Chương 144:
Tuyết Lạc vô thức võ trán, Lâm Tuyết Lạc, Lâm Tuyết Lạc, mày trở nên thích bị ngược đãi từ khi nào vậy?
Khí phách của mày đâu? Lý tưởng của mày đâu? Mày đang hướng về đâu?
Viên Đóa Đóa mừng thâm, vậy nghĩa là Phong Hàng Lãng sẽ thường _ xuyên tới trường cùng cô và Tuyêt Lạc ăn cơm?
Có lẽ chắc chắn là Phong Hàng Lãng đối với Tuyết Lạc có thiện cảm, nhưng việc Tuyết Lạc là vợ của anh trai Phong Hàng Lãng thì không thể nào lay chuyên được.
Cho dù Phong Hàng Lãng thực sự quan tâm đên Tuyết Lạc, hay là lo lãng Tuyết Lạc sẽ bỏ anh trai Phong Lập Hân của mình mà bỏ chạy, những điều này đều không ảnh hưởng tới việc Phong Hàng Lãng là một người đàn ông độc thân.
Phải cần có niềm tin theo đuổi lý tưởng, ngộ nhỡ thành hiện thực thì sao?
“Đúng rồi Tuyết Lạc, Phong Lập Hân anh trai của Phong Hàng Lãng… có bị bỏng nghiêm trọng lắm không? Là chỉ một bộ phận hay là toàn thân?” Viên Đóa Đóa tò mò.
Tuyết Lạc khẽ thở dài: “Rất nghiêm trọng! Có thê nói là bị biến đổi hoàn toàn! Có lúc còn nghiêm trọng đến mức phải dùng đến máy thở.”
“Ai, thật đáng thương! Nghe đồn răng Phong Lập Hân từng là một công tử nho nhã hiếm có ở Thân Thành, không ngờ bây giờ lại bị lửa thiểu đốt thành như vậy! Đúng là ông trời đồ kị với nhân tài!”
Viên Đóa Đóa nhìn chằm chằm vào cái chân hơi khập khiếng của chính mình, kỳ thật nêu không nhìn kĩ thì hoàn toàn không nhận ra.
“Đúng rồi, Phong gia giàu có như vậy, tại sao Phong Lập Hân không đi cây ghép da?” Viên Đóa Đóa đột nhiên lại hỏi.
Tuyết Lạc lại thở dài một tiếng: EÌTO: cũng. không rõ lắm, nghe bác sĩ Kim nói răng tình trạng của Phong Lập Hân rât nghiêm trọng. Nhưng tớ lại.
nghe nói răng, Phong Lập Hân muốn từ bỏ mạng sông của chính mình vì một người phụ nữ, nên không tích cực phôi hợp với bác sĩ trị liệu.”
Tuyêt Lạc đột nhiên nhớ ra, Phong Hàng Lãng dường như đã tìm được Lành Du Du còn sông. Điều khiến cho Tuyết Lạc buồn bực chính là nếu tìm được Lam Du Du, tại sao không đem cô ây tới gặp Phong Lập Hân đề anh khôi phục dũng khí và hi vọng mà trị liệu. Nhưng từ giọng điệu của Phong Hàng Lãng, tai nạn mà anh em họ gặp phải dường như có liên quan đến Lam Du Du.
Không phải Lam Du Du là một trong những hung thủ hãm hại họ chứ?
Tuyết Lạc cũng bị sửng sốt trước suy đoán của chính mình.
“Bởi vì một người phụ nữ? Người phụ nữ nào? Người phụ nữ đó có phải hay không đã chết rồi? Cho nên Phong Lập Hân từ bỏ trị liệu và muốn chêt cùng cô ta?” Viên Đóa Đóa theo bản năng liên tưởng.
“Chắc là Vậy, nhưng có vẻ hiện tại đang dần có chuyên biến. Phong Lập Hân đã đáp ứng với Phong Hàng Lãng sẽ bay sang Mỹ trị liệu thêm sau sinh nhật 30 tuổi. Tớ cũng hy vọng răng Phong Lập Hân sẽ sớm bình phục.” Tuyết Lạc lo lắng.
Phải biết rằng, một người bình thường hàng ngày sẽ cảm thấy buồn bã và chán nản trong một không gian chật hẹp, huống hồ Ìà một bệnh nhân tàn tật.
Tuyết Lạc thật tâm hy vọng rằng Phong Lập Hân có thể rời khỏi phòng trị liệu và ra ngoài trời hít thở Kuônd khí trong lành.
“Tuyết Lạc, cậu thật sự là một người tốt bụng, . Phong Lập Hân có thê cưới một người như cậu là phúc khí của anh ấy!”
Viên Đóa Đóa thực sự ngưỡng mộ sự quyết tâm của Tuyết Lạc trong việc kết hôn với một người tàn tật đã bị ngọn lửa thiêu rụi không ; thê nhận ra, mặc dù cô biết răng Tuyết Lạc gả vào Phong gia là bị ép buộc.
Được Viên Đóa Đóa khen ngợi, Tuyết Lạc ngược lại cảm thầy có lôi. Biệt rằng cô là một người vợ, thế nhưng đối với “chồng” Phong Lập Hân lại không trung thành.
Cả thể xác và tinh thần đều phản bội!
Tuyết Lạc phải bóp chết loại trạng thái này từ trong trứng nước, không thê đề sự phản bội này được phép lan rộng đến mức không thể dừng lại được.
Trước khi tan học, tài xế Phong gia Tiểu Tiền đã gọi cho Tuyệt Lạc, nói cậu ta đang đợi cô ở trước công trường.
Nhưng Tuyết Lạc ngàn vạn lần không ngờ được rằng, Phong Lập Hân lại cùng Tiểu Tiền đến đón cô về nhà.
Phong Lập Hân ngòi trên xe lăn!