gia, bắt luận là dì An hay quản. gia Mạc cũng sẽ không kế chuyện này của Đại thiêu gia nhà họ ra ngoài.
Dì An mang bữa tối đến cho Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng rồi lại mang nguyên vẹn trở ra. Dì An vừa than thở vừa lau nước mắt, Đại thiệu gia chưa biết sống chết ra sao, Nhị thiếu gia cũng lại không biết coi trọng thân thế mình như vậy. Từ trước đến giờ, dì An đã xem mạng sống của anh em Phong Lập Hân và Phong Hàng Lãng quan trọng hơn mạng sông của chính mình.
“Dì An, Phong Hàng Lãng vẫn không chịu ăn sao?”
Lòng Tuyết Lạc cũng nóng như lửa đột. Phong Hàng Lãng không chủ động muôn ăn đề đảm bảo sức khỏe thì dù có tiêm những chất dinh dưỡng kia vào người. để duy trì thân thể cũng có tác dụng gì chứ! Dù thân thê của hắn có cường tráng đến đâu cũng có lúc không chồng đỡ được?
Nhóm chú trọng lên truyện trên app truyện hola nhé! “Dì An, dì đưa đồ cho cháu để cháu mang vào cho Hàng Lãng!” Tuyết Lạc muôn nhận hộp thức ăn từ tay dì An.
“Phu nhân, cô vẫn đừng nên vào! Nhị thiệu gia còn đang tức giận, nêu Nhị thiếu gia không kiêm chế được lại làm cho cô bị thương thì Phong gia sẽ càng thêm rồi loạn.” Nói sao thì dì An cũng không muôn để Tuyết Lạc mang đồ ăn vào cho Phong Hàng Lãng.
Tuy vẫn chưa rõ trong bụng phu nhân có mang thai tiểu thiểu gia hay không, nhưng chẳng may bị cha mình làm bị thương, vậy. chẳng phải rất tội lỗi. Dì An không thể đề Nhị thiếu gia Phong Hàng lăng có cơ hội làm chuyện này được.
“Dì An, dì yên tâm đi, nêu Hàng Lãng có hung dỡ với cháu, cháu sẽ nhường nhịn hắn, sẽ không đề bụng đâu. Cháu chỉ muốn khuyên hắn nên ăn một chút không thì đến lúc anh trai hắn tỉnh, lại đến phiên hắn gục ngã.”
Có thể Tuyết Lạc là người ngoài cuộc nên cô không hiều rõ cảm giác đau như dao cắt trong lòng Phong Hàng Lãng khi sắp mật đi người thân của mình. Lý trí của cô chỉ mách. bảo răng phải đề hắn quý trọng cơ thể của mình, không chỉ bởi bản thân hắn mà còn bởi anh trai Phong Lập Hân của hăn.
“Phu nhân, cô đừng vào, Nhị thiếu gia cậu ấy… Cậu ây còn chưa muốn gặp cô đâu.” Dì An cô găng khuyên nhủ Tuyết Lạc.
Đúng lúc đó, Diệp Thời Niên dẫn Lam Du Du đi đến. Diệp Thời Niên cũng không khóa Lam Du Du nữa, hăn tự tin vào khả năng của mình, cũng tin Lam Du Du sẽ không chạy trồn. Mà cho dù có chạy trồn, cô ta cũng sẽ chạy tới nơi có Phong Hàng Lãng mà lúc này Phong Hàng Lãng lại đang ở trong bệnh viện.